Chương 4
Bản gốc: https://archiveofourown.org/works/40193826/chapters/100737483#workskin
------------------------
Quán bar vẫn đông đúc như những lần trước họ đến, nhưng tiếng ồn ào và chuyển động chợt biến mất khi Porsche nhận ra điều Pete đang gợi ý. Anh gập chân trái xuống dưới để có nhiều không gian hơn để quan sát Pete.
"Mày điên rồi." Anh nhướn mày nhìn Pete.
"Đi mà," Pete nài nỉ, "nó không điên rồ đến thế đâu."
"Tao nghĩ khác đấy," Porsche đáp trả.
Pete đảo mắt và lại gần Porsche, gác tay lên trên ghế. "Mày biết họ mà. Nó sẽ là một cuộc chiến để xem ai là kẻ chiếm hữu hơn. Một cuộc chiến có lợi cho chúng ta."
Khi Porsche không trả lời, Pete nhấn mạnh lần nữa, "Mày đang bảo tao rằng mày không muốn Kinn thay đổi, dù cậu ấy gần đây..." Pete dừng lại, cố gắng lựa chọn từ phù hợp, "...thờ ơ?"
Pete có thể hơi làm quá một chút, nhưng cậu ta đã tìm được cách chính xác để cậu và Porsche lấy lại tất cả những thứ họ đang thiếu. Và giờ đây tất cả cậu cần làm là thuyết phục Porsche để chơi ván cờ này.
"Tao không có ý đấy. Nhưng tao không muốn bị anh ta giết chết. Hoặc là Vegas. Vegas chắc chắn sẽ giết chết tao mà không ngần ngại." Anh gật gù với câu khẳng định của mình.
"Tao đồng ý với mày, ngoại trừ việc Vegas sẽ không chú ý đến điều gì, ngoài tao." Pete kiêu căng, lấy đi ly rượu đang đặt trên bàn của Porsche và uống một hụm.
"Có ai đó đang quá tự tin đấy nhé."
Pete cười khúc khích. "Tự tin về cách Vegas, 'Quý Ngài Tôi-sẽ-ăn-em'. và Kinn, 'Quý Ngài Cuộc đời em-là-của-tôi', sẽ phản ứng thì đúng hơn." Miệng cậu ta nhếch lên khi nhìn Porsche.
Porsche không hề bị thuyết phục. Điều Pete gợi ý đang khiến họ đứng ở bờ vực của cõi chết. Mắt anh đầy băn khoăn nhìn Pete.
Pete nhìn lại Porsche, suy ngẫm. Bạn cậu chắc chắn là cần thêm sự thuyết phục đấy.
"Nào, Porsche. Nếu mày có thể nói với tao rằng mày hài lòng với mọi thứ gần đây, tao sẽ không nhắc lại về việc này nữa."
Porsche không trả lời. Anh cắn môi dưới, cố gắng tìm ra câu trả lời cho mình. Pete nhìn chằm chằm anh, kiên nhẫn chờ đợi.
".....Tao không thể."
Pete bật cười khi nghe thấy câu trả lời, nhưng Porsche đã ngắt lời cậu.
"Nhưng nó không có nghĩa tao nghĩ đây là một ý tưởng hay!"
Pete không bỏ cuộc. "Tao chưa bao giờ nói đó là một ý tưởng hay. Nhưng tao biết nó hiệu quả." Sự xấu xa xẹt qua mắt cậu khi cậu uống thêm một ngụm rượu từ ly của Porsche.
"...Tao đã bao giờ nói mày giống như ác quỷ chưa?" Porsche trả lời, đầy bất ngờ và thích thú.
"Mmm. Chưa, nhưng tao sẽ coi đó là một lời khen." Pete nói một cách thỏa mãn.
Porsche tự hỏi sao mình có thể nghĩ rằng Pete là một người ngây thơ khi họ gặp nhau lần đầu.
"Nó sẽ không kỳ lạ đến vậy đâu. Chúng ta vẫn sẽ giống như mọi khi, nhưng có thêm một chút ... cố ý." Pete sửa lại câu nói của mình với nháy mắt trêu chọc.
Porsche im lặng khi anh cân nhắc ý tưởng này trong đầu. Tất nhiên anh không có vấn đề gì với việc tiếp xúc cơ thể cùng Pete, chưa bao giờ. Họ là bạn thân, vậy nên nó luôn dễ dàng và thoải mái. Chúa ơi, họ còn từng hôn nhau một lần. Họ chưa từng lặp lại việc đó, và nó không hề giống việc Pete gợi ý rằng họ nên nghiền nát nhau. Anh nghĩ về Kinn, và mặt anh ửng đỏ khi anh tưởng tượng cách Kinn sẽ phản ứng nếu họ làm việc đó.
Porsche chắc hẳn đang say xỉn, nhưng anh chợt thấy tỉnh táo hơn bao giờ hết khi nghĩ về việc anh sắp đồng ý thực hiện. Anh giật cốc của mình khỏi tay Pete và uống cạn, đặt lại cốc không lên bàn.
"Mẹ nó. Được. Tao tham gia."
-----------------
Đã ba ngày kể từ khi họ có cơ hội để bàn bạc thứ mà Pete gọi là Kế hoạch Bão lửa. Porsche không thể ngừng cười vì cái tên này, nhưng bão lửa chính là thứ họ đang tìm đến. Anh ấy đã tưng muốn rút lui trong khi họ bàn bạc, nhưng mỗi lần thế, anh tự nhắc nhở mình rằng kết quả sẽ xứng đáng.
Pete không hề cân nhắc lại ý tưởng của mình một lần nào từ khi cậu ta quyết định lúc ở bar. Mỗi khi Vegas chạm vào cậu mấy ngày gần đây, anh đều con mẹ nó quá nhẹ nhàng. Pete khao khát sự chiếm hữu của anh, khao khát cách Vegas chiếm lấy cậu như anh ấy thường làm rất lâu về trước.
Đó là một buổi tối sớm, và họ đang ở trong phòng họp yêu thích ở Chính gia. Cuộc họp đã kết thúc được một lúc, những người tham dự khác cũng đã ra về. Porsche và Pete ngồi ở quầy bar gần cửa ra vào khi họ chờ Kinn và Vegas kết thúc buổi thảo luận của họ. Hai tên trùm mafia có vẻ đang đắm chìm trong buổi nói chuyện khi họ đang lục tung đống giấy tờ trước mặt. Nó phải diễn ra hàng tiếng rồi.
"Mày nghĩ bao lâu nữa họ mới xong?" Pete hỏi, quay đầu nhìn Porsche khi cậu dựa vào bàn và đặt cằm lên tay mình.
"Không biết nữa." Porsche trả lời thành thật, quay đầu nhìn bạn trai mình, người vẫn đang cắm đầu trong công việc.
"Có muốn xem liệu chúng ta có thể thay đổi điều đó không?"
Khi Porsche quay lại nhìn cậu, khuôn mặt Pete đầy sự suy tính.
Porsche nuốt nước bọt, không bỏ lỡ điều mà Pete đang nghĩ. Anh quay ra nhìn Kinn và Vegas một lần nữa. Họ có vẻ sẽ không hoàn thành công việc sớm đâu. Anh quay lại nhìn Pete.
"Tao nghĩ bây giờ là thời điểm thích hợp để thử giả thuyết của mày đấy."
Pete cười toe toét và rời đầu khỏi tay cậu ấy, đứng thẳng lưng và lại gần Porsche. Cậu đổi góc để đứng đối diện bạn mình, đảm bảo rằng cậu vẫn thể nhìn rõ bạn trai họ qua khóe mắt mình.
Porsche có vẻ căng thẳng. Pete đặt bàn tay phải của mình lên cánh tay đang nghỉ ngơi trên quầy bar của Porsche. "Thư giãn đi nào."
Porsche khịt mũi lớn tiếng khiến Kin và Vegas quay ra nhìn họ. Pete không bỏ qua cách Vegas nhíu mày khi thấy tay của cậu đặt trên cánh tay của Porsche, nhưng anh ấy không đứng lên, và khi Kinn lẩm bẩm gì đó, Vegas lại rời đi sự chú ý của mình.
"Thư giãn á?" Porsche lập lại một cách im lặng, anh ấy hiểu đã đến lúc họ làm điều này. "Tao có thể sẽ bị bắn một phát đạn ngay giữa hai mắt trong vài phút tới."
Pete cười khúc khích, "Đừng có mà làm quá như thế. Sẽ không ai bị bắn cả."
Porsche đảo mắt, "Mày thì dễ nói rồi, Vegas sẽ không làm tổn thương mày."
"Sai. Nếu nó đi theo hướng tao mong muốn, anh ấy chắc chắn sẽ làm đau tao. Theo cách tuyệt vời nhất." Pete lắc lư lông mày của cậu ấy và cười toe toét với Porsche.
Porsche giả vờ buồn nôn, khiến Pete bật cười khúc khích. Porsche nhìn thẳng vào bạn mình, tiếp thu sự vô tư của cậu ấy, không hề lo lắng. Mắt anh trượt xuống bàn tay của Pete đang đặt trên cánh tay mình, nó giúp anh ấy cảm thấy thoải mái. Phải rồi. Đây là Pete. Cậu ấy không phải là một tên vớ vẩn nào ở quán bar hay từ bang mafia thấp kém nào đấy. Đó là Pete. Porsche tin tưởng cậu nhiều như anh tin tưởng Kinn và Chay. Điều tệ nhất có thể xảy ra là gì chứ?
Anh lấy tay trái đè lên tay phải của Pete và bóp nó. Được thôi, lên nào.
Pete lại gần hơn nữa, đặt tay phải lên cơ bắp của Porsche. Cậu nhìn vào mắt của Porsche trước khi nhìn về phía bàn ăn. Họ còn không thèm nhìn. Mấy tên khốn.
Porsche nhìn theo ánh mắt của cậu. Khi anh thấy họ đã lại tiếp tục ngó lơ anh và Pete, tất cả sự khó chịu nhanh chóng bị thay thế bởi sự tức giận.
Anh hất tay Pete xuống, khiến bạn anh quay lại nhìn anh đầy thắc mắc. Porsche chạm tay vào eo của Pete, kéo cậu ấy lại gần đến khi ngực của họ gần như chạm vào nhau. Sự hoang mang của Pete nhanh chóng biến thành sự thấu hiểu và bất ngờ.
Pete đặt tay lên eo của Porsche, trượt tay vào trong chiếc áo cộc tay của anh và ngẩng mặt lên. Họ nhìn nhau trước khi liếc mắt sang bạn trai của mình. Vẫn không có gì.
Khi họ nhìn vào mắt nhau một lần nữa, sự quyết tâm phản chiếu lên đôi mắt của họ.
Porsche luồn tay vào cổ áo lụa màu xanh mà Pete đang mặc, cái mà cậu đã ăn trộm từ tủ của Vegas lúc sáng. Anh nhìn vào mắt Pete trước khi kéo cậu về phía trước.
Khi môi họ chạm nhau, nó không hề giống nụ hôn đầu tiên của họ. Khi họ hôn nhau lần đầu, nó ngọt ngào và nhẹ nhàng, còn lần này, nó mạnh bạo và tục tĩu.
Porsche mở miệng ngay lập tức, cắn mạnh môi dưới của Pete. Pete thở gấp, hé môi mình, và Porsche không hề chần chừ đẩy lưỡi vào miệng cậu. Pete cũng cố gắng trình diễn tốt nhất có thể, đẩy lưỡi để chiếm thế chủ động từ Porsche. Miệng họ ẩm ướt, và không ai chịu để người kia chiếm thế thượng phong. Nó không hề nhẹ nhàng, và chắc hẳn là còn nhiều hơn những gì họ cần để chiếm lấy sự chú ý từ Kinn và Vegas. Porsche lùi lại một chút, thở vào miệng Pete để họ kịp thở một chút trước khi tiếp tục va vào nhau. Pete không chắc họ có thể gọi đây là một nụ hôn không, vì nó giống như là họ đang 'fuck' lưỡi nhau hơn. Nó không hề lãng mạn. Nó đầy thách thức, nhục dục, và quyến rũ.
Họ không có nhiều sự cảnh báo, chỉ là tiếng kéo ghế và tiếng giày trên mặt sàn. Vài giây sau, Porsche đã bị kéo lại, tay của Kinn ôm ngang ngực Porsche và một tay khác luồn vào tóc anh khi Kinn kéo anh vào ngực mình. Hắn bế anh ra khỏi quầy bar và đặt anh lên bàn.
Vegas tóm lấy cổ tay của Pete một cách mạnh bạo từ đằng sau và quay người cậu lại. Mặt hắn ta đầy tức giận, mắt hắn ta tối đen bừng cháy lửa giận. Hắn không hề nói gì, không hề nhìn Kinn hay Porsche. Ngực hắn phập phồng như thể hắn đang cố gắng kiểm soát nhịp thở của mình. Pete nhìn lên hắn một cách đầy vô tội.
Vegas quan sát mặt Pete, đôi môi vừa bị gặm cắn, ẩm ướt và sưng tấy. Hắn nhìn xuống dưới, để ý thấy Pete, không, áo của Pete nhăn nhúm phần cổ bởi Porsche đã bám vào nó. Pete đã thấy hết những điều đó, quan sát cách quai hàm của Vegas nghiến chặt khi anh kiểm tra Pete. Em không thể ngăn cản khóe miệng đang mỉm cười của mình. Điều này sẽ rất tuyệt đây.
Khi Vegas nhìn lên và thấy nụ cười thỏa mãn trên mặt Pete, sự tức giận đã tràn ra khỏi ngực hắn. Hắn xoay mũi chân và đi ra khỏi phòng, kéo Pete theo đằng sau hắn. Khi hắn ta sập cánh cửa phòng họp và đi ra ngoài, hắn ta nghe thấy một tiếng gầm từ trong đằng sau, 'Ra ngoài'. Hắn không thèm quan tâm đến việc đó.
Pete ngồi xuống ghế sau của xe với một tiếng 'oof' nhẹ khi Vegas ném em vào xe trước khi vào ngồi cùng em.
Giọng hắn lạnh như băng khi hắn hét lên "Lái đi!". Người tài xế đã nghe được sự nguy hiểm ẩn chứa trong giọng hắn, hiểu rằng Vegas đang không vui, và một vài giây sau, chiếc xe đã di chuyển.
Vegas không hề nói gì trong suốt chuyến đi về nhà. Mắt anh dán chặt vào chiếc ghế ở trước mặt. Pete có thể thấy quai hàm của anh đang nghiến chặt và em run rẩy trong sự mong đợi. Khi họ về đến biệt thự Thứ gia, Vegas không đợi chiếc xe dừng lại hẳn mà đã đạp mở cửa xe và kéo Pete ra khỏi xe, những ngón tay cầm chặt cổ tay em.
Pete vui vẻ để mình bị kéo đi, cố gắng đuổi kịp Vegas đang phóng vào nhà cho đến khi họ đi đến phòng ngủ. Vegas mở cửa phòng một cách bạo lực, và đẩy Pete vào trong. Hắn dừng lại để vặn chốt cửa trước khi quay lại nhìn Pete.
Vegas lại gần em, sự tức giận trong mắt hắn biến thành sự nguy hiểm của thú săn mồi. Pete lùi lại khi Vegas tiến đến, em nhìn hắn một cách hờ hững và trêu đùa. Chân em đập vào thành giường. Cuối cùng, Vegas cũng mở miệng, giọng hắn gằn lên.
"CÁI. ĐÉO. GÌ. VẬY?"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro