Chap 7
Ánh nắng len lỏi qua ô cửa sổ chiếu sáng cả 1 góc phòng, rọi vào khuôn mặt của 2 con người đang say giấc, Teahyung đã tỉnh giấc quay sang nhìn người nằm trong lòng không ngừng dụi đầu vào ngực anh tìm tư thế thoải mái, anh bất giác cong khóe môi, cúi xuống hôn lên trán cô nhưng người kia vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh lại. Nhìn Yeon một lúc, anh quyết định rời khỏi giường chuẩn bị buổi sáng, tiện thể ra ngoài mua cho cô ít đồ.
Teahyung mở chăn bước xuống giường đang tính đắp lại cho cô thì thấy vệt màu đỏ dính trên ga giường
Teahyung *nghĩ*: Chắc lát nữa cô ấy tỉnh dậy sẽ phải chịu đau vài ngày rồi.
Anh nhanh chóng vscn rồi ngoài chưa được bao lâu thì Yeon cũng tỉnh dậy. Vừa tỉnh dậy, cơn đau đầu liền ập tới cộng thêm cảm giác đau rát phí dưới truyền lên đại não làm Yeon phải rùng mình. Ngay khi bước xuống giường, Yeon như không có lực ngã nhào ra đất. Lúc này, cô mới chú ý đến khung cảnh xung quanh cùng những dấu hickey trải đầy khắp cơ thể.
Yeon *nghĩ*: Ở đây không phải nhà Y/n lại càng không phải nhà mình thì là nhà ai chứ? Aaaaaa...sao mình lại không mặc đồ lại còn đau quá không đứng nổi. Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Định thần lại 1 lúc, cô dùng hết sức bước từng bước nhỏ vào phòng tắm lấy tạm bộ đồ ngay tầm mắt mặc vào rồi tính kế chuồn đi.
Yeon *nghĩ*: Không lẽ mình...đã,aaaaaa công sức gìn giữ 25 năm nay. Ai dám cả gan lợi mình lúc bà đây đang say chứ? Không thể để ai thấy bộ dạng này của mình được phải trốn lẹ thôi.
Nghĩ gì làm đó, Yeon âm thầm rồi khỏi nhà của ai đó, bắt taxi về lại nhà Y/n.
Y/n: Nè con này, m đi đâu vậy hả? Làm t lo chết đi được, còn tính báo cảnh sát tìm m nữa.
Yeon: T không sao mà, đừng lo
Y/n: Nhìn m lạ lắm nha, mặc đồ của ai vậy? Đi đứng cũng kì nữa. Đừng nói tối qua m vui vẻ với anh nào nha. Ghê thiệt ghê thiệt, mới tới Hàn đã hốt được ai rồi khai mau lên.
Yeon: Làm gì có chứ. M nghĩ t dễ dãi vậy sao? Bị té xíu thôi lát là khỏi à.
Y/n: Thôi vô nhà đi, t làm chút gì cho ăn
Yeon: Yêu m nhất!
Sau khi ăn uống no say, Yeon trở về phòng đầu cô như muốn nổ tung với hàng loạt câu hỏi về những gì xảy ra đêm qua
Yeon *nghĩ*: Nên làm gì bây giờ? Rốt cuộc là ai chứ, mình ở đó bằng các nào? Có nên quay lại đó không? Aaa điên mất thôi, sao chuyện này lại xảy ra với tôi hả ông trời.
Phía Teahyung
Về đến nhà, anh bước vào phòng ngủ để kêu cô dậy thì đập vào mắt anh là chiếc giường trống không, đi khắp nhà tìm cũng không thấy cô đâu. Thứ duy nhất cô để lại có lẽ là tên tiểu quỷ đang lẽo đẽo theo anh kêu meow meow, cảm giác hụt hẫng trokngs trải dâng lên trong lòng.
Teahyung: Sao cứ có cảm giác bị chơi xong rồi vứt bỏ thế này. Cô ấy đi đâu được chứ, biết đi đâu mà tìm đây.
Anh cúi xuống vuốt ve bé Bun, nói cho nó biết tình hình hiện tại
Teahyung: Cái người hôm qua còn giúp con hôm nay đã lại bỏ rơi con rồi, chúng ta hình như chung cùng hoàn cảnh thì phải. Thôi thì ở đây làm em của Tanie nhé.
Cả ngày hôm đó, 2 con người, 2 tính cách nhưng lại có chung suy nghĩ về tối hôm qua mãi không thoát ra được. Một người trong đầu chứa đầy thắc mắc, nhớ về những kí ức mờ nhạt đứt đoạn. Một người lại nhớ rõ như in từng hành động, từng cử chỉ, cùng với sự từ biệt không lời nào của cô gái kia.
Sáng hôm sau, tại sân bay Incheon
Y/n: Đi cẩn thận nhé, tới nới thì báo cho t. T sẽ nhớ m lắm, rãnh là phải qua thăm t đó!
Yeon: Biết rồi mà, chắc chắn sẽ qua thăm m
Y/n: Hứa đó.
Yeon gật đầu, ôm cô bạn 1 lúc rồi kéo vali bước vào trong. Cảm giác lúc này có chút tiếc nuối xen lẫn không nỡ khi phải rời xa nơi này, dù chỉ vài ngày ngắn ngủi nhưng đã để lại trong cô biết bao trải nghiệm mới mẻ.
Ngồi trên máy bay về lại Thụy Điển, ngắm nhìn Hàn Quốc đang nhỏ dần bị che lấp bởi những đám mây, lòng Yeon như dậy sóng, cô có cảm giác đã để lại nơi xa kia 1 thứ gì đó rất quan trọng trong cuộc đời nhưng không tài nào biết được đó là gì. Nỗi buồn man mát cứ đeo bám lấy cô trong suốt chuyến bay kéo dài 14 tiếng đồng hồ.
Máy bay hạ cánh tại sân bay Helsinki-Vantaa cũng là lúc chuyến hành trình đến Hàn Quốc đã chính thức kết thúc. Bây giờ là lúc nên gạt bỏ quá khứ sang một bên để tập trung cho hiện tại.
Hiện tại
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro