Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

48. Enmu

Reg của Saphia_Misa_FH

____________________________

-cạch

Tiếng lạch cạch của ổ khoá? Đến giờ gì rồi ? Và bạn đã kẻ đây bao lâu?

A! Bạn thấy thật choáng,đã lâu rồi chưa được thấy ánh sáng như vậy. Thông qua cánh cửa đó,bạn nhìn thấy...là hắn. Là kẻ đang nở nụ cười đi đến.

"T/b,đến giờ ăn rồi."

Hắn gọi bạn? Giọng nói hắn vẫn nhẹ như vậy. Giống như những đám mây,thật mềm mại.

"T/b! Em đã rất ngoan nhỉ? Có muốn ta thưởng không?"

Hắn vuốt má bạn,hôn nhẹ lên đó một cái. Nụ cười của hắn thể hiện rằng hắn thật hài lòng với bạn. Và bạn biết,tối nay sẽ không có những trận đòn thật đau.

                   —————————

"T/b,em nhìn này,lũ con người đó đang có được giấc mơ của mình."

Hắn cho bạn xem,hình ảnh họ say giấc nồng bên khung cửa. Già,trẻ,lớn,bé đều không tha.

Bạn sợ lắm,bạn không thích những thứ này. Nhưng hắn lại rất thích thú,hắn đã nhận được máu của kẻ đó và điều đó làm hắn chăm chỉ hơn trong việc này.

"T/b nói gì đó đi nào. Em rất thích nó phải không?"

"...vâng."

Bạn trả lời,không ngừng nép vào lồng ngực hắn. Bạn không muốn nhìn,nhìn họ say mê trong những thứ vốn không tồn tại.

"Ngoan lắm~"

Lần nữa,hắn hôn lên má bạn giống như khen thưởng. Và cũng như thế,hắn đẩy bạn vào những giấc mơ chết tiệt đó.

                     ————————

"Tại sao hả?"

Bạn nhìn hắn phát điên lên,tệ thật. Bạn nâng cấp từ sủng vật lên yêu hắn mất rồi,và hắn đã điên lên vì bạn giúp một con quỷ cấp thấp.

Chỉ là nhặt hộ cái kẹp tóc thôi mà. Đâu cần phải như vậy.

"Tại sao em để ý đến nó? Nó chỉ là thứ thấp hèn."

"Chỉ là..."

"Nó không cần tồn tại."

Hắn hét lên mà tay đã cầm đầu con quỷ đó từ lúc nào. Ôi! Bạn làm sao đây?

"Xin lỗi."

Bạn nói,giọng nhỏ xíu. Cầm lấy tay hắn như muốn hoà giải. Bạn biết?,cãi nhau với hắn bạn không thể thắng.

"Chỉ nhìn ta thôi,được không?"

"Được."

Ngay lập tức,hắn mỉm cười ôm bạn vào lòng,hôn lên má bạn.

"Chúng ta sẽ hạnh phúc bên nhau mãi mãi nhé~"

Ôi! Lúc đó ai mà biết bạn phải chịu cảnh này đến mấy trăm năm nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro