Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

5

"Ahhh...!"

Chase hét lên đầy hoảng hốt.

Josh nhanh chóng nắm lấy bàn tay đang vươn ra, tháo thắt lưng chỉ trong chớp mắt rồi rút nó ra một cách dứt khoát. Cậu buộc chặt hai cổ tay của Chase lại, sau đó nắm lấy chúng, kéo lên cao và cố định bằng cà vạt vào thành giường.

Tất cả chỉ diễn ra trong vòng 20 giây.

Chase bừng tỉnh, nhưng đôi tay cậu đã bị trói chặt trên đầu giường.

"Cái này...!"

Chase trừng mắt nhìn Josh. Cậu dường như đang cố nhịn không chửi thề, nhưng gương mặt tức giận thì không thể che giấu được.

"Mau cởi trói ngay! Cậu muốn chết à?"

Chase vặn vẹo cơ thể, đá chân và lắc mạnh giường, nhưng Josh vẫn không hề chớp mắt. Thay vào đó, cậu thản nhiên bước vào phòng thay đồ và mất một lúc lâu vẫn chưa quay lại.

Cuối cùng, Chase cũng kiệt sức, hơi thở dồn dập và dần ngừng phản kháng. Đúng lúc đó, Josh bước ra, trên tay cầm một chiếc cà vạt – chính là chiếc cà vạt mà Chase yêu thích.

"Cậu... định làm gì?"

Giọng Chase run nhẹ, lẫn chút sợ hãi khi hỏi. Nhưng Josh không trả lời, cậu nhanh chóng tiến lại gần và ngồi xuống mép giường. Cậu siết chặt một đầu cà vạt trong tay, ánh mắt nhìn xuống Chase.

Chase căng thẳng, ánh mắt lo lắng đảo qua lại giữa khuôn mặt và bàn tay của Josh. Khi Josh bất ngờ mỉm cười, Chase càng cứng người hơn. Và ngay lúc đó, Josh đột ngột vươn tay ra.

"Không, ư...!"

Chase vội vàng lắc đầu, nhưng Josh chẳng quan tâm. Cậu dễ dàng nhét chiếc cà vạt vào miệng Chase. Sau khi buộc chặt nút thắt phía sau đầu, Josh nhìn vào đôi mắt đang trợn to vì kinh ngạc của Chase và khẽ cười.

"Trong trường hợp này, cậu phải cắn chặt, Chase, như vậy thì không thể kêu la gì được."

Josh đứng dậy, nói như thể đang dạy một bài học quan trọng. Sau đó, cậu quỳ một chân lên giường và tiến dần về phía giữa hai chân Chase.

"...Ư... ư...!"

"Suỵt, không được như vậy, cậu giỏi lắm."

Josh thì thầm, nhẹ nhàng tách hai chân Chase ra như đang dỗ dành. Chase cố vùng vẫy chống cự, nhưng sức lực nhanh chóng cạn kiệt. Josh chỉ cần kiên nhẫn quan sát.

Chẳng bao lâu sau, hơi thở Chase trở nên gấp gáp, cơ thể cậu "Khi rơi vào tình huống này, cậu nên giữ sức, hiểu không? Khi bị bắt cóc, điều quan trọng là phải suy nghĩ, tìm cơ hội, rồi lập kế hoạch trốn thoát ngay lập tức. Nếu không, cậu sẽ chỉ phí sức chạy lung tung mà thôi."

Josh cố tình đưa tay xuống giữa hai chân Chase, nắm lấy phần thân qua lớp quần. Chase mở to mắt, hít vào một hơi sắc bén. Josh nhìn chằm chằm vào gương mặt cậu và tiếp tục nói.
"Nhìn đi, trong tình huống này, nếu cậu có thể đá tớ, thì đó sẽ là một lợi thế."

Chase lập tức hét lên, nhưng Josh dễ dàng bịt miệng cậu lại.
"Haha..."

Josh bật cười ngắn rồi đưa tay vào bên trong quần Chase. kiệt sức mà thả lỏng. Nhìn cảnh tượng ấy, Josh chỉ khẽ cười, nụ cười phảng phất chút cay đắng.

Tiếng vải sột soạt, tiếp theo là âm thanh thắt lưng bị tháo ra. Josh kéo quần Chase xuống cùng với cả đồ lót. Chase ngước lên nhìn Josh, gương mặt trắng bệch vì căng thắng.

Trong khoảnh khắc, ánh mắt Josh dừng lại nơi đó.

Lần đầu tiên, nụ cười nhàn nhã trên mặt cậu biến mất. Thay vào đó, một biểu cảm trống rỗng đầy mê hoặc xuất hiện.

'...Cậu thật sự không có chỗ nào xấu cả."

Josh thì thầm, không rõ là tán thưởng hay than thở. Cậu không thể rời mắt khỏi thứ đang ở trước mặt mình.

Nhận ra điều đó, Chase bỗng thấy bất an, đồng thời... kích thích.
"Huh?"

Josh nghiêng đầu. . Dương vật của Chase cương cứng rõ ràng đến mức không thể che giấu trước mắt người đối diện. Nhìn gương mặt cậu nhanh chóng ửng đỏ, Josh khẽ bật cười.

Ngay lúc đó, mặt Chase đỏ bừng như thể đang bốc cháy.
"Chase."

Josh cất giọng trầm thấp. Cậu liếc xuống, ánh mắt dừng lại nơi phần thân cương cứng, rồi nhẹ nhàng dùng đầu ngón tay đẩy nhẹ vào nó.

Chỉ với một kích thích nhỏ, Chase lập tức hít vào một hơi sắc bén.
"Cái này là sao đây?"

Giọng của Josh ngọt ngào đến mê hoặc.

Chase không thể trả lời, chỉ có thể thở dốc, hơi thở gấp gáp đến mức lồng ngực phập phồng.

Josh nhìn vào đôi mắt tím đang dao động của cậu, rồi chậm rãi mở miệng.

"Cậu đang kích thích sao?"

"..."

"Chase."

Josh khẽ cười, nụ cười mang chút cay đắng như thể chẳng thể nào dừng lại được.

Như đang trêu chọc, cậu dùng đầu ngón tay chạm nhẹ vào đỉnh dương vật của Chase, nơi đang cứng lên một lần nữa.

Nhìn Chase co giật như thể bị kích thích quá mức, Josh cất giọng chậm rãi.
"Bị phạt mà vẫn cương cứng, cậu đúng là một đứa hư hỏng."

Đôi mắt Chase ươn ướt. Josh nhìn cậu một lúc, rồi bất ngờ cúi xuống.

Khoảnh khắc tiếp theo, trong sự bàng hoàng của Chase, Josh đưa dương vật cậu vào trong miệng.
..!"

Đôi mắt của Chase đã mở to đến mức không thể mở rộng thêm nữa.

Thở gấp gáp, chỉ cần nhìn anh ta thôi,
Josh đã mở rộng cổ họng và nuốt sâu.

Một lỗ nóng bỏng, chật hẹp siết chặt lấy đầu khấc. Chiếc lưỡi mềm mại cọ xát vào thân, môi mút chặt lấy. Nhưng chưa dừng lại ở đó. Josh nắm lấy phần thân mà cậu không thể nuốt trọn.

Những ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve, mơn trớn khiến Chase có cảm giác như não mình đang tan chảy.

"Uh. Ah..uh"

Những tiếng rên rỉ không thể cất thành tiếng hét vẫn tiếp tục vương vấn trong miệng anh. Anh chỉ muốn hạ gục Josh và đẩy nó vào thật sâu, nhưng không thể. Chiếc thắt lưng không nhúc nhích dù anh có cố gắng đến đâu, anh đã bị trói lại. Điều tương tự cũng xảy ra với dây trói trên chiếc giường đôi.

Bất lực, Chase vội lao xuống chỗ Josh, thở hổn hển đầy dữ dội. Tinh dịch tràn đầy trên thân, hơi nóng bốc lên từ bên trong. Dường như con đập rung động theo nhịp đập mạnh mẽ đang lan đến tận thái dương.

Anh ta biết cảm giác này. Anh sắp xuất tinh. Anh sẽ trút hết vào miệng Josh. Cả cơ thể anh chỉ vì tưởng tượng thôi đã trở nên như vậy. Chase mong chờ khoảnh khắc đó đến. Vậy nên, mong rằng sự trừng phạt không chịu nổi này sẽ kết thúc.

Nếu có thể, anh thà ấn đầu Josh và đẩy nó vào đó, nhưng điều đó là không thể. Anh lắc eo để bằng cách nào đó ép nó vào sâu hơn, nhưng Josh nhanh chóng kéo môi anh lại và đẩy anh ra mỗi khi anh làm vậy.

Ý thức trôi đi một lúc khi đôi mắt trước mặt cậu dần trở nên xa xăm.
Chase lùi sang một bên và bình tĩnh lại. Khoảnh khắc khi dòng tinh dịch  sắp trào ra từ phần thịt đã được cho phép đến tận cùng.
Đột nhiên, Josh ngẩng đầu lên.
"Ha"
Chase, người vừa định đi, nhìn cậu với vẻ mặt ngớ ngẩn. Dường như cậu ta không hiểu chuyện gì vừa xảy ra.
Sau đó, Josh cười cay đắng và lau đôi môi ướt bằng mu bàn tay.
"Cậu không biết mình đang bị trừng phạt à?"

Anh nhẹ nhàng đặt ngón tay lên dương vật của Chase, thứ mà anh không thể với tới. Josh nhìn Chase đang bị ép chặt và nói:
"Anh không thể tận hưởng được đâu."

Hơi thở của Chase rối loạn, từng nhịp thở gấp gáp vang lên. Sự tàn nhẫn và tức giận giao thoa trên khuôn mặt đỏ bừng vì kích thích. Không có gì khiến một người đàn ông bực bội hơn việc bị cản trở ngay trước khi đạt cực khoái.

Nhưng Josh luôn bình tĩnh. Anh ngồi xuống giữa hai chân

Chase, nâng đầu gối lên nửa chừng, kéo khóa quần xuống và rút dương vật ra. Dương vật của Josh, sắc bén như chính con người anh, xuất hiện trong tầm nhìn rộng hơn của Chase.

Josh nắm lấy dương vật bằng một tay và nắm lấy đầu gối của Chase bằng tay kia. Giữa háng mở rộng, dương vật dày không thể chịu được sức nặng và đứng run rẩy yếu ớt. Josh từ từ bắt đầu quét mình với ánh mắt cố định vào anh. Chase chỉ nhìn anh mà không chớp mắt ngạc nhiên.

"Ai, ha..., ha."

Với một hơi thở phấn khích, Josh xoa trụ và nhấc mình lên. Khuôn mặt anh dần nóng lên. Chase nhận thấy Josh cũng phấn khích như anh. Anh không nhìn  nó vài lần để làm bằng chứng, nhưng đầu dương vật đã ướt đẫm và chất lỏng của Chase đang chảy.

Tuy nhiên, có thứ gì đó làm anh không đủ để xuất tinh. Josh cau mày khi dương vật không thể bắn . . Anh ta đưa tay kia vào giữa hai hông. Một âm thanh ướt át tiếp tục vang lên như thể sắp xuất tinh.

Dưới ánh mắt của Chase, Josh đang thủ dâm ngay trước mặt anh, tạo nên một khung cảnh đầy phi lý. Chase nhìn người đàn ông đã tự chích điện mình với một tâm trạng khó tả. Chỉ cần tháo dây thắt lưng, anh có thể có được điều mình mong muốn. Ngay lúc này, Chase đang phát điên vì khao khát được ở bên trong Josh.

Tuy nhiên, Josh hiếm khi tỏ ra sẵn sàng buông bỏ Chase. Có vẻ như anh ta sẽ phát điên trước khi có thể tha thứ.

"..!"m

Cuối cùng, anh ta không thể chịu được nữa và hét lên, đồng thời lắc mạnh cánh tay, mặc dù âm thanh phát ra từ miệng bị bịt kín chỉ là một tiếng rên rỉ khó hiểu.

Sau đó, Josh thở ra một hơi đầy phấn khích rồi quay sang Chase. Tất cả chất dịch  ướt đẫm dán chặt ánh nhìn vào
Chase. Josh di chuyển chậm rãi và cởi quần lót cùng quần dài của mình ra.

Trong khi đó, ánh mắt anh ta vẫn không rời khỏi Chase. Chase thở dốc, đôi vai run lên, hồi hộp chờ đợi điều sắp xảy ra.
Chậm rãi, Josh trèo lên thuyền của Chase. Có một cảm giác rùng mình khi thứ kia chạm vào mông cậu. Chase không thể chịu nổi mà rung lắc cơ thể, nhưng Josh lập tức đưa ngón tay lên môi cậu, như thể ra hiệu phải giữ im lặng. Josh hỏi cậu, người buộc phải dừng lại.

"Được rồi, bây giờ cậu biết phải nói gì để tôi tháo dây chưa?"

Chase nhìn anh ta chằm chẵm một lúc, miễn cưỡng gật đầu. Josh đưa tay ra và cởi nút thắt phía sau đầu cậu.

"... ha"

Từ đôi môi vừa mới thoát khỏi sự giam cầm, một sự co giãn mát lạnh cuối cùng cũng bùng nổ từ bên trong. Josh mở miệng khi nhìn Chase đang thở dốc với hơi thở gấp gáp.

"Cố lên, Chase."

Chase nhìn chằm chằm vào Josh mà không nói gì. Đôi mắt đỏ ngầu đầy oán hận, nhưng khao khát cũng mãnh liệt không kém.

"... chết tiệt!"

Chase chửi thề không chút do dự, cuối cùng cũng chịu thua.

"Một lần nữa, tôi sẽ không đánh cậu."

"Không, cậu nên nói rằng cậu sẽ không hiểu lầm lần sau."

"..."

"Cậu không trả lời à?"

Chase miễn cưỡng gật đầu.

"Được rồi." Josh cũng gật đầu, như thể xác nhận lại.

"Được rồi."

Chase nín thở khi nhìn thấy phần lông rậm rạp của mình qua phần háng đang mở rộng.
"...Ah."

Như một tiếng thở dài, Josh rên lên một cách sâu lắng. Chiếc lỗ hẹp của cậu nuốt chửng lấy phần đầu ướt át của Chase, sau đó từ từ hút lấy phần thân dày. Càng nhiều khu vực được bao bọc bởi bức tường nóng bỏng bên trong,

Chase càng cảm thấy như phát điên.

Cuối cùng, cậu không thể chịu đựng nổi mà rên rỉ và rung chuyển hông. Vì điều này, kế hoạch để Chase đi vào một cách chậm rãi và trêu tức của Josh đã thất bại. Dương vật cương cứng của cậu bị ép mạnh ra từ bên trong bởi những cú hông dữ dội.

"Ah, ha..."
Josh hét lên, nuốt khan, rồi cơ thể rắn chắc của anh run lên, rùng mình. Josh nhận thấy chất lỏng vương vãi đang run rẩy. Anh ngồi thẫn thờ một lúc trên người Chase, tận hưởng khoảnh khắc đó. Dư vị vẫn còn, không chỉ vì bên trong anh vẫn còn một thứ gì đó, mà còn bởi cảm giác như một con rắn độc đang bám chặt vào đầu anh.
Rồi, cùng với âm thanh kim loại vang lên, chiếc thắt lưng đang trói Chase dần mất đi sức căng. Ngay lập tức, Chase phản công để đáp trả sự quấy rối.
!.."
Khi tỉnh táo lại , vị trí của anh đã thay đổi.

"Chết tiệt! Cậu muốn cố gắng giết tôi sao?"

Chase nghiến răng và thô bạo xâm chiếm anh. Josh bật cười, chỉ nằm đó trên chiếc ghế nơi anh vừa bị trói chặt bất lực. Anh vươn tay kéo Chase lại gần bằng cổ áo, nhưng Chase chỉ buông một lời chửi rủa khe khẽ trước khi nhanh chóng khóa môi anh.
Sau đó, anh tiến vào, lấp đầy bên trong.

Không có chút dịu dàng hay chậm rãi nào cả.

Josh vô thức nhíu mày khi phần thân dưới bị đẩy vào một cách ngẫu nhiên, nhưng cơn đau không quá dữ dội. Anh điều chỉnh chuyển động bằng cách để dòng chất lỏng tình ái tràn ra, khiến những bức tường bên trong ẩm ướt ngập tràn.

Tiếng rì rầm không dứt, vang vọng bên tai một cách khó chịu. Chase vội vã cắn môi và dịch chuyển cơ thể.

Josh lại một lần nữa bị cuốn vào cảm giác xao lãng khi phần thân dưới không ngừng ma sát, ra vào như thể đang bị thiêu đốt bởi ngọn lửa rực cháy.

"Ha-ah, ha-ah. Ah, ha-ah."

Chase thở hổn hển, cố gắng lấy hơi khi tiếp tục đào bới điên cuồng. Mồ hôi trên mặt anh nhỏ xuống môi Josh, và khi môi họ chạm nhau, một chút hơi thở hòa quyện. Chase áp sát lưng khi ôm chặt lấy Josh. Bên trong cơ thể dường như tràn ngập cảm giác chuyển động mạnh mẽ, rồi lại trống rỗng trước khi chìm sâu hơn. Josh ôm lấy anh, đôi mày hơi nhíu lại. Khi cậu nhẹ nhàng nâng hông và áp sát hơn, hơi thở của cả hai trở nên gấp gáp hơn.

".... uh, boo"

Hương thơm của pheromone lan tỏa khắp cơ thể, hơi nóng bừng lên. Josh liên tục điều chỉnh nhịp điệu để phù hợp với Chase. Mỗi lần như vậy, Chase lại truyền hơi ấm vào cậu.

"Haa..."

Khi cuối cùng cũng đạt đến cao trào, cơ thể Josh tràn ngập cảm giác lâng lâng, hòa quyện giữa hai người.

"Haa... haa..."

Một lúc sau, chỉ còn lại tiếng thở gấp vang vọng trong không gian. Josh ôm lấy Chase, tận hưởng dư âm, nhưng rồi cảm giác trống rỗng ùa đến khi Chase khẽ nhấc người, rời khỏi cậu.

Ngay cả trước khi cảm giác kiệt sức ập đến, Josh vẫn nhìn xuống, kiểm tra thứ vẫn còn cương cứng của Chase. Nó phủ đầy hỗn hợp của chất dịch yêu thương và tinh túy, chảy dọc theo thân dài.
Chase nhìn Josh, rồi khẽ mở miệng:
"Nằm xuống."
Josh mỉm cười tinh nghịch, ngoan ngoãn làm theo. Khi phần dưới một lần nữa gắn chặt lại một cách mãnh liệt, khoang bụng lại tràn đầy. Chase bắt đầu chuyển động điên cuồng. Mỗi lần như vậy, phần hông rắn chắc của Josh va vào cơ thể anh, tạo ra những âm thanh nóng bỏng vang vọng khắp không gian.
Cuộc hoan ái tiếp tục lặp đi lặp lại cho đến tận bình minh.
*****

Toàn thân mềm nhũn vì mệt mỏi. Chase trở mình trong cơn buồn ngủ, khẽ nhăn mày. Một phần ý thức chợt tỉnh lại bởi mùi hương phảng phất quanh mình.
... bơ sao? Hay là đậu phộng?

Có tiếng dầu sôi nhẹ vang lên, như khơi gợi những suy nghĩ mơ hồ. Bỗng nhiên cảm thấy đói cồn cào, anh mở mắt.

Điều đầu tiên anh nhìn thấy là trần xe moóc quen thuộc. Lúc này, anh mới nhận ra mình đang nằm trên giường và vừa tỉnh giấc. Vô thức đưa tay lên, anh khựng lại khi thấy vẫn còn vết hằn trên cổ tay. Ký ức về cuộc ân ái cuồng nhiệt trước khi chìm vào giấc ngủ dần hiện về. Việc anh và Josh quấn lấy nhau không phải là một giấc mơ – điều đó được chứng minh bằng những dấu vết còn sót lại trên ga giường.

Nhưng điều khiến anh bận tâm hơn là người kia không có ở đây.

"Joshua?"

Anh có chút lo lắng và cất tiếng gọi.

Đúng lúc đó, cửa phòng ngủ mở ra.

"...!"

Josh bước vào, chớp mắt khi thấy anh đã tỉnh.

"Dậy rồi à? Cơ thể thế nào rồi?"

"...Đã có chuyện gì vậy?"

"Tôi đã làm sẵn khi cậu còn ngủ, nên chắc giờ cậu đang đói rồi," Josh nói một cách hờ hững, "Tôi đã làm tận đây rồi, nên chắc chắn phải đói thôi."

Chase không chớp mắt trong lúc nghe lời giải thích. Anh nuốt khan, cố ngẩng đầu lên nhìn mặt Josh, rồi bất chợt vươn tay, nắm lấy cánh tay cậu và kéo lại.

Josh để mặc bản thân bị kéo vào, đứng giữa hai chân của Chase. Chase ôm lấy eo cậu, tựa đầu vào ngực. Nhìn dáng vẻ ấy, Josh chợt nghĩ Chase trông giống Pete, vì thế cậu nhẹ nhàng xoa đầu anh.

"Cậu có ăn đậu phộng không?"

Nghe Josh hỏi, Chase khẽ gật đầu, rồi áp môi lên làn da lộ ra trước mắt.

"Sao trên người cậu có nhiều vết thương vậy?"

Anh đang nói đến những vết sẹo cũ. Nhớ lại ánh mắt Chase từng lướt qua cơ thể mình, Josh thản nhiên trả lời.

"Tôi bị thương một chút khi ở trong quân đội. Khi làm nhiệm vụ canh gác, tôi cũng bị đánh không ít."

"Vậy à?"

Khi Chase chạm vào vết sẹo dài trên bụng, Josh suýt nữa giật bắn người. Đó là dấu vết của một ca sinh mổ.

Tim cậu bất chợt đập loạn nhịp. Omega nam sinh con bằng phương pháp sinh mổ, và Josh cũng không phải ngoại lệ. Nhưng cậu không thể để Chase biết sự thật này.

"Do viêm ruột thừa."

Cậu trả lời ngắn gọn, rồi nhanh chóng quay người đi trước khi Chase kịp nhận ra điều gì bất thường.

"Tôi đói đến mức sắp chết rồi, còn cậu?"

Chase lúc này mới cảm thấy đói, liền gật đầu. Josh tự nhiên đẩy nhẹ anh ra rồi mở miệng nói:

"Trong tủ lạnh có nhiều nguyên liệu lắm. Tôi đã làm đồ ăn, có được không?"

"Cậu? Đích thân nấu á?"

"Ừ, ừ, đúng vậy."

Josh gật đầu liên tục rồi mỉm cười.

"Không có độc đâu."

"Tôi biết."

Chase đỏ mặt nhẹ. Josh bật cười rồi đi thẳng vào bếp.

Chase ngồi trên giường, ngẩn người chờ đợi. Dù sao thì thức ăn cũng đã sẵn sàng, anh chỉ cần giải quyết cơn đói cồn cào này. Từ trước đến nay, Chase luôn nghĩ đơn giản như vậy, và chưa từng có món ăn nào khiến anh thất vọng.

Lần này cũng vậy.

Điều duy nhất anh nghĩ đến là muốn lấp đầy cái bụng rỗng tuếch, như thể tất cả nội tạng trong người đã bị móc đi. Vì thế, dù mùi hương quyến rũ tỏa ra khiến anh bất giác nuốt nước bọt, anh cũng không kỳ vọng nhiều.

Trái ngược với hương thơm đậm đà, anh chỉ hơi thất vọng khi nhìn thấy món bít tết cùng khoai tây quen thuộc trước mắt.

"Nếu cậu không thích độ chín này, cứ nói tôi, tôi sẽ nướng lại."

Josh nói khi đặt khay ăn lên giường. Chase liếc nhìn xuống, tự hỏi miếng bít tết này là chín hay chưa chín. Josh bước lên, ngồi đối diện anh, rồi bắt đầu khéo léo cắt thịt. Khi Chase nhìn xuống miếng bít tết vẫn còn đỏ bên trong, Josh mới sực nhớ ra.

Thói quen cắt thịt cho Pete vô thức trỗi dậy. May mắn là cậu kịp tỉnh táo trước khi thái nó thành từng miếng nhỏ vừa miệng trẻ con. Josh lặng lẽ đưa con dao về phía Chase.

"Đây."

Chase nhận lấy dao và nĩa mà không có phản ứng gì, cầm miếng thịt đã cắt sẵn bỏ vào miệng. Anh nhai vô thức, rồi đột nhiên dừng lại. Josh im lặng quan sát phản ứng của anh. Chase chậm rãi nhai, giữa hai chân mày vẫn còn nhíu lại, nhưng phản ứng đã rõ ràng.

Khi miếng thịt được nuốt xuống sau một hồi nhai chậm rãi, Josh mới lên tiếng.

"Tôi làm thêm nhé?"

Chase ngừng lại một lúc rồi trả lời.

"Không cần."

Anh tiếp tục gắp thịt bỏ vào miệng và nhai nhanh hơn trước.

Josh vừa mở chai nước vừa nói, rót nước vào ly.

"Trong tủ lạnh có rất nhiều nguyên liệu ngon, sao cậu không ăn uống đàng hoàng hơn?"

Chase dừng nhai, ngẩng đầu nhìn lên. Josh bật cười trước biểu cảm ngạc nhiên của anh.

"Tôi không biết nấu ăn."

"Cậu?"

"Ừ."

Josh nói với giọng bông đùa.

Cậu cười nhẹ một chút rồi cúi xuống tiếp tục ăn. Khi Josh hỏi tiếp, Chase không trả lời.

Ánh mắt Josh vô thức hướng về phía Chase, và trong một khoảnh khắc, cậu gần như giơ tay lên xoa đầu anh.

Nhưng ngay khi nhận ra điều đó, Josh lập tức rụt tay lại.

Cậu chợt nhớ đến Pete. Không thể phủ nhận rằng cả hai có nét giống nhau.

Josh suy nghĩ một lúc, rồi quay đi, giả vờ như không có gì xảy ra.
******

Một tiếng huýt sáo nhỏ vang lên từ phía sau cánh cửa đóng kín. Josh châm bếp nướng và thổi nhẹ theo thói quen.

Cậu lặng lẽ xúc một muỗng salad khoai tây và đưa vào miệng. Những hạt đậu phộng lẫn trong lớp khoai tây mềm vỡ ra, tạo nên âm thanh giòn rụm.

Cậu định nếm thử hương vị một cách chậm rãi, nhưng mọi thứ không diễn ra như ý muốn. Miếng khoai tây như tan ngay trong miệng và biến mất.

Làm sao đây.

Chase che miệng, chớp đôi mắt mở to đầy bối rối. Tai anh nóng ran, và khuôn mặt cũng đỏ bừng.

Làm sao đây.

Cảm giác khó thở khiến anh phải hít sâu vài lần. Khi cuối cùng cũng bình tĩnh lại, Josh quay trở lại, đặt miếng bít tết vừa nướng xong lên khay ăn với nụ cười trên môi.

A...

Chase đột nhiên ngẩng lên nhìn Josh, đôi mắt trống rỗng.

Trên cơ thể Josh, những dấu vết do Chase để lại tối qua vẫn còn nguyên. Trên làn da chưa hoàn toàn dịu đi, có những vết hằn từ những cái cắn và nụ hôn mãnh liệt. Xương quai xanh, ngực, thậm chí cả những nơi nhạy cảm hơn—tất cả vẫn còn lưu lại dấu vết của đêm qua.

Josh bật cười khẽ.

"Hôm qua chúng ta có hơi... cuồng nhiệt nhỉ?"

Ngay khoảnh khắc ấy, Chase nhận ra cảm xúc đang khiến tim anh đập loạn nhịp.

Là gì vậy chứ?

Josh quay đầu lại. Chase muốn ôm lấy cậu ngay lập tức, muốn hôn cậu, nhưng khay đồ ăn trước mặt lại cản trở. Josh vừa mới làm đồ ăn, nếu để cậu ấy không ăn được thì chắc chắn sẽ thất vọng.

Chase Miller trước đây sẽ không bao giờ suy nghĩ như vậy, nhưng chính bản thân anh cũng không nhận ra sự thay đổi đó. Tuy nhiên, anh không thể phủ nhận rằng cảm xúc trong lòng mình đang dâng trào đến mức khó có thể nuốt nổi thêm miếng nào.

Josh vươn tay về phía Chase, nhẹ nhàng vén những sợi tóc rơi xuống khuôn mặt anh rồi hỏi.

"Cậu ổn chứ? Có muốn uống gì không?"

Chase chỉ lắc đầu. Josh dù hơi ngạc nhiên nhưng vẫn giữ nguyên nụ cười.

"Vậy cậu ăn đi nhé? Tôi phải ra ngoài vì đến ca trực rồi."

Josh nhìn đồng hồ trên cổ tay rồi nói. Nghe vậy, Chase khó khăn lắm mới giữ được chút lý trí.

"Cậu đi đâu?"

"Đến giờ làm rồi, tôi phải về phòng."

Josh vừa cười vừa định lấy quần áo, nhưng Chase bất ngờ giữ chặt tay cậu lại.

"Đừng nói mấy lời vô nghĩa, ở lại đây đi."

"Cậu đang nói cái gì vậy..."

"Đừng đi. Làm ơn."

Josh tưởng Chase vẫn đang đùa, nhưng khi nhìn vào mắt anh, cậu nhận ra anh thực sự nghiêm túc.

Chase siết chặt lấy cánh tay Josh. Josh cau mày, nhưng Chase chẳng mảy may bận tâm, chỉ nhìn thẳng vào cậu và hỏi tiếp.

"Vậy thì sao chứ? Khốn thật! Cậu sợ bị người khác phát hiện à?"

"Tôi không có ý đó."

Josh thở dài trước câu hỏi đầy nóng nảy của Chase.

"Dù tôi có ngủ với ai đi nữa thì đó cũng là chuyện cá nhân của tôi, nhưng tôi không muốn công khai với người khác. Tại sao tôi phải nói cho mọi người biết chuyện này? Hơn nữa, nếu chuyện này bị lộ ra thì sẽ rất phiền phức. Cậu có muốn bị họ gây rắc rối không?"

Chase khựng lại. Ánh sáng trong mắt anh chợt vụt tắt, khuôn mặt trở nên trầm xuống.

"Tôi có thể bảo vệ cậu."

"Là tôi đang bảo vệ cậu mới đúng."

Josh cắt ngang lời ngay lập tức.

Bầu không khí trong phòng trở nên nặng nề.

Một lúc sau, Chase mới cất giọng.

"Vậy thì đổi ca trực đi."

"Hả?"

"Cậu vẫn có thể làm việc mà, đúng không? Chỉ cần đổi lịch trực là được. Có cách nào khác không?"

"Không, chuyện đó..."

Josh định nói rằng việc thay đổi lịch trực không đơn giản như vậy, nhưng khi nhìn thấy gương mặt cương quyết của Chase, cậu lại nhớ đến Pete.

"..."

Chase lại thúc giục, rõ ràng không định bỏ cuộc. Và như mọi lần, Josh đành phải nhượng bộ.

"Được rồi, tôi sẽ nói chuyện với Mark."

"..."

"Tôi sẽ giải quyết nhanh thôi."

Chase mới chịu buông tay Josh ra. Josh xoa nhẹ chỗ tay bị nắm chặt, cảm giác hơi tê nhẹ. Khi thấy vẻ mặt cứng đầu của Chase, Josh không nhịn được mà bật cười khẽ.

"Haiz..."

Vừa cười, Josh vừa vô thức xoa đầu Chase như cách cậu vẫn làm với Pete. Chase nhíu mày, nhưng không hất tay Josh ra.

Josh cúi xuống nhặt quần áo rơi trên sàn, thì bỗng—

"...Hả?"

Chase vô thức thốt lên một tiếng, khiến Josh quay đầu lại.

"Sao vậy?"

Chase nhíu mày, khẽ ngửi không khí, rồi đột ngột vươn tay kéo Josh lại. Josh hoàn toàn bối rối, chưa kịp phản ứng thì đã bị Chase ôm chặt vào lòng.

Chase hít một hơi sâu, rồi ngẩng đầu lên.

"Sao trên người cậu lại có mùi của Omega?"

Tim Josh như ngừng đập.

Trong đôi mắt đang mở to kinh ngạc của Chase, là một biểu cảm phức tạp không thể diễn tả bằng lời. Josh vội vàng tìm cách giải thích, cố gắng che giấu sự bối rối bằng một nụ cười tự nhiên nhất có thể.

"Tôi có ghé qua nhà hàng vì thiếu nguyên liệu. Ở đó có khá nhiều Omega, hoặc là pheromone của họ quá nồng, nên chắc nó ám vào tôi."

Josh cười nhẹ, như thể muốn Chase tin vào lời mình.

Chase im lặng quan sát cậu. Anh không nghi ngờ, nhưng vẫn cảm thấy có gì đó không ổn.

Pheromone của Omega không đơn giản chỉ là bám vào quần áo hay da thịt. Nếu Josh thực sự là một Omega, thì cậu đã phát tình khi ở gần anh, và pheromone chắc chắn sẽ bùng phát mạnh mẽ.

Chase đột nhiên nhớ đến một cô gái Omega từng làm vương vãi pheromone lên anh trong một bữa tiệc. Ý nghĩ rằng Joshua có thể là một Omega... thật quá vô lý.

Chase lắc đầu với suy nghĩ đó rồi buông Josh ra.

"Đi rồi về sớm."

"Ừ."

Josh đáp gọn nhẹ, nhanh chóng mặc quần áo rồi rời khỏi phòng ngủ.

Lần này, cậu không xoa đầu hay hôn lên tóc Chase như mọi khi.

Chase ngồi lại trên giường, bắt đầu cắt miếng bít tết đã nguội rồi đưa vào miệng.

Kỳ lạ thay, nó chẳng có chút mùi vị nào cả.

Joshua không thể nào là một Omega.

Điều đó quá rõ ràng.

Thay vào đó, việc cho rằng vì pheromone tích tụ quá lâu khiến đầu óc anh trở nên rối loạn có vẻ là một lập luận hợp lý hơn.

Nhưng nếu cứ tiếp tục tiếp xúc với pheromone theo cách này...

Chase đột nhiên dừng ăn, một suy nghĩ bất chợt lóe lên trong đầu.

Anh có thể khiến Josh biến đổi.

Một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng anh.

Nếu Josh thực sự thay đổi thành một Omega vì anh, liệu cậu ấy có ghét anh không?

Chase, với ánh mắt dần trở nên xa xăm, cố hít thở sâu, ép mình bình tĩnh lại.

Chuyện đó sẽ không xảy ra.

Anh lặp đi lặp lại trong đầu, như một câu thần chú.

Không thể xảy ra.

Đột biến không dễ dàng như vậy.

Ha... ha...

Sau khi điều hòa nhịp thở và lấy lại được phần nào lý trí, Chase bỗng nghe thấy tiếng cửa xe moóc mở khẽ.

— Joshua?

Chase ngẩng mặt lên, khuôn mặt trắng bệch nhìn về phía cửa.

Cậu ấy sẽ xuất hiện ngay thôi.

Sẽ trấn an anh.

Không phải bằng pheromone, mà bằng chính mùi hương quen thuộc của cậu ấy.

Hôm nay, anh sẽ ôm cậu ấy thật chặt, rồi chìm vào giấc ngủ...

Gương mặt Chase dần sáng lên theo từng tiếng bước chân đang tiến đến.

Cho đến khi người kia đặt chân vào phòng ngủ.

Chase vẫn đang cười rạng rỡ—cho đến khoảnh khắc anh vươn tay ra định ôm Josh, rồi nụ cười ấy chợt cứng đờ.

Không chút do dự, người vừa bước vào phòng mở miệng, nở nụ cười tươi không kém gì Chase.

"Hey, Chase, dạo này em sống tốt chứ, em trai thân yêu của anh ?"

Chase sững sờ, khuôn mặt hoàn toàn không có chút vui vẻ nào.

"... Grayson."

Và đó là tất cả những gì anh có thể thốt ra.

Không thể nói thêm gì nữa, anh chỉ có thể lặng lẽ nhìn chằm chằm vào người trước mặt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: