8. TRỘM ÁO NHÀ VUA - 9. KẺ NGỐC KHEN CHA
Thuở xưa, có người nhà quê, lẻn vào kho áo của vua lấy trộm một ít y phục rồi lén chạy đến một phương xa.
Sau khi vụ mất trộm bị phát giác, nhà vua bèn phái nhiều binh lính đến các nơi tra tìm, cuối cùng cũng bắt được tên ăn trộm đưa về tòa án. Khi bị thẩm vấn, y không thừa nhận y phục này là đã lấy trộm của vua, còn nói là di sản của tổ phụ di truyền lại. Vua mới bảo anh lấy y phục mặc thử.
Y không biết cách mặc, đem món đáng mặc trên cánh tay mà mặc dưới chân, đem món đáng mặc trên lưng bụng mà mặc lên trên đầu.
Vua thấy thế phán rằng :
- Ngươi mặc lộn như vậy chứng tỏ y phuc đây chẳng phải của tổ phụ ngươi lưu truyền. Huống nữa y phục này là của vua và các quan mặc, tổ phụ ngươi làm gì có thứ này?
Tên ăn trộm cứng họng không thể trả lời được, đành phải cuối đầu thừa nhận
Chuyện này tỉ dụ : Ngoại đạo ăn trộm giáo lý phật pháp làm của mình; nhưng vì không hiểu rõ chân nghĩa phật pháp; ăn trộm rồi để đó chứ không dùng làm được chuyện gì, chỉ được cái điên đảo tạp nhạm không thứ tự, lớp lang. Kết quả không khỏi bọc lộ bản chất của họ.
9. KẺ NGỐC KHEN CHA
Thuở xưa có một người hay khen ngợi đức hạnh của cha mình trước mặt người khác: Nào là cha anh lòng rất nhân từ, không bao giờ làm tổn hại ai cả; nào là cha anh không hề cướp giựt, lường gath tài vật của ai; nào là đối đãi với mọi người rất công bình, chánh trực, không nói dối mà lại giúp đỡ người trong khi nguy khốn v.v...
Lúc ấy có một người ngu thấy thế tự nghĩ: " mình cũng nên khen cha mình một phen''
Nghĩ xong, anh bèn nói:
- Đức hạnh của cha tôi còn hơn đức hạnh phụ thân ông!
Người chung quanh bèn hỏi:
- Đức hạnh phụ thân ông anh như thế nào?
Người ngu liền đáp:
- Cha tôi từ nhỏ đoạn đường dâm dục, chẳng hề biết gì về việc ấy.
Ai nấy nghe cũng đều bật cười mà nói:
- Nếu thật cha anh từ nhỏ đoạn dục thì làm sao sinh được anh?
Nghe hỏi anh nọ đừ người ra chẳng biết phải trả lời làm sao.
Chuyện này tỉ dụ : Khen chỗ tốt của người phải phù hợp với thực tế . nếu có bịa lời khen ngợi gải dối, chẳng những không hiệu quả gì mà làm cho người khing bỉ. Do đó trong năm giới cấm vọng ngữ là một.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro