15. Nobody Else
"Chúng ta có phải quay lại không?"
Kinn nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc của Porsche, hắn gật đầu. "Ba đã gọi cho anh, các thám tử đang tìm hiểu xem đó có thể là ai."
Porsche thở dài dựa vào bộ ngực trần của hắn. "Hmm, em biết rồi. Em cũng cần đến quán bar của mình. Để xem chúng có còn nguyên vẹn không."
"Nhắc mới nhớ, em có muốn ghé thăm quán bar bên bờ biển ở đây không?"
Porsche nhìn hắn với vẻ nghi ngờ. Kinn cau mày khi Porsche chế giễu hắn. "Đừng khiến em nhớ lại những gì anh đã tạo ra trong lần say rượu trước."
Kinn ngước đầu lên nhìn cậu. "Khoan đã, anh đã làm gì? Anh thực sự không nhớ gì cả."
Mẹ kiếp.
Hắn ở đó, say như chết ngủ gật trên quầy của một quán bar. Hắn lảm nhảm một cách vô nghĩa về lời đề nghị hẹn hò với một trong những người anh em của mình trong tiếng cười thích thú của Porsche vang lên ở phía sau.
"Vậy là, em đã ngồi đó, quay lại video và thưởng thức trong khi anh tự nhận mình là kẻ ngốc."
"Chính xác là như vậy." Porsche cười toe toét.
"Điều đó thật xấu hổ." Mặt Kinn ửng đỏ lên, hắn đảo mắt trong khi Porsche vẫn cười khúc khích.
"Anh đã say ở quán bar của em, Kinn. Trời ơi, anh thật sự nghĩ rằng không có ai thông báo cho em?" Porsche nhướn mày.
Kinn nuốt nước bọt. "Đó là quán bar của em?"
"Ừ, em đã giao quán cho chế Yok." Porsche trả lời.
Kinn biết điều này, nhưng trong trạng thái say xỉn, hắn tình cờ đến quán bar của cậu, trong khi có rất nhiều lựa chọn khác.
"Chết tiệt, anh không thể nhớ." Kinn dùng tay đấm vào đầu mình, nhưng Porsche ngay lập tức nắm lấy.
"Này, đừng làm đau cái đầu nhỏ xinh đó của anh." Cậu đưa tay hắn lên môi và hôn nó. Kinn không thể thốt nên lời trước cử chỉ lãng mạn đó. "Em sẽ nói anh nghe."
"Hãy tiếp tục đi, anh đã sẵn sàng để tiếp tục xấu hổ rồi."
Porsche tiếp tục câu chuyện. "Sau đó, chế Yok đã gọi cho em sau khi anh đến quán được một lúc. Anh đã khóc trên quầy bar..."
Kinn rùng mình trước hành động của chính bản thân, hắn bật cười khi Porsche thuật lại những trò tai quái khi say rượu của Arm và Pol. Và thật là một thảm họa làm sao khi đưa cả ba người về nhà trên cùng một chiếc xe.
"Pete đã rất tức giận, cậu ấy và Vegas đã đợi đến nửa đêm để đón chúng ta."
Kinn gật đầu, điều đó đúng như dự đoán. Hắn nhớ mình đã thức dậy trong một chiếc áo choàng thay vì bộ vest đắt tiền mà hắn đã mặc.
"Em cởi quần áo cho anh à?" Kinn bẽn lẽn hỏi, còn Porsche chỉ đảo mắt.
"Còn ai nữa sao?" Porsche khịt mũi trước khi chớp mắt hai lần, như thể đang nhớ ra điều gì đó quan trọng.
"Và?"
Porsche dừng lại một lúc trước khi trả lời.
"Anh và em đã hôn nhau vào đêm đó." Cậu đáp xong vội quay đi chỗ khác.
Kinn cảm thấy kinh khủng, họ đã làm điều đó?
"Anh không thể nhớ nụ hôn đầu tiên của chúng ta..." Hắn cau mày. Porsche nhận ra và lắc đầu trước khi hôn hắn một cách nhanh chóng.
"Không sao đâu Kinn. Đêm ramen đó đối với em càng có ý nghĩa hơn". Porsche nói và hôn lên trán hắn.
"Thật kỳ lạ." Hắn thì thầm và nằm xuống, nhắm mắt lại. Hắn kéo Porsche lại trên ngực mình, người đã dừng lại một lúc trước khi nói.
"Kinn, anh và em có nốt ruồi trên ở cùng một vị trí trên ngực của chúng ta." Cậu nói với vẻ ngạc nhiên, chỉ vào chấm nhỏ bên trái ngực của họ.
Kinn mỉm cười với điều đó. "Em cũng sẽ thấy điều tương tự ở Vegas và Pete."
Porsche ngập ngừng cắn môi. "Anh biết về thần thoại, phải không..."
"Anh biết, Po." Kinn nói nhẹ nhàng. "Nhưng em biết anh không tin vào những điều như vậy."
Kinn thì không và hắn không hề biện hộ. Hắn là một người thực tế, chỉ tin vào những điều hợp lý và có thật. Cùng một lí do khiến hắn là một người vô thần, không giống như Porsche.
Khái niệm bạn tình là một trong số này. Một câu chuyện cổ tích đơn thuần.
"Ừ. Không sao đâu." Porsche mỉm cười và hôn lên ngực hắn trước khi rúc vào nó.
Kinn cảm thấy ấm áp, không phải vì nhiệt độ.
--
Rời khỏi Ý để lại cảm giác buồn vui lẫn lộn.
Hắn đã tận hưởng khoảng thời gian riêng tư bên Porsche, nhưng hắn lại thấy nhớ những người còn lại trong gia đình mình. Porsche cũng đã đề cập đến việc quay trở lại trước khi Chay biết toàn bộ khu nhà mafia thành rạp xiếc của những chú hề.
Họ lên máy bay riêng, Kinn ngồi gần cửa sổ và Porsche dịu dàng ngồi bên cạnh hắn.
"Em thực sự không hiểu tại sao không ai từ chối những yêu cầu vô lý của thằng bé." Porsche bực tức nói. "Đầu tiên nó bắt anh nhảy, sau đó nó lừa Vegas và trốn khỏi lớp học để chơi trò cosplay với Arm, Pol và Ken. Ôi chúa ơi, Ken! Ai biết được cách chữa trị cho tâm trạng chua chát của cậu ấy với bộ trang phục ngớ ngẩn đó!"
Kinn nhìn một cách trìu mến trong khi Porsche rống giận.
"Chà, có ba lí do." Kinn nhún vai. "Họ là vệ sĩ của anh và Chay là em chồng của anh. Thứ hai, em ấy là một đứa trẻ. Không ai thực sự muốn từ chối một đứa trẻ. Thứ ba, em ấy thực sự rất dễ thương. Rất khó để nói không."
"Anh có nghĩ thằng bé dễ thương hơn em không?" Porsche khoanh tay và Kinn im lặng.
"Đó có phải là một câu hỏi bẫy?" Kinn hỏi lại. "Bởi vì nếu anh nói có, em sẽ nổi điên. Nếu anh nói không, em sẽ lại tức giận vì đó là em trai của em và em sẽ cho rằng tôi gọi thằng bé là xấu xí."
"Từ khi nào mà anh trở nên thông minh như vậy? Chẳng phải anh là người ngu ngốc trong mối quan hệ của chúng ta sao?"
"Anh sẽ không nói với em." Kinn bực bội khó chịu quay sang bên cạnh, nhìn chằm chằm ra ngoài cửa sổ.
"Kinn, em không có ý đó..." Porsche gục mặt vào vai hắn xin lỗi nhưng Kinn không nhúc nhích.
Hiện tại, hắn không thực sự tức giận nhưng hắn đang tận hưởng điều này.
"Em có. Đừng chạm vào tôi." Hắn lấy lòng bàn tay che mặt, cố gắng giữ vẻ mặt căng thẳng trong khi Porsche thì thầm bên cạnh hắn.
"Được thôi, có vẻ như em sẽ phải thể hiện lời xin lỗi của mình."
Kinn mở to mắt khi Porsche bắt đầu cởi quần hắn. Hắn quay lại nhìn cậu một cách bực tức nhưng Porsche chỉ nháy mắt, trước khi lao vào hắn.
"Porsche." Kinn đã cảnh cáo cậu nhưng cậu giả điếc. Porsche nắm lấy dương vật của hắn, vuốt ve nó trong lòng bàn tay. Trái tim Kinn đập điên cuồng, Porsche khiến hắn phát điên vì điều này nhưng hắn có thực sự muốn cậu dừng lại không?
Cảm nhận được suy nghĩ của hắn, Porsche cười toe toét trước khi dùng lưỡi làm ướt môi cậu. Kinn nhìn một cách đầy mê hoặc khi giây phút tiếp theo, đôi môi đó đã ở trên dương vật của hắn.
"Fuck." Kinn bật ra tiếng chửi thề, tự cắn vào nắm tay của mình. Đầu của Porsche nhấp nhô lên xuống trên đùi hắn trong cậu đang khẩu giao cho hắn.
"Có..." Kinn thở hổn hển. "Có chuyện gì với em vậy."
Một cảm giác hồi hộp tột độ xuất hiện trong hắn trước viễn cảnh bị bắt gặp. Phi công chỉ cách vài lối đi phía trước, cùng với nữ tiếp viên hàng không phục vụ họ. Bất cứ ai cũng có thể đến và nhìn thấy họ, nhìn thấy những gì Porsche đang làm với hắn.
Vài phút sau, Kinn đã rơi vào khoái cảm. Hơi ấm từ miệng Porsche trên dương vật của hắn. Hắn nhượng bộ, ngả đầu xuống ghế và dùng tay đan vào mái tóc của Porsche, hướng đầu cậu trở lại dương vật của mình.
Porsche ậm ừ tán thành, những rung động khiến đùi cậu run lên. Kinn nhắm mắt lại hưởng thụ cảm giác sung sướng do cậu mang lại.
"Porsche..." Hắn khẽ rên lên, khi cậu ngừng nhấp nhô lên xuống mà chỉ mút mát đầu khấc, thọc lưỡi vào lỗ niệu đạo của hắn.
Kinn thở hổn hển xuống cổ họng. Porsche vẫn ngậm lấy thằng nhỏ của hắn, để Kinn lấp đầy miệng cậu với "con cháu" của hắn. Cậu đứng lên hít thở sau khi hắn đã bắn ra toàn bộ, một ít tinh dịch của Kinn chảy xuống từ môi của cậu.
Kinn kéo cậu vào một nụ hôn âu yếm xen lẫn thô bạo, càn quét khoang miệng cậu. Hắn thích nếm vị của mình trên lưỡi Porsche, thưởng thức bằng chứng về sự khao khát của họ khiến các giác quan của hắn rạo rực.
"Em có được tha thứ không?" Porsche thì thầm trên môi, chỉnh lại khóa quần của Kinn.
Kinn thở hổn hển trong giây lát, cố gắng lấy lại hơi thở. "Anh thực sự không bao giờ nổi điên."
Porsche há hốc mồm không tin nổi khi Kinn bật cười, ôm chặt lấy cậu.
--
Họ âm thầm về nhà, không nói với ai. Khi gần đến nơi, có tiếng cười và tiếng hoan hô từ phía khu vườn. Bài hát chủ đề Pokémon được phát lớn trên loa.
Porsche ngay lập tức biết đó là gì. "Em phát ngán với cái gọi là challenge từ Tiktok của Chay."
Kinn cười toe toét. "Nhìn này, hầu như tất cả mọi người đều ở đó."
Porsche rên rỉ. "Chỉ có Chúa mới biết đứa trẻ đó hiện tại đang làm gì."
Các vệ sĩ ở cổng trước giúp họ xách hành lý, Kinn hướng dẫn họ mang chúng đến đặt ở bên ngoài phòng ngủ của họ. Hắn mệt mỏi và muốn ngủ với Porsche. Cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng, nhưng cậu quyết định đến xem sự náo động trong khu vườn.
Ngay khi họ vừa bước vào đã nghe được một tiếng hét phấn khích từ Porchay. Ngạc nhiên là Venice cũng bò đến chỗ Kinn, nhóc nâng cánh tay nhỏ xíu về phía hắn, không nghi ngờ gì nữa, nhóc đã nhận ra bác của mình sau nhiều ngày không gặp.
Sau khi trao nhau vài cái ôm và nụ hôn, Kinn bế Venice lên và âu yếm nhóc. "Xin chào cục cưng bé nhỏ, nhóc có nhớ bác không?"
Venice nhìn chằm chằm vào Kinn, rồi nhìn Porsche, cách mà những đứa trẻ thường làm khi có thứ gì đó kích thích chúng.
"Anh về đúng lúc, Hia, P'Kinn. Venice sắp có quyết định đầu tiên trong đời."
Đôi lông mày của Kinn nhíu lại vì bối rối và hắn liếc nhìn Vegas và Pete đang nhún vai.
"Có một thử thách trên tiktok là mọi người để những đứa trẻ mới biết đi của họ chọn một Pokémon khởi động. Giống như đặt ba món đồ chơi mềm và để đứa trẻ lấy một cái. Chay hỏi liệu chúng ta có thể làm điều này với Venice không, và em cũng hứng thú." Vegas cố giải thích một cách lúng túng.
Kinn nhìn thấy ba món đồ chơi Pokémon là Charmander, Squirtle và Bulbasaur cách đó vài bước chân trên bãi cỏ.
"Có phải... đó là của Ken không?" Porsche liếc mắt nhìn đống đồ chơi. "Anh đã từng thấy cậu ấy có cả một bộ sưu tập Pokémon."
Chay gật đầu. "Đúng! P'Ken đồng ý cho em mượn những món đồ chơi đó. Điều đó thật tuyệt vời phải không?"
Pete bật cười trước sự nhiệt tình của cậu nhóc. "Khun Kinn, đặt thằng bé xuống đi. Hãy xem nó sẽ chọn gì."
"Đợi chút, đợi chút! Bật bài hát chủ đề đã, em phải ghi hình!" Porchay phấn khích tột độ khi cậu nhóc đặt máy quay.
Kinn lắc đầu âu yếm trước khi đặt Venice trên bãi cỏ mềm. Đứa bé ngay lập tức nhõng nhẽo, muốn Kinn đến bế mình một lần nữa.
"Tiến lên nào, con trai. Con là một Theerapanyakun. Làm cho chúng ta tự hào nào." Hắn chỉ về phía những món đồ chơi, và sau một lúc Venice bắt đầu bò về hướng đó.
Có một khoảng lặng ngoại trừ bài hát chủ đề đang phát, tất cả mọi người đều chờ đợi trong sự mong đợi. Porsche dựa vào Kinn, thì thầm vào tai hắn. "Em cá là thằng bé sẽ chọn Charmander."
Kinn nhướn mày. "Vì sao em chắc chắn như vậy?"
Porsche nhún vai. "Như anh đã nói, thằng bé là Theerapanyakun. Dòng máu của anh giống với lửa."
Kinn nuốt nước bọt, hắn không biết Porsche lại nghĩ như vậy về họ.
"Anh nghĩ bạn sẽ chọn Squirtle." Kinn nói một cách trìu mến. "Em giống như nước. Bình tĩnh, điềm đạm, nhưng trong sâu thẳm thực sự nguy hiểm."
Porsche nhếch mép. "Thật vậy sao, Khun Kinn?"
Kinn gật đầu. "Chắc chắn rồi. Anh ước gì có thể gặp em khi còn nhỏ."
Porsche mỉm cười và dựa vào hắn. "Có thể trong một vũ trụ nào đó, chúng ta sẽ như vậy."
--
Cuối cùng, Venice đã chọn Charmander, đúng như trực giác của Porsche. Vegas cổ vũ cuồng nhiệt trong khi Pete thất vọng, cậu muốn con trai mình chọn Bulbasaur. Pokémon hệ cỏ gần gũi với trái tim của Pete, khiến cậu nhớ về quê hương của mình, những hòn đảo phía nam.
Kinn thở dài khi anh và Porsche bước vào phòng ngủ của họ. Cậu mỉm cười, trước khi kéo túi hành lý của họ, lấy ra tất cả quần áo mới mua và phân biệt chúng với quần áo đã sử dụng.
"Này, Kinn. Bỏ cái này vào giỏ giặt đi." Cậu nói nhưng Kinn đã dính người vào giường.
"Anh không dậy đâu." Hắn rên rỉ, hít ngửi ga trải giường sạch sẽ của mình. Mùi hương thật tuyệt vời.
"Nào, Kinn. Em đang giúp anh đấy, ít nhất anh có thể mở hành lý." Porsche phàn nàn nhưng không gây quá nhiều áp lực, cậu tiến tới mở chiếc túi kia.
"Ugh, được thôi." Kinn bất ngờ bước xuống giường và đến bên cậu, giúp cậu mở đồ.
Porsche cười toe toét. "Có vẻ như ai đó đã thoát khỏi sự bướng bỉnh của mình."
Kinn nhìn cậu trong một giây. "Anh đã nói với em là anh sẽ làm bất cứ điều gì cho em."
Porsche đỏ mặt vì điều đó, liền quay mặt đi. "Kinn. Đừng nói những điều như thế."
Kinn đến gần hơn, ngồi cạnh cậu trên sàn nhà. "Tại sao anh không nên nói?"
"Nó... em không biết, nó khiến em cảm thấy buồn cười." Porsche nói một cách nghiêm túc.
Kinn nhìn chằm chằm vào môi cậu, hắn cúi người lại gần. "Đó không phải là một điều tốt sao?"
Porsche nắm lấy cổ hắn và kéo hắn vào một nụ hôn, trên môi cậu nở một nụ cười. "Em nghĩ, đúng là như vậy."
.....
2022.09.09
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro