Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chương 9: tôi thật không phải là mèo lớn (h)

Được trời ưu ái sinh ra làm nữ "thái tử" của NEU, Lương Thuỳ Linh đặc biệt thích từ phía sau thao làm Phương Nhi. Có lẽ đây chính là đại bản sắc quan nhị đại "ngang ngược càn rỡ" dù sau mỗi lần, Lương luật sư thích để thanh lãnh Nguyễn giáo sư nâng cao mông đẹp để nàng thao.

"Lương Linh... Ân a~"

Người ngoài đại khái không nghĩ ra, nữ thần tâm lý học thanh lãnh trong lòng của vô số nam sinh ở trường NEU, Phương Nhi giáo sư, cũng sẽ lúc vểnh cao cái mông, nằm lỳ ở giường chịu bị thao. Đương nhiên người ngoài không nghĩ tới, luật sư Sài Gòn ở trong giới lôi lệ phong hành, nghe nói bối cảnh hùng hậu của Lương đại luật sư, lại có lúc vì lấy lòng một cô gái mà khẩu giao nàng.

Kỳ thật ở trong căn phòng này, không có cái gì là Nguyễn giáo sư cùng Lương luật sư, chỉ có hai người cảm mến yêu nhau, khát vọng cùng nửa kia nước sữa giao hòa.

Lương Thuỳ Linh dùng sức liếm láp nơi riêng tư Phương Nhi, từ phía trước hoa tâm đến hai mảnh mông thịt gợi cảm giữa đùi, đều chưa từng bỏ sót qua. Đầu lưỡi ở giữa đùi du tẩu, đỉnh lấy cúc hoa loạn đâm, Lương Thuỳ Linh một tay sờ dến mông mật đào của Phương Nhi, một tay khác nhẹ nhàng vạch ra khe hở cánh hoa.

Dịch ẩm ướt rất nhanh dính đầy tay, Lương Thuỳ Linh thở phì phò rời đi, con mắt tiếp cận bởi vì tư thế quỳ sấp mà thấy hoa huyệt có chút khép mở. Màu sắc phấn nộn, đẹp đến mức như là hoa nở rộ. Ngón trỏ sờ lấy tiểu hoa môi tách ra hai bên, nhìn xem dịch nhỏ trên ngón tay của mình, lôi ra sợi tơ óng ánh tinh tế.

Lương Thuỳ Linh nuốt một chút nước bọt, nhịn không được từ phía sau liếm lên. Đầu lưỡi không kịp chờ đợi móc ra ở giữa cánh hoa, nhiều lần liếm láp, làm ra tiếng nhấm nháp.

"Phương Nhi~" Lương Thuỳ Linh một bên liếm láp ái dịch chảy ra, một bên kêu gọi tên người trong lòng "Em đẹp quá, chị rất thích thao em như thế "

Đầu lưỡi đột nhiên từ trong cánh hoa chen vào, Lương Thuỳ Linh ra sức liếm láp lấy lòng Phương Nhi, hai tay cùng lúc xoa mông cùng huyệt thịt của nàng.

"A~"

Phương Nhi quỳ nằm sấp có chút chịu không nổi, tay chân đều bởi vì khoái cảm mà run lên. Cùng người yêu linh nhục kết hợp, là người ngoài không cách nào minh bạch thoải mái, huống chi Lương Thuỳ Linh thủ pháp lấy lòng cao siêu, liếm lấy Phương Nhi cơ hồ muốn cao triều. Bên tai là Lương Thuỳ Linh thỉnh thoảng gọi, tình dục lại ôn nhu, Phương Nhi căn bản không có nhịn được, cánh tay mền nhũn, nửa người trên hoàn toàn ghé vào bên giường. Nhưng mông đẹp y nhiên cao cao vểnh lên, cho Lương Thuỳ Linh thao. Bởi vì thân thể nghiêng, tiểu huyệt giống như bại lộ phải rõ ràng hơn.

Lương Thuỳ Linh hai mắt phát sáng, giống như sói đói, lập tức ở trong tủ đầu giường tìm ra một giang tắc nhét vào.

"Phương Nhi, em vừa mới rửa sạch qua sao?"

Phương Nhi quay đầu nhìn khí cụ trên tay nàng, khó nhịn gật đầu. Đối với việc ân ái, hai người đều rất có ăn ý, nếu như Phương Nhi cảm thấy có khả năng làm, liền sẽ ý thức lúc tắm cũng súc ruột một chút, sớm dọn dẹp sạch sẽ.

"Được"

Lương Thuỳ Linh lập tức bôi trơn tiểu cúc cho nàng, đâm lỗ nhỏ, nghiêm túc bôi lên đều đều. Cảm giác lạnh buốt của gel bôi trơn, đột nhiên kích lạnh khiến Phương Nhi nhịn không được siết chặt tiểu cúc, ngón tay bấu chặt ra giường. Đối với người yêu dung túng cùng với sự xấu hổ bị nhét cứ thế mà mâu thuẫn trong đáy lòng nàng, bắn ra sự vui thích không tưởng.

Lương Thuỳ Linh cũng cẩn thận bôi trơn giang tắc, sau đó đẩy ra mông thịt Phương Nhi, đem cấp độ giang tắc nhỏ như ngón tay út nhét nhét nhét vào trong hậu đình.

"A~"

Giang tắc được bôi gel bôi trơn lạnh buốt trượt vào đến đoạn cuối trực tràng, khiến cho Phương Nhi thoáng chốc rên rỉ lên. Lương Thuỳ Linh nắm giữ lấy chiều sâu, không sai biệt lắm liền đình chỉ, cầm lấy khí nang bơm vào. Mức ngón út của giang tắc nở lớn lên, biến thành ngón cái, Phương Nhi liền cảm thấy khoái cảm được lấp đầy. Lương Thuỳ Linh nắm giữ lấy áp lực, vừa vặn nắn khí, sau đó bóp mạnh hai lần.

"A... A ân~"

Tiểu cúc bị phồng lên, vừa buông lỏng lại phồng lên, khoái cảm vô hạn. Liên tục hai ba lần, lúc chống ra tiểu cúc, Lương Thuỳ Linh lại mở máy rung, dồng thời từ tủ đầu giường lấy ra hai cái bao ngón tay có điểm lồi. Tiểu cúc bị chấn động, mông thịt gợi cảm cũng rung nhè nhẹ, Lương Thuỳ Linh giơ tay đánh mông Phương Nhi.

"Kẹp gấp cho chị"

"Ừm... A~"

Tiểu huyệt phía trước chảy nước không ngừng, Lương Thuỳ Linh đeo bao ngón tay lên, tay phải sờ hoa tâm chảy xuôi thủy dịch, đem hai ngón tay cắm vào.

"Phương Nhi, thoải mái sao?" Lương Thuỳ Linh một bên ra sức trừu sáp, vừa nói: "Hai cái tiểu huyệt đều bị chị thao"

"Ừm ân... A a A ha~"

Đáp lại nàng chỉ có tiếng thở dốc dâm đãng của Phương Nhi, Lương Thuỳ Linh nhanh chóng cắm tiểu huyệt, không ngừng mài thịt mềm. Trầm tích khoái cảm phun ra ngoài, Phương Nhi sảng đến cao trào, lập tức xụi lơ xuống dưới. Cả người co quắp trên giường, tiểu huyệt đằng trước nở rộ chảy nước, hậu đình y nhiên còn bị chấn động, Lương Thuỳ Linh một tay sờ âm đế đằng trước, một tay dùng sức cắm trong chốc lát, để Phương Nhi tiếp tục cao triều thêm một lần, mới rút ngón tay ra.

Bỏ đi giang tắc, Lương Thuỳ Linh không kịp chờ đợi bò lên giường, áp vào trên thân Phương Nhi, một tay sờ tiểu hoa đầu của chính mình.

"A... Nhi~"

Chỉ là nhìn dáng vẻ cao trào của Phương Nhi, Lương Thuỳ Linh đều có thể hưng phấn, nàng dùng ngón tay ẩm ướt dịch của Phương Nhi sờ chính mình một hồi, liền ở tiểu cao triều một đợt.

Có chút như nhũn ra, Lương Thuỳ Linh từ đằng sau ôm lấy Phương Nhi, nằm nghiêng xuống, ở sau lưng nàng thở dốc không thôi. Hai cỗ thân thể mềm mại giống như như đúc tương hỗ kề sát, bị mồ hôi thấm ướt tóc dài quấn quýt một chỗ, vô hạn sâu triền miên. Phương Nhi một hồi từ dư vận của khoái cảm mới tỉnh táo, liền lật người, đối mặt Lương Thuỳ Linh.

Lương Thuỳ Linh đã sớm không kịp chờ đợi, lập tức khoác một chân của Phương Nhi trên lưng, sau đó dắt ngón tay nàng, nhét vào hoa tâm của mình, mang theo nàng mà trừu sáp. Thoải mái về sau, Lương Thuỳ Linh lập tức tận chức tận trách xoay người, tiếp tục thao Nguyễn giáo sư như hoa như ngọc.

"Còn không có vò ngực của em đâu"

Lương Thuỳ Linh không kịp chờ đợi nắm chặt hai mảnh thịt mềm trước ngực Phương Nhi, dùng sức mà xoa lấy.

"A~"

Thịt mềm bị nắm tràn ra kẽ tay một chút, Lương Thuỳ Linh thấy tâm nóng, nhịn không được cúi đầu mút đầu ngực hồng hồng kia. Thanh âm mút mút vang lên, Phương Nhi động tình tùy theo mà nhô ngực ngênh hợp, sau đó mềm mại như một dòng xuân thủy. Lương Thuỳ Linh mê luyến hôn lấy Phương Nhi, một chút xíu dời lên hôn miệng nhỏ của nàng.

"Ưm~"

Đầu lưỡi bị đối phương một mực hút lấy, Phương Nhi nhận lấy nụ hôn, một tia óng ánh từ khóe miệng chảy xuống. Hai người kịch liệt hôn, Lương Thuỳ Linh lập tức duỗi tay phải xuống dưới, sờ tiểu hoa hạch của Phương Nhi.

Kiều nộn lại co giãn, Lương Thuỳ Linh chậm rãi xoa cùng đùa bỡn, cho đến khi nó nhô ra nhảy lên, Phương Nhi buồn buồn hừ ra tiếng, Lương Thuỳ Linh mới lưu luyến không rời kết thúc nụ hôn, nâng người lên, đưa tay đẩy rừng rậm của Phương Nhi. Tiểu hoa hạch bị nàng xoa sung huyết, cương cương sưng đỏ, Lương Thuỳ Linh vui vẻ nhìn ngắm, ngón tay tuột vào trong hoa huyệt, bắt đầu một vòng trừu sáp mới.

oOo

Tiểu Vy cuối cùng từ chỗ Huỳnh đại tổng tài, chọn lựa vô số bộ y phục, nhưng tương đối phù hợp với thân phận tiểu bạch kiểm chính là bộ màu trắng. Đã không lộ ra vẻ khoe khoang, cũng không quá khó coi, dù sao hoàn mỹ thể hiện hình tượng tiểu bạch kiểm vẫn chưa có người đặt.

Giải quyết phương tiện đi lại, Tiểu Vy liền chọn đi theo sự định vị, tìm Đỗ Hà, chuẩn bị tạo tình huống ngẫu nhiên gặp nhau. Địa phương hiện lên màn hình chính là đường ở phía bắc Sài Gòn, một đoạn không quá lệch nhau, cũng không phải ở trung tâm thành phố. Gần đó có trung tâm thương mại náo nhiệt, Tiểu Vy mắt nhìn phía trước, liếc nhìn con đường cùng xe ngoài cửa sổ, âm thầm cân nhắc Đỗ Hà đến đây làm gì. Không nhanh không chậm chạy một đoạn đường, rất nhanh, Tiểu Vy nhìn thấy chiếc Audi thuộc về Đỗ Hà.

Nàng đem xe đậu cách chiếc Audi hai ô, sau đó mở dây an toàn xuống xe. Định vị xe ở chỗ này, Đỗ Hà chắc ở gần đây thôi. Tiểu Vy ngẩng ngẩng đầu, đầu tiên nhìn tên cửa hàng mà chiếc xe Audi đậu ở đằng trước. Đúng lúc là một phòng tập.

Tiểu Vy nhìn chằm chằm tên phòng tập trong chốc lát, đột nhiên nhớ tới cái gì, vội vàng gọi điện thoại. Vừa gọi vừa đi đến chỗ phòng tập, lúc tới cửa, vừa vặn xong việc. Cúp điện thoại, Tiểu Vy giả vờ như hiểu rõ, đi đến trước quầy tiếp tân. Nhân viên tiếp tân đang muốn hỏi thăm Tiểu Vy cần gì, điện thoại đột nhiên lóe sáng, gửi tới là một tin nhắn. Nhân viên tiếp tân liếc nhìn, sắc mặt lập tức biến đổi, hơi kinh ngạc nhìn về phía Tiểu Vy.

Tiểu Vy mỉm cười "Xin hỏi là ai đang sử dụng phòng phát tiết? Có phải một người gọi là Đỗ Thị Hà không?"

Nhân viên tiếp tân bận bịu tra thông tin trên máy tính một chút "Vâng"

Quả nhiên, Tiểu Vy âm thầm cân nhắc, lại để cho nhân viên tiếp tân hỗ trợ tra thời gian nàng sử dụng. Chỉ còn mười phút thôi. Tiểu Vy nghĩ nghĩ, quay người rời đi. Nàng nhớ kỹ con đường này có một cửa hàng cho thuê phục trang.

Tiểu Vy nhìn quanh rồi ngẩng đầu, nhìn tên cửa hàng ở bên kia đường, rốt cuộc đi gần ba trăm mét, nhìn thấy cửa hàng cho thuê phục trang. Đi vào hỏi thăm có hay không, lão bản dò xét Tiểu Vy vài lần, từ dưới quầy kéo ra một rương giấy lớn.

"Chiều cao của cô, chỉ có kiểu dáng này"

Tiểu Vy xem xét, là hình nộm con báo tuyết. Đầu báo tạo hình có chút xấu, nhưng trước mắt cũng không có lựa chọn nào tốt hơn, Tiểu Vy liền trả tiền, một tay ôm đầu con báo tuyết hình nộm, một tay cầm quần áo, bước nhanh ra cửa tiệm. Vội vàng trở lại phòng tập thể thao, Tiểu Vy ở trước mặt nhân viên tiếp tân đang kinh ngạc trợn mắt mượn hai tờ giấy A4, dùng viết lông viết hai hàng chữ.

Sau đó, Tiểu Vy mặc đồ con rối vào, đung đưa đi vào phòng phát tiết của Đỗ Hà. Nhìn xuyên qua miệng báo, Tiểu Vy quả thực nhìn thấy Đỗ Hà. Nàng chính là ngồi trên nệm ở mặt đất đưa lưng về phía cửa ra vào, hai tay ôm đầu gối, không nhúc nhích. Tiểu Vy chậm rãi đi phía sau nàng, vỗ vỗ bờ vai nàng.

"A... Ai?"

Đột nhiên bị người quấy rầy, Đỗ Hà cuống quýt lau nước mắt trên mặt, quay đầu đi. Đã thấy một con rối bông... Mèo to?

Có chút không rõ ràng lắm, đã thấy "mèo to" giơ lên tờ A4, bên trên viết "Dịch vụ mới, đánh thú nhồi bông phát tiết"

Thú nhồi bông bị đánh sao?

Đỗ Hà có chút hít hít cái mũi, kìm lại ngữ khí mới hỏi: "Là muốn... Đánh cậu sao?"

Thú bông gật đầu lia lịa, lại cầm ra tờ giấy thứ hai "Cô không đánh, lão bản sẽ trừ lương tôi".

Đỗ Hà ngẩn người, nhìn chằm chằm thú bông một lúc lâu mới nói: "Cậu... Thật muốn bị tôi đánh sao? Sẽ không bị thương đúng không?"

Thú bông nhẹ gật đầu, lại lắc đầu, biểu hiện không có gì đáng ngại.

"Tốt"

Đỗ Hà đứng lên, bày ra thủ thế "Mèo to, vậy tôi đến đây"

Tiểu Vy từ dưới đất cầm lấy cái gối, gác ở trước ngực, thuận tiện để Đỗ Hà đánh.

"Hô!"

Đỗ Hà vẫn là dùng sức thoi một quyền vào cái gối. Tiểu Vy cũng từng tập qua quyền cước, cho nên biết phối hợp làm sao điều chỉnh vị trí phù hợp với Đỗ Hà, để nàng đánh thoải mái hơn.

"Ha!"

Tiểu Vy vừa mới chuyển một chút, Đỗ Hà lại vung ra một quyền, hung hăng đánh lên gối đầu. Mang tâm thái ôm cảm xúc phát tiết, Đỗ Hà đánh không chút nào giữ lại, một lát sau liền mồ hôi đầm đìa. Liên tục giao đấu hơn mười lần, cánh tay đã có chút đau xót, Đỗ Hà mới thở phì phò ngừng tay. Đánh mấy chục cái thoải mái lâm ly, tâm tình tựa hồ cũng tốt hơn rất nhiều.

"Cám ơn cậu nha"

Đỗ Hà té ngồi xuống đất, cánh tay chống ở đằng sau, một mặt lau trán đầy mồ hôi, một mặt cười nói "Để tôi cảm thấy tốt hơn rất nhiều"

Tiểu Vy không nói gì, đứng trong chốc lát, bỗng nhiên đi qua, ngồi cạnh Đỗ Hà. Nàng vốn đã coi, mặc con thú bông này càng giống như quái vật khổng lồ. Đỗ Hà vui vẻ cười cười, đưa tay sờ đầu báo.

"Mèo to... Mèo"

"...."

Tiểu Vy nhấc móng vuốt lên, ra hiệu cho Đỗ Hà biết "Tôi là báo"

Nhưng Đỗ Hà mặc kệ, tiếp tục gọi nàng "Mèo to~"

Tiểu Vy "...."

Tính trẻ con trỗi dậy, Đỗ Hà giật giật sợi râu của đầu báo, sờ lấy lông tơ đốm đen đốm trắng chơi "Mèo to, kêu một tiếng nghe chút"

"..."

Tiểu Vy nội tâm hò hét, ta là một con báo chính hiệu cột mác.

"Mèo to?"

"..."

Không khí ngưng kết trong một giây, một giây sau, chỉ nghe Tiểu Vy cất cao giọng nói.

"Meo~"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro