02
Truyện được dịch và chỉ được đăng ở wattpad @twaalf_twel
Vui lòng không chuyển ver và không reup ở bất kỳ đâu.
--------------
Thật lòng mà nói thì Kirishima ngoại trừ thái độ có phần nhiệt huyết quá mức, ngu ngốc, còn có... chuyện kia, còn lại mặt khác đều rất tốt.
Bất quá cũng không phải lỗi do hắn, dù sao đó cũng là quirk của hắn.
Lúc cả hai hôn môi, Kirishima liền mất khống chế đem hàm răng cá mập ra làm Bakugou chảy máu. Lúc đó Bakugou chỉ cảm thấy miệng tê rần, cảm giác như nuốt phải máu. Chờ cậu nghĩ muốn mở mắt nhìn thì ngược lại cổ đã bị Kirishima ôm lấy, đem lưỡi liếm khắp khoang miệng, Bakugou lúc ấy bị cắn đến mức không thở nổi.
Cho tới bây giờ, cậu vẫn còn nhớ rõ đó là nụ hôn đầu tiên của cả hai, nóng bỏng và ngập mùi máu.
Làm cho cậu nhớ mãi không quên.
Miệng chảy máu thì không tính là gì, tương lai làm anh hùng còn hơn cả thế. Đến khi quan hệ cả hai người ngày càng thân mật hơn, bản thân đối với người kia có dục vọng thì thường xuyên cởi quần áo cùng nhau tự xử. Lúc này, Bakugou khó tránh được bị thương.
Ban đầu chính là tính toán giúp đỡ cho nhau một chút. Không nghĩ tới Kirishima cầm lấy phân thân mình cao thấp cọ xát, dù có chút thô bạo nhưng lại làm cho Bakugou vừa thích vừa đau, kết quả cuối cùng cũng cứng lên.
Cả hai dùng tay thủ dâm cho nhau, Kirishima bởi vì hưng phấn quá mức liền không khống chế được quirk làm cho cả người liền hóa cứng. Giống như mất hết cảm giác mà chà đạp phân thân Bakugou, kích thích Bakugou thiếu chút nữa khóc lóc mà bắn ra. May mà Kirishima cuối cùng cũng khống chế được bản thân mới làm cho phân thân Bakugou may mắn thoát khỏi nguy cơ chết người đó. Cũng may chỉ bị tróc da một chút.
Cậu là đang thương yêu thằng nhỏ của mình...
Từ đó về sau, Bakugou không bao giờ để Kirishima giúp mình nữa. Lỡ mà thứ kia bị phế đi thì phải làm sao bây giờ!
Chỉ có thể là lúc cậu tâm trạng tốt lắm mới giúp Kirishima cọ cọ một chút, còn lại vẫn là chính cậu tự xử...
Nếu như chỉ có vậy, Bakugou cảm thấy nhịn được liền nhịn. Nhưng mà càng ngày càng hỏng bét. Hai người ngày ngày kề nhau, thân thể tiếp xúc càng nhiều. Vào ngày sinh nhật Kirishima, Bakugou liền cho suy nghĩ đem chính bản thân tặng cho hắn ta.
Cũng không nghĩ đến, "Thảm kịch" như vậy bắt đầu, không thể cứu nổi.
Đối với người mình yêu đồng ý dâng bản thân lên, Kirishima thực sự rất cảm động, lúc này liền đem người yêu ôm lên giường, miệng không ngừng gặm cắn môi cậu.
Nụ hôn nồng nhiệt qua đi, Bakugou mặt đỏ một mảng, bờ môi cũng hồng hồng, cả người lúc này trông cực kỳ dễ thương.
Nhìn cậu như vậy Kirishima bị đánh trúng hồng tâm, kích động, hưng phấn cùng khẩn trương mạnh bạo cởi quần áo, đè Bakugou xuống.
"Đừng đè tao... Nóng chết tao... Tránh xa tao ra đi"
"Đừng làm khó tớ mà..." Kirishima cười cười, thuận tiện đem quần áo bản thân cởi ra.
Bakugou nhìn thấy cậu ta vẻ mặt vui muốn nở hoa, trên mặt tuy không có biểu hiện gì nhiều, vẫn là đang mang bộ mặt ghét bỏ người ta nhưng thật ra thân thể rất thành thực, không có sờ soạng mấy lần cậu liền cứng.
Cũng bởi vì lúc trước có vài lần không thoải mái, Kirishima rút kinh nghiệm cố gắng khắc chế bản thân không được xúc động quá mức. Cho nên lần này, ban đầu hai người đều rất ngọt ngào, hôn hôn nhau, giống như những con thú nhỏ sưởi ấm cho đối phương. Bakugou trên người còn có dấu hôn do hắn để lại, thật sự dễ thương chết người.
Đáng lẽ thì hôm nay chính là một đêm tình cảm ngọt ngào.
Đúng là vậy, nhưng mà...
Cảm giác như tình cảm hai người đã đạt đến mức vô cùng sâu sắc, Bakugou thích đến thứ phía dưới bắt đầu chảy ra dịch trong suốt, Kirishima không ngừng đem phân thân mình mạnh mẽ cọ xát.
Lập tức Bakugou liền bắn, có chút mơ hồ, đang nghĩ nâng chân lên kêu hắn lăn tới đây. Không nghĩ đến lúc cậu nhìn thấy thứ kia của Kirishima, thiếu chút nữa lỗ tai dựng đứng lên như mèo con.
Ay! Cậu sẽ không chết đâu ha???
Mặc dù trước kia, lúc thẩm du cho nhau, cậu không phải không nhìn thấy thứ kia của hắn nhưng cũng không nghĩ nó sẽ ở bên trong mình, bây giờ cảm thấy khóc không nổi, quả thật rất lớn...
Lúc trước không nghĩ tới... Nhưng mà...
Hiện tại xác định thứ kia sẽ đi vào bên trong mình, Bakugou có chút sợ hãi.
"Không sao đâu..." Nhìn đến người yêu mình có chút sợ hãi, Kirishima cúi đầu hôn môi cậu, lại liếm liếm mặt cùng lỗ tai đã đỏ lên kia, "Tớ sẽ nhẹ nhàng mà..."
Sự thật là, nhẹ nhàng chính là nhẹ nhàng, cũng chỉ kéo dài được có hai phút.
Nghĩ đến để thuận lợi tiến vào, Kirishima còn thêm chút dịch bôi trơn. Ngón tay lành lạnh tiến vào làm cơ thể Bakugou co rúm lại, sau đó chậm rãi bị hắn làm cho nóng lên.
Mọi việc thuận lợi, chỉ thiếu tiến vào.
Kirishima vuốt tóc để chặn tóc mình rũ xuống, híp mắt nắm bắp chân Bakugou liền đem phân thân mình tiến vào.
Bởi vì dị vật xâm nhập vào cơ thể, Bakugou giãy dụa. Nhưng lại bị Kirishima đè xuống làm cho cậu không được lộn xộn.
Chính là khi hắn tiến vào một chút, Bakugou liền cảm thấy thật sự không ổn.
"Ưm... đau quá! Chờ chút... từ từ... Mày rút ra!Rút ngoài mau! Tao không chuẩn bị kỹ!!" Bakugou nắm lấy tay hắn, muốn cho hắn đầu tiên phải rút ra trước.
"Đến nước này rồi, tớ làm thế nào rút ra được đây..." Kirishima hít một hơi dài.
Phân thân tiến vào một chút liền cảm thấy gặp khó khăn.
Nơi nhỏ hẹp kia miễn cưỡng dung nạp hắn một chút, chặt chẽ bao bọc phần đỉnh của phân thân, cái miệng nhỏ không ngừng hút chặt lấy phần đỉnh, làm cho hắn thích đến không thôi.
Nếu tất cả đều đi vào.... Kirishima đỏ mặt, nuốt nước miếng.
"Ngoan nào, Bakugou cậu thả lỏng một chút... Cho tớ tiến vào được không...." Kirishima nhíu mày, có chút khó chịu.
"Không được tiến vào... Thứ đó của mày làm sao tiến vào... Rút ra... Rút ra ngay!!!" Bakugou đong đưa đùi mình, cảm giác rất bất an.
"Cũng không phải tớ nghĩ nó lớn như vậy... Nhưng mà so với nhỏ thì vẫn tốt hơn... "
Hai người dây dưa, giằng co một hồi. Cuối cùng vẫn là Kirishima không nhịn được, dùng quirk hóa cứng tay lại rồi ngăn Bakugou không cho cậu động đậy.
"Thằng khốn! Mày còn muốn làm à?! Tao cảnh cáo mày... không được tiến vào... nếu mày dám..."
Lời Bakugou nói hiện giờ Kirishima đều như không nghe thấy, sự thật chứng minh đã leo lên lưng cọp rồi thì đừng hòng leo xuống. Kirishima động thân mình một cái, liền đem phân thân đã cứng rắn của mình tiến vào.
Thứ kia tiến vào, mặt Bakugou đều trắng bệch, mồ hôi nhễ nhại. Không để cậu kịp thở, Kirishima không khách khí bên trong cậu đâm rút liên tục.
"Đau quá... Mày chậm một chút... Không làm nữa... a a"
Bakugou ép bản thân nói chuyện, đau đớn xin hắn dừng lại, nước mắt đều chảy ra vì đau nhưng mà Kirishima lại không nghe những gì cậu nói.
Trước đó, nếu cậu có gì yêu cầu hắn đều không bao giờ có ý định từ chối.
Không biết vì lý do gì, thấy Bakugou cầu xin dừng lại, hắn căn bản không khống chế được bản thân mình, hoàn toàn không dừng lại được. Hơn nữa, nơi bí ẩn kia của Bakugou... kẹp chặt đến sảng khoái, thiếu chút nữa lúc đâm vào hắn đã bắn ra.
Bình thường, Bakugou lúc nào cũng mang vẻ mặt kiêu ngạo, vẻ mặt ủy khuất này của cậu là lần đầu tiên hắn thấy.
Kirishima càng ngày càng hưng phấn, phân thân cũng càng ngày càng cứng rắn.
Bakugou lần này rất thảm, cậu phát hiện mặc kệ cậu uy hiếp hay cầu xin thì tóc shit kia không hề nghe cậu nói, chỉ phối hợp nắm lấy tay cậu đâm rút không ngừng. Qua một hồi ngay cả tay cũng bị hắn nắm đỏ cả lên.
Thật vất vả chờ cậu thích ứng một chút, hô hấp cũng từ từ khôi phục, Kirishima buông tay, tiếp tục nâng mông cậu lên tùy ý đâm vào.
Cơ thể hiện tại... Giống như bị phá hủy. Bakugou mở to hai mắt, không biết phải làm sao.
Bên trong cậu mềm mại, thoải mái đến mức làm Kirishima kích động không thôi, hắn ôm eo Bakugou ra vào thêm mấy lần, đến lúc Bakugou kêu không được mới buông tha mà đem tinh dịch bắn vào.
Nơi đó vốn đã bị đâm đến khó chịu, lúc này có thêm tinh dịch làm Bakugou cảm thấy trướng đến không chịu nổi, liền vì thế mà đưa tay sờ bụng mình.
Thế nhưng không đợi cậu sờ lần thứ hai, Kirishima liền ôm cậu trở mình, làm cho đầu cậu ghé vào đầu giường.
Tư thế này hiện tại làm cho Bakugou bất ngờ sợ hãi. Cậu không nhìn thấy mặt Kirishima, cũng không biết hắn nghĩ gì, nhưng mà rất nhanh, Kirishima dùng tay thể hiện suy nghĩ của mình, hắn còn muốn cùng Bakugou làm tiếp.
Vuốt ve cái mông co dãn của cậu, Kirishima đem hai bờ mông tách ra, lộ ra miệng huyệt còn chảy ra tinh dịch, một lần nữa đem phân thân của mình tiến vào.
Lần này, Bakugou cái gì cũng không nói ra được. Cậu cắn gối, đem tiếng thét chói tai của mình nuốt xuống.
Có thể là bởi vì quá mức dễ chịu, Kirishima cả người đều bất ngờ hóa cứng.
Đột nhiên cảm giác trong cơ thể có thứ gì lạ không ngừng ma sát, cảm giác giống như vỏ sò, vừa cứng vừa gồ ghề làm cậu khó chịu không thôi đang không ngừng tra tấn vách thịt. Đợi đến khi cậu thật sự phản ứng, cậu mới phát hiện Kirishima không ngừng lại được.
"Dừng... dừng lại... a... đau quá... đừng có dùng quirk…"
Bakugou một bên khóc, một bên tránh né hắn, không đợi kịp tránh né Kirishima đã kéo cậu về.
Thứ kia cứng đờ, tựa như cái gì đó thật lớn kẹt lại ở nơi đó, căn bản không ra được. Bakugou lắc mông muốn trốn, nhưng cuối cùng người chịu khổ chính là cậu.
Kirishima không chỉ quá phận nắm lấy bờ vai của cậu, rồi thắt lưng cậu, không ngừng đem phân thân ma sát tuyến tiền liệt. Bakugou mỗi khi bị đụng vào thân thể đều không ngừng run rẩy, muốn động cũng không thể động, chỉ để hắn chà đạp, không thể phản kháng.
Cậu ủy khuất cúi đầu, khóc nức nở. Nghĩ thầm, dù có gặp kẻ địch bên ngoài cũng không có thảm như vậy, tức chết cậu... Sao cậu lại bị như thế... Từ nãy giờ, vẻ mặt Bakugou đều giống như nhau, trên mặt cũng toàn nước mắt trong suốt.
Mà hiện tại cậu chịu không nổi, nơi đó đau quá... Nơi này cũng đau quá... Cả người đều khó chịu... Khó chịu đến mức cậu không có nhận ra làm sao để thoải mái, phân thân cũng mềm nhũn, nơi bí ẩn tội nghiệp kia cũng bị ma sát không ngừng.
"Đau quá... Không cần... Không cần đâm vào nữa... Tóc shit... mẹ mày... đừng có hóa cứng a.. a"
Kirishima phía trên ngược lại là đâm rút đến thoải mái, Bakugou so với hắn thật sự rất mềm. Đặc biệt là ở ngực... Cảm giác so với con gái còn hơn. Hắn đè nặng Bakugou, còn đưa tay xuống phía dưới mà xoa nắn hai hạt đậu trước ngực, làm chỗ đó vừa đỏ vừa sưng.
Chờ khi cơn hưng phấn đi qua, hắn hốt hoảng nghe được Bakugou nhỏ tiếng khóc. Lúc này mới phản ứng, mình chơi hơi lớn rồi...
Cố gắng khống chế quirk mình, Kirishima chậm rãi rút ra, tinh dịch theo đó chảy xuống, còn mang theo một ít máu. Làm cho Kirishima nhìn thấy vừa đau lòng vừa sốt ruột.
Hơn nữa, cả người Bakugou cũng có không ít dấu vết do hắn làm ra. Nói chung, hiện tại Bakugou rất giống bị người ta đánh, thê thảm vô cùng. Cậu hơi cuộn mình lại, nhắm mắt khóc không ngừng, miệng hình như không kêu nổi ra tiếng.
Khẳng định mười phần làm người ta thương xót không thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro