CHƯƠNG 1: Lần đầu tiên gặp gỡ
Đêm nay nhà họ Nguyễn đèn đuốc sáng trưng, khách khứa nối nhau vào không dứt, trên thảm cỏ to lớn đậu đầy những chiếc xe xa hoa. Hôm nay sinh nhật 18 tuổi của cậu út nhà họ Trần - Trần Sơn. Để ăn mừng lễ trưởng thành của anh, ông Trần đã tổ chức sinh nhật đặc biệt long trọng thế cho anh. Khách mồ đặc biệt trừ bạn học, bạn bè bên ngoài của anh ra dĩ nhiên sẽ không thể thiếu những sự chúc mừng của các nhân vật nổi tiếng trên thương trường. Mà đêm nay Lê Hà được mời mặc âu phục trắng noãn, khuôn mặt xinh đẹp sắc sảo cô thoa 1 lớp phấn mỏng, làn da trời sinh đã trắng, dáng người xinh xắn tinh tế mê người, tóc dài tao nhã xõa ra phía sau, ở trên đầu một cái kẹp thủy tinh tinh xảo tạo thành 1 vòng tròn, nhìn thế nào cũng giống 1 tiên nữ thất lạc chốn nhân gian.
Cô vốn là không muốn tới, mặc dù hoàn cảnh nhà họ Lê cũng không tệ, nhưng mà từ nhỏ đến lớn cô không thích tới những trường hợp náo nhiệt như vậy. Mỗi lần ba mẹ cô đi dự tiệc bảo cô đi theo, cô luôn lấy lý do phải học bài để không phải đi. Lâu ngày, ba mẹ cô cũng bớt cô không thích đến những nơi như thế này nên khôngiễn cưỡng cô nữa. Mà ở trong giới thượng lưu, người biết đến dòng họ Lê cũng ít đi.
Năm nay cô 17 tuổi, vừa lên trung học năm hai (lớp 11). Tối nay đến nhà họ Trần tham dự bữa tiệc này hoàn toàn là vì Trần Sơn không ngừng yêu cầu. Không sai, Trần Sơn là bạn trai cô, hai người từ năm nhất đã lén nói chuyện yêu đương, đương nhiên sẽ không làm ảnh hưởng tới việc học, bọn họ chỉ nắm tay đi dạo xem phim mà thôi.
Hôm nay sinh nhật 18 tuổi của Trần Sơn, anh cũng đã nói ngày này sẽ chính thức ra mắt cô với người nhà. Ban đầu cô không đồng ý, nhưng lại không chịu được Trần Sơn quấy rầy nên cô miễn cưỡng đồng ý.
Sự thật chính minh, cô thật sự không thích hợp với những tình huống này, nhìn vài trong chật như nêm, cô chỉ cảm thấy mình bất lực. Bởi vì một người mà cô cũng không quen, mà bởi vì Trần Sơn là chủ bữa tiệc hôm nay, bận tối mày tối mặt, căn bản không có nhiều tâm tư đặt lên người bạn gái như cô.
Tránh xa khách mời, Le Hà một thân một mình đi tới vườn hoa ngồi ở góc đình nghỉ mát. Lát nữa Trần Sơn muốn sau khi cắt bánh kem, cô cùng cậu sẽ nhảy điệu nhảy đầu tiên. Mà tiệc khiêu vũ còn chưa bắt đầu mà cô đã không muốn ở bên trong rồi. Nếu như sau mày Trần Sơn muôn cô tham gia những bữa tiệc như thế này nữa thì cô phải làm sao đây?
Dừng lại suy nghĩ lung tung của mình, Lê Hà ngẩng mặt lên để gió đêm thổi vào mình, bầu trời sao sáng ngời, cô xúc động cởi đôi giày ra, chân trần nhẹ nhàng nhảy múa dưới ánh trăng. Mặc dù không phải nhảy rất đẹp, nhưng ở trong đêm yên tĩnh cô thấy mình giống như hoa tiên tữ dáng người duyên dáng lưu lạc nhân gian, không ngừng múa...
Say mê vào điệu nhảy của mình Lê Hà không biết, ở cột đá trên đình nghỉ mát có mọt người phụ nữ đang chăm chú nhìn cô múa.
--------------------
Nhớ vote cho mình nha mọi người
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro