66. Rengoku Kyoujurou
Reg của Sujiu_San
Hôm qua vừa thi Hoá xong,tranh thủ viết một chương này☺️
____________________________
"Xin anh hãy nói lại,Rengoku-san."
"Anh cảm thấy dạo này em mất phong độ t/b,đi tập luyện thôi."
Bạn cứng người,thân là một trụ cột của Sát Quỷ Đội bạn biết tình hình của bản thân. Tuy gần đây thực sự phân tâm nhưng đó không phải lý do để bắt bạn đi tập luyện.
"Em cảm thấy bản thân mình ổn định,Rengoku-san. Chúng ta là trụ cột,còn rất nhiều việc phải làm. Với lý do không chính đáng đấy,em sẽ không đi cùng anh."
Anh nhíu mày,thật lâu rồi mới thấy lại cảnh này. Anh là một người hoà đồng và còn rất tích cực nữa. Thấy được cảnh anh bất mãn trên gương mặt cũng thật hiếm.
"Anh chỉ muốn tốt cho em,t/b. Là một người bạn,anh mong em không quá tự tin về bản thân mà bỏ bê tập luyện."
Anh nghiêm túc,bạn có thể cảm nhận được. Nếu những kiếm sĩ cấp dưới đi qua,họ sẽ chết khiếp vì không khí căng như dây đàn này.
Hai trụ cột,là một trong những người mạnh nhất đang căng thẳng và có nguy cớ xung đột với nhau. Bọn họ sẽ phải làm gì? Các trụ cột khác đều đi ra ngoài hoặc đi làm nhiệm vụ. Và nếu họ đến làm phiền chúa công vì việc này thì còn tệ hơn vì các trụ cột sẽ băm họ ra mất. Điều tốt nhất lúc này có lẽ là lờ họ đi thôi. Không biết không có tội mà.
Bạn nắm chặt tay,nhìn về phía anh. Rengoku luôn để ta đến mọi người xung quanh dù là những thứ nhỏ nhất. Bạn biết anh không có ý xấu nhưng cách anh ấy nhìn vào và đối xử với bạn như trẻ con làm bạn khó chịu.
Nhưng có lẽ vị kia không hiểu được những điều đó,anh tiến đến nhấc bạn lên và đi về phía phòng tập.
Tất nhiên,bạn vùng vẫy,chống cự. Nhưng những của đánh của bạn không có tác dụng với người đàn ông này. Chắc chắn là thế.
" Rengoku Kyoujurou! Thật tôi xuống. Anh đang làm phiền tôi đấy."
"Em nên xem lại chính mình."
"Anh cũng đâu phải mẹ..."
Bạn nhận ra mình vừa lỡ lời. Đối với Rengoku,mẹ anh ta có ảnh hưởng lớn,và rất quan trọng. Cô ấy dậy cho anh cách vững tin vào công lý,tuy thể chất không được tốt,nhưng cô ấy mạnh mẽ về tinh thần. Là người đáng được kính trọng.
Đối với bạn,người được cô ấy chăm sóc từ nhỏ. Cô ấy chính là người mẹ thứ hai,là người mà bạn tin tưởng nhất. Đó cũng là cách bạn thân với Rengoku đến tận bây giờ. Rengoku biết điều đó...
Nếu bạn nói với anh ấy như vậy,khác gì bạn bảo anh ấy rằng " Anh không phải là người có quyền quyết định,anh cũng đâu phải mẹ. Bà ấy không còn."
Nếu là bạn nghe như vậy cũng tức giận,tổn thương. Nói gì đến tên này?
"Xin lỗi."
Bạn chỉ có thể nói như vậy,bạn thực sự có lỗi. Bạn nên nói sao? Không phải vì không muốn nói,mà đối với bạn việc này cũng thật khó khăn. Khi giao tiếp với người khác,đó là vấn đề.
"Không sao. Em không có ý đó."
Là người luôn hiểu bạn,anh sẽ nói vậy. Anh sẽ không trách bạn,nhưng bạn lại có.
"Ổn mà."
Anh đặt bạn xuống,cọ vào má bạn rồi nói. Sự ấm áp này luôn làm bạn mủi lòng. Hai mẹ con họ giống nhau thật đấy,đều có lý tưởng,có ý chí đáng được ngưỡng mộ và kính trọng. Và sự ấm áp của họ sẽ luôn làm bạn cảm thấy an toàn.
"Vâng..."
Đáp lại,bạn áp trán mình lên trán anh. Có thể cảm thấy,cánh tay trên eo bạn đã xiết chặt hơn. Và hơi ấm từ người đàn ông này đã sớm lan rộng.
"Vậy...ta tiếp tục nhé."
Không bao giờ bỏ cuộc,Rengoku Kyoujurou mà nhỉ. Anh vẫn sẽ bế bạn đến phòng tập thôi. Biết làm sao được,vì bạn hạnh phúc lắm.
"Vâng!"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro