Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chương 3: thích đến cầm khăn tắm tự an ủi (h-)

Trần Tiểu Vy cũng không tránh khỏi hô hấp có chút bất ổn, lập tức thêm một ngón tay, cảm giác cửa huyệt hoàn toàn có thể phun ra nuốt vào, liền nhanh chóng trừu sáp, móc lấy vách trong lửa cháy nóng bỏng thao tiểu huyệt người phụ nữ.

"A a.. Ân ~"

Đầu ngón tay ở trong tiểu huyệt đâm vào, mỗi một lần đâm vào, Tiểu Vy rất nhanh tìm được khối nhô lên, hai ngón tay dùng sức móc cọ, cọ xát hung hăng kích thích.

Thân thể chưa từng lãnh hội qua cao triều, một khi có cảm giác chính là thao thiên cự lãng, người phụ nữ ưỡn bụng dưới một cái, đầu ngón chân thoải mái cuộn lại, sau đó bỗng nhiên phun ra một dòng nước nhỏ.

Cảm thấy tay bị phun ẩm ướt, Tiểu Vy sững sờ, lập tức biết đây là triều phun.

Ở bên cạnh chồng mình bị người khác thao đến triều phun, nếu Đỗ Hà biết được, thì sẽ có cảm tưởng gì.

Rút ra ngón tay, liền lấy khăn tắm lớn giúp nàng dọn dẹp thân thể một chút, Tiểu Vy xuống giường nhặt váy, mặc vào người nàng.

Cẩn thận dọn dẹp sạch sẽ những vết tích còn sót lại, Tiểu Vy do dự trong chốc lát, vẫn là đem khăn tắm dính dịch của nàng cẩn thận xếp lại, bỏ vào ba lô của mình.

Gã đàn ông căn bản là còn mơ hồ, Tiểu Vy hơi xem xét, phát hiện dưới đáy quần hắn hơi đỉnh lên, đoạn chừng lúc nãy nghe được thanh âm cao trào của người phụ nữ, mới có phản ứng.

Người phụ nữ tên Đỗ Thị Hà này, ngay cả rên rỉ cũng nghe như tiếng con mèo nhỏ, mị mà không dâm, tóm lại Trần Tiểu Vy ngay cả như thế cũng thích không cần đạo lý.

Ánh mắt một lần nữa rơi vào người phụ nữ còn đang mê man trên giường, trong bóng tối, Tiểu Vy yên lặng nhếch môi.

Nàng thích thân thể người đàn bà này, thích thao nàng, thích nghe nàng rên rỉ như tiếng mèo con, thậm chí yêu thích mùi vị của nước phía dưới nàng.

Tóm lại, hết thảy đều không hề có đạo lý.

"Ai, cậu là đem người kia làm sao?"

Hồi lâu im lặng tai nghe bluetooth bên tai vang lên tiếng Lương Thuỳ Linh, Tiểu Vy có chút câu khóe môi, trầm thấp nói với bên kia: "Cậu có tin cái gì gọi là vừa thấy đã yêu không?"

"Ây..."

Lương Thuỳ Linh có chút im lặng, trên thực tế, từ vừa mới nghe được trong tai nghe truyền đến thanh âm xx liền rất im lặng.

Cho nên.... Đây là tình yêu tựa như vòi rồng sao?

Nàng chính là âm thầm nhổ nước bọt, giật mình lại nghe Tiểu Vy hỏi: "Đỗ Thị Hà, mình giống như nhớ ra, Thanh Thuỷ hình như từng nhắc đến với mình?"

"Đỗ Thị Hà, là phó tổng phòng quan hệ khách hàng, năm nay mới thăng chức... Tập đoàn Huỳnh thị có hợp tác với nàng, Thanh Thuỷ có nhắc đến nàng với cậu cũng không lạ gì."

Tiểu Vy ở trong phòng khách xem xét từng ngăn kéo, tìm kiếm chỗ có khả năng giấu đồ.

"Nàng cùng chồng quan hệ hình như không tốt lắm..." Tiểu Vy nói: "Lần trước mình nhớ cậu tra ra được hắn có ngoại tình."

"Đúng vậy, tình yêu văn phòng a" Lương Thuỳ Linh tiếp lời nàng nói: "Ba năm vợ chồng, ngược lại không có con... Đỗ Hà là gia đình trung lưu, cha là đầu bếp trưởng của khách sạn lớn, mẹ là mở tiệm bán sách, điều kiện gia đình không tệ... Đúng, còn một người em trai, nhỏ hơn Đỗ Hà năm tuổi, thích đánh quyền cước, còn là huấn luyện viên võ thuật."

Tiểu Vy nghe thấy, thuận tiện tra xét xong mọi thứ xung quanh, cũng không tìm thấy thứ mình muốn.

"Xác định không tìm được sao?" Lương Thuỳ Linh còn có chút không tin "Thế nhưng mà... Mình cảm thấy chỉ ở trong nhà đó thôi."

Trần Tiểu Vy không có cách nào "Mình tìm hết một lượt rồi."

Lương Thuỳ Linh thở dài, như thế đành phải rút lui trước.

Tiểu Vy đồng ý thuyết pháp của nàng, bất quá trước khi đi đến tủ thuốc, lấy chai thuốc tỉnh rượu, đi phòng ngủ đút cho Đỗ Hà.

Bóp nhẹ cằm nàng để nàng đem thuốc uống hết, Tiểu Vy không chịu nổi lại hôn môi nàng một cái.

Nàng thật rất thích bé mèo Kitty này.

Cho uống thuốc xong, Tiểu Vy đỡ Đỗ Hà nằm xuống, đắp kín mền, lại nghiêng mắt nhìn Phạm Khánh Toàn bên cạnh nàng, cái mà nàng gọi là chồng.

Phạm Khánh Toàn tiếng ngáy như sấm, chỗ nhô lên ở đũng quần đã xẹp xuống, lưu lại một mảnh ẩm ướt, thoạt nhìn có vẻ tự bắn.

Khinh miệt bĩu môi, Tiểu Vy im lặng ngóng nhìn Đỗ Hà một chút, sau đó mới lặng yên không một tiếng động rời đi.

Trên đường, nàng để Lương Thuỳ Linh hỗ trợ đem ảnh chụp Phạm Khánh Toàn cùng tiểu tam đi khách sạn Huỳnh thị mướn phòng, gửi qua cho điện thoại di động của Đỗ Hà.

Về nhà nhanh một chút, Tiểu Vy đi vào phòng tắm, lúc bọc lấy áo choàng tắm đi ra, chợt nhớ đến mình có mang về khăn tắm dính đầy ái dịch của Đỗ Hà.

Nàng lấy nó ra từ balo, tung ra nhìn một chút, lại sờ sờ phía trên đã không còn ướt át.

Lòng bàn tay vuốt dấu vết ẩm ướt, quỷ thần xui khiến, Tiểu Vy lại đưa khăn lên trước mặt, cẩn thận dùng mũi ngửi ngửi.

Là hương vị mèo con Kitty của Đỗ Hà, Tiểu Vy có chút si mê, đột nhiên lè lưỡi, liếm một chút.

Vì làm bên quan hệ khách hàng nên vô cùng quan trọng hình tượng, Đỗ Hà hiển nhiên có chút tự hạn chế, ngay cả chảy ra ái dịch đều tỏa ra khí tức nhẹ nhàng khoan khoái.

Tóm lại, Tiểu Vy mười phần thích.

Dưới bụng lập tức dâng lên một cỗ khô nóng ẩm ướt, có chút căng lên, Tiểu Vy liền hiểu được mình động tình.

Thế mà bị dụ hoặc đến... tình trạng này hay sao?

Tiểu Vy hai bước trở về phòng ngủ, đem khăn tắm trải trên giường, sau đó quỳ bốn chân lên.

Tay trái chống đỡ thân thể, tay phải chậm rãi sờ đến giữa hai chân, Tiểu Vy nhắm mắt hồi tưởng tình hình lúc nãy trừu sáp tiểu huyệt Đỗ Hà, sau đó vuốt ve chính mình.

Đè lại chân tâm của viên tiểu trân châu, bởi vì động tình mà nó trở nên mẫn cảm, hiện tại đã đứng thẳng, ngón giữa của Tiểu Vy sờ lấy khe hở của cánh hoa, hoa tâm chảy ra một ít trơn ướt, bôi lên phía trước.

Âm hạch đứng thẳng mẫn cảm vô cùng, Tiểu Vy cảm thụ được huyệt hoa nóng ướt, nhắm mắt lại, bắt đầu nghĩ đến cảm giác thao Đỗ Hà.

Nàng từng tiếng thở dốc yêu kiều, ngón tay của nàng ở trong tiểu huyệt lửa nóng lề mề, huyệt thịt đều hút lấy, mà mình biến đổi tốc độ trừu sáp, róc rách róc rách đem huyệt dịch đẩy ra.

"Ừm...."

Tiểu Vy dưới bụng đột nhiên thít chặt, hoa hạch lập tức nhô lên, run rẩy cổ động.

Bên trong miệng kìm lòng không được phát ra tiếng ẩn nhẫn rên rỉ, Tiểu Vy biết mình cao trào.

Hoa hạch nhảy lên, âm đế ở cao trào mang theo nước cùng huyệt đạo co vào, Tiểu Vy hít một hơi sâu, đứng lên gối đầu tựa vào đầu giường, sau đó xoay mình ngồi xuống, đem khăn tắm dính nước của Đỗ Hà quấn lên thân mình.

Cố ý dùng khăn tắm lau mấy lần hạ thể của chính mình, Tiểu Vy lười biếng dựa vào đầu giường, đưa tay kéo ngăn kéo ở tủ đầu giường lấy ra một hộp thuốc lá nữ sĩ.

Tùy ý rút ra một điếu nho nhỏ đặt ở trên môi, Tiểu Vy lấy lục ngăn kéo lấy ra một cái bật lửa.

Soạt một tiếng, Tiểu Vy nghiêng đầu đốt thuốc, dùng ngón tay thon dài đẹp mắt kẹp lấy điếu thuốc, hít một hơi.

Chậm rãi phun ra một mảnh khói, lượn lờ trong cơn mông lung. Trần Tiểu Vy ngược lại lờ mờ nhớ tới thời gian dao nàng dính máu.

Phụ nữ cũng có dục vọng sinh lý, cái này không có gì xấu để che che lấp lấp, nàng tự nhiên cũng đi tìm nơi tiết dục.

Nhưng Tiểu Vy cẩn thận, mặc kệ là nam nữ, đều không cho phép đi vào, kỹ năng khẩu giao tốt thì được liếm bên ngoài, khẩu giao không tốt, thì chỉ được sờ ở bên ngoài.

Hoảng hốt nhớ kỹ những người bị đưa tới để nàng chơi, dáng dấp thế nào nàng đều quên, nhưng vô luận là nam nữ đều rất trẻ tuổi tươi ngon, bọn họ quỳ gối giữa chân nàng, mặc kệ liếm hay là sờ, hầu hạ đều cẩn thận từng li từng tí.

Khoái cảm là cái gì quả thật cũng không có qua, thân thể đều tủy thời mà cảnh giác, về sau Tiểu Vy phát hiện còn không bằng tự mình sờ hai lần còn nhẹ nhõm hơn.

Nhoáng cái đã qua lâu như vậy, nàng bị Huỳnh Thị Thanh Thuỷ cùng Lương Thuỳ Linh từ trong đống xác chết kéo ra, ném tới chỗ dì của Thiên Ân làm giải phẫu khâu lại, cuối cùng là làm tâm lý trị liệu... Thật thật lâu.

Bây giờ các nàng quấy lên dư luận xôn xao cũng đã trở thành quá khứ, hết thảy trần ai lạc địa, bắt một con mèo nhỏ đến thao một cái, hảo hảo yêu thương một phen, quả thực không thể nào tốt hơn.

Trần Tiểu Vy lại phả ra một luồng khói thuốc, đem điếu thuốc còn nửa dập tắt trong gạt tàn thuốc, sau đó đứng dậy đi phòng tắm.

Cởi xuống tất cả quần áo, đứng ở trước gương, Tiểu Vy nghiêm túc nhìn thân thể mình, dò xét mặt mình.

Kỳ thật luận dung mạo, Tiểu Vy đích đích xác xác được xưng tụng là tuyệt sắc giai nhân, chỉ là... Trên mặt đầy những vết sẹo.

Đầu ngón tay chậm rãi chạm vào mi tâm, dọc theo vết sẹo kéo xuống, lướt qua bên mũi, một mực sờ đến nửa mặt phải.

Một vết thật dài, từ mi tâm xuyên qua đến má phải, lúc trước Tiểu Vy cố ý lưu lại vết sẹo này mà không chữa.

Vết thương khác trên người, sau khi được dì của Thiên Ân khâu lại, đều xử lý gọn gàng, ngoại trừ bộ ngực.

Bên trái nhũ phòng cứng chắc, ở phía nửa trên lưu vết sẹo hình chữ thập, còn có phía bên phải, ở dưới, cũng có một vết sẹo chéo qua.

Tiểu Vy yên lặng nhìn thân thể có chút "kỳ dị". Không biết có hù bé mèo con kitty kia không.

Nghĩ nghĩ, Tiểu Vy cầm điện thoại, dựa vào bồn rửa mặt, gọi cho Lương Thuỳ Linh cùng Thanh Thuỷ.

Muốn biết có đối tượng trong truyền thuyết, thì phải làm sao để đem bé mèo nhỏ thao đến ngoan ngoãn?

Điện thoại sau khi kết nối, nhưng nội dung là...

"Yêu tinh, em mau thả lỏng một chút, tiểu huyệt siết chị không động đậy được nè"

"Tít... chị, chậm một chút, a a a ân~"

Đầu bên kia điện thoại, Thanh Thuỷ đem yêu tinh mê người của nàng đè xuống giường, từ phía sau cắm vào thủy huyệt của nàng.

Ngọc Thảo vểnh mông lên, triển lộ hoa tâm ẩm ướt, bị Thanh Thuỷ dùng hai ngón tay thao đến run rẩy.

Nửa người vô lực mềm trên giường, một đầu tóc quăn màu nâu đỏ rối tung như thác nước, Ngọc Thảo xinh đẹp mỹ mạo trên mặt đều là xuân sắc khó nhịn, lớn tiếng rên rỉ chịu đựng.

"A a... A ư... A a~"

Một tia nước bọt từ khóe môi chảy xuống, Ngọc Thảo bị dưới thân mãnh liệt trừu sáp làm đến cao trào, lập tức thân thể bị lật lại.

Cặp đùi đẹp của nàng bị tách ra, kéo tới, Thanh Thuỷ động hông mình, dùng bụi cỏ ướt nhẹp va chạm bụng dưới đối phương.

Nơi riêng tư thân mật không kẽ hở, Thanh Thuỷ vong tình ma sát để người yêu trong lòng lên đỉnh, sau đó rút tiểu huyệt mình ra, cũng cao trào.

Đem hai chân Ngọc Thảo quấn trên lưng mình, Thanh Thuỷ nhét một cái trứng rung vào tiểu huyệt nàng, chậm rãi run, sau đó cúi người đem yêu tinh xinh đẹp này ôm vào trong ngực, dùng rừng rậm phía dưới lề mề, một chút một chút nhẹ nhàng đụng vào, kéo theo trứng rung ra ngoài.

"Ừm ân... A~"

Ngọc Thảo bị giày vò đến toàn thân mền nhũn, Thanh Thuỷ ôm mỹ nhân, khẽ cắn vành tai nàng, thở nói: "Tiểu yêu tinh, về sau còn dám câu dẫn chị hay không?"

"Ừm ân...~"

Ngọc Thảo thụ lấy ngọt ngào tra tấn, thở dốc rốt cuộc có thể đưa tay ôm lấy cổ Thanh Thuỷ.

Mị nhãn như tơ, Ngọc Thảo bên cạnh rên rỉ liền thở nói: "Ừm... Có thể câu dẫn... A a... Huỳnh tổng, thế nhưng là không dễ dàng... đâu~"

Thanh Thuỷ nhìn chăm chú mỹ nhân bị mình thao mềm thành nước xuân thủy yêu mị, trái tim đều muốn hòa tan.

Nàng bỗng nhiên đưa tay dò xét, ôm lấy viên trứng rung nhàn nhạt mà ra vào, trừu sáp phấn huyệt của nàng.

"Yêu tinh, không thể không thao em đến không xuống giường được!"

Đồng dạng, một bên khác, Lương Thuỳ Linh cũng đang thao vợ yêu của nàng, giáo sư thanh lãnh của NEU, Nguyễn Phương Nhi.

"Phương Nhi, chị muốn nghe tiếng em kêu rên~"

Nguyễn giáo sư bình thường khuôn mặt lạnh lẽo nay sớm che kín ửng hồng, chỉ là cố chấp không chịu rên rỉ, chỉ là buồn buồn hừ.

Ngón tay Lương Thuỳ Linh đâm vào tiểu huyệt giáo sư, nhiều lần chuyển động bên trong, lề mề ở trong vách trơn ướt.

Cúi đầu khẽ liếm lấy đỉnh ngực thô sáp của Phương Nhi, Lương Thuỳ Linh ra sức hy vọng để người yêu nàng sướng đến kêu ra tiếng.

Thế nhưng Phương Nhi chính là cắn chặt môi nàng không chịu kêu, làm cho Lương Thuỳ Linh rất là bất đắc dĩ, chỉ có thể "trả thù" tiếp tục thao huyệt nàng.

Dịch ẩm ướt chảy xuôi thành họa, Nguyễn giáo sư rốt cuộc có chút nhịn không được, dùng lý trí còn sót lại yêu cầu nói: "A... Lương Linh... Em... Ân, kêu ra... chị liền giúp em cùng một chỗ... Ân ~ viết luận văn"

Lương Thuỳ Linh mừng rỡ như điên, tất nhiên là đáp ứng "Tốt, chị giúp em viết, viết bao nhiêu đều được."

Ngón tay càng thêm làm càn ở trong huyệt chặt chẽ, làm đến chất lỏng đều bốc lên bọt trắng nho nhỏ.

"A a... Ân a a..."

Hai loại tiếng rên rỉ hoàn toàn khác biệt, hỗn hợp có thở dốc, quả thực không nên quá sắc khí.

Không đến xỉa Tiểu Vy đột nhiên cảm thấy có chút thảm, nghĩ đến điện thoại là do hai bên kia vô tình chạm vào mà kết nối.

Thở dài, Trần Tiểu Vy quyết định không làm chuyện rủi ro, yên lặng tắt điện thoại, làm bộ không có chuyện gì xảy ra, ra ngoài đổ nước uống.

Thật sự là có chút khát nước.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro