Thứ tình yêu kinh tởm
Kisaki: Hắn
Hanma: Nó
⚠️Oc⚠️
......Kisaki tao yêu mày lắm!!
Lời nói ngây thơ và thành thật của nó với người coi nó như là công cụ cho những kế hoạch cướp đi cô gái mà hắn yêu
Kinh tởm quá đấy Hanma..
Hắn nhìn nó với ánh mắt ghét bỏ và khinh bỉ
tao chỉ muốn nói ra lời thật lòng thôi mà..
Nó cười nhẹ rồi quay lại khuông mặt lạnh lùng vô cảm và có phần điên rồ của kẻ được manh danh là zombie của nó và Hắn nhìn nó đầy ghét bỏ và hắn ném đi suy nghĩ nó đã tỏ tình hắn
Giữa trời đông êm đềm và nhẹ nhàng có phần lạnh giá và hắn mở hộp nhẫn trước mặt cô gái gã thương thầm và hắn cười rất tươi nhìn cô nhưng cô lại lắc đầu
Xin lỗi...
Hắn ngơ ngác nhìn cô gái hắn yêu từ chối hắn và cô quay lưng rời đi để hắn lại một mình giữa trời đông và hắn hoàn toàn suy sụp
Hửm?~..xem ai kìa~ xem ai kìa~..bị người mình coi là bảo bối lại bị từ chối một cách nhẹ nhàng nhưng đầy tính sát thương~~
Nó tựa vào tường ở một con hẻm nhìn hắn và vẫn biểu hiện trêu chọc thường ngày
Im đi!
Hắn đi đến phía nó và nắm cổ áo nó và đấm nó một cú mạnh còn nó thì vẫn cười khúc khích
Im đi thằng gay kinh tởm mày không có quyền đứng đây cười vào mặt tao!!
Hắn đè nó xuống đấm liên tục còn nó nghe vậy thì hét vào mặt hắn
MÀY TỈNH LẠI ĐI! MÀY BIẾT CON Ả ĐÓ CHẲNG CÓ TÌNH CẢM VỚI MÀY NHƯNG MÀY VẪN ĐÂM ĐẦU VÀO CÒN TAO!!? NGƯỜI CÓ TÌNH CẢM VỚI MÀY ĐÂY NÀY!!
Hắn đấm vào mặt nó lạnh nhạt nhìn nó
Tao không cần thứ tình cảm kinh tởm ấy từ mày, với lại mày chỉ là con tốt của tao và chẳng có cái quyền gì để so sánh với Hinata cả
Và giờ mày chẳng còn giá trị gì cả
Giọng hắn lạnh lùng nói làm nó sửng sốt vì trước giờ hắn chỉ xem nó là con tốt và khi hết giá trị lợi dụng thì hắn vứt bỏ nó
...được thôi
Nó đấm vào mặt hắn rồi đá hắn ra khỏi người mình và nó quay lưng rời đi giờ nó rất buồn và mệt mỏi khi mình bị lợi dụng và giờ bị vứt bỏ không thương tiết từ trước đến giờ nó chẳng có cha mẹ kế bên đầu đường só chợ chẳng biết được quý trọng hay được yêu thương là gì cả từ cái ngày gặp được hắn nó cảm nhận như mình có một cái gì đó rất quý nhưng giờ thì nó cũng hiểu được cuộc đời nó chẳng được thứ gọi là hạnh phúc....
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro