Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 14: Tay súng bắn tỉa cấp thế giới


Kim bài huấn luyện viên - edit by Leo Regulus

Giang Thiệu Vũ ở trong trò chơi thay vũ khí chính: MSG - Cực Quang.

Đây là khẩu súng ngắm loại nhẹ mà hắn am hiểu nhất, tạo hình cực quang cũng là tạo hình riêng của quán quân khi hắn lấy được FMVP ở mùa giải S3.

*FMVP: danh hiệu tuyển thủ xuất sắc nhất mùa giải.

Ngày hôm qua, thời điểm Giang Thiệu Vũ dùng nick phụ [ Tùy Tùy Tiện Tiện ] đè nặng "Tiểu đội hồ lô oa" ra mà đánh, dùng súng tự động trong nháy mắt xử lý hai cái xung phong, dùng súng lục giết một cái đột kích, dùng chủy thủ đâm chết một cái điều tra, thật đúng là "tùy tiện đánh đánh đều có thể thắng".

Hiện giờ, Wing Thần lấy ra súng ngắm mà hắn am hiểu nhất...

Đây là muốn cho bọn họ thể nghiệm một chút cảm giác sợ hãi khi bị tay súng bắn tỉa cấp thế giới chi phối hay sao?

Các thiếu niên nhỏ liếc nhau, sắc mặt càng khó coi.

Diệp Khinh Danh đối với khẩu súng ngắm MSG này cũng có tâm lý bóng ma, năm đó trong lúc ở chiến đội ACE, vì để hắn nhanh chóng tiến bộ, mỗi ngày trên sân huấn luyện, Giang Thiệu Vũ đều cầm khẩu súng ngắm nhẹ nhàng linh hoạt này thay đổi đủ loại bản đồ để đánh hắn, phương thức di chuyển đáng khinh lúc sau của Diệp Khinh Danh đều là bị Giang Thiệu Vũ ngược đãi ra tới.

Diệp Khinh Danh đuổi đi ác mộng trong đầu, đôi tay đặt ở trên bàn phím gõ mật mã tài khoản, đăng nhập tài khoản "Leaf Diệp Tử" của mình, thêm "Tùy Tùy Tiện Tiện" vô danh sách bạn bè, tiến vào sân huấn luyện xạ kích, nhanh chóng nhấn nút chuẩn bị.

Giang Thiệu Vũ nói: "Thi đấu giới hạn 10 phút, bản đồ: Tòa Nhà Chọc Trời."

Mọi người nghe đến câu đó, trong lòng đồng thời giật mình!

Tòa Nhà Chọc Trời?!

Đây không phải là tấm bản đồ mà nước Mỹ lựa chọn trong trận đánh với đội tuyển Hoa Quốc tại giải đấu thế giới lần trước hay sao?

Toà Nhà Chọc Trời là một tấm bản đồ toàn điểm bắn. Cái gọi là "toàn điểm bắn" chính là trên bản đồ phân bố số lượng lớn các điểm ngắm bắn, thực thích hợp cho tay súng bắn tỉa mai phục. Ví dụ như tấm bản đồ "Tòa Nhà Chọc Trời" này liền có gần 20 điểm ngắm bắn có thể mai phục, nếu xử lý không xong tay súng bắn tỉa thì đội ngũ trên mặt đất sẽ cực kỳ khó đánh.

Trận mà Hoa Quốc đấu với nước Mỹ lúc đó, chính là bởi vì tay súng bắn tỉa của đội tuyển nước Mỹ quá mạnh, nhanh chóng giết sạch bên ta.

Giang Thiệu Vũ chọn tấm bản đồ này để đối chiến, như là đang giúp cho mọi người nhớ lại cơn ác mộng khi bị đòn hiểm từ đội nước Mỹ tại giải đấu thế giới lần trước.

Diệp Khinh Danh cảm thấy lạnh cả sống lưng, nhưng hắn cũng ngượng ngùng nói muốn "đổi bản đồ khác", chỉ có thể căng da đầu nhanh chóng trang bị tốt súng ống — vũ khí chính mang theo súng lục [ Sa Ưng - Huyễn Ảnh ], vũ khí phụ mang theo chủy thủ sắc bén [ Lưỡi Dao Hoa Hồng ], vũ khí dùng để ném chính là [ Bom Khói ].

Điều tra một mình đấu với tay súng bắn tỉa, mấu chốt ở chỗ phải đáng khinh vòng ra phía sau, ẩn núp đánh lén, trang bị nhẹ nhàng linh hoạt mới có phần thắng nhất định.

Giang Thiệu Vũ trừ bỏ khẩu súng nhẹ [ MSG - Cực Quang ], còn mang theo một khẩu súng hạng nặng [ Balot - Tài Quyết ] cùng với súng lục [ Sa Ưng - Thương Long ].

Đấu pháp mang theo ba khẩu súng thuần tấn công... đây là muốn đánh bạo Diệp Tử sao?

Bản đồ tải về xong, thi đấu chính thức bắt đầu.

Phòng huấn luyện lặng ngắt như tờ, tất cả mọi người đều khẩn trương mà nhìn chằm chằm màn hình máy tính.

Diệp Khinh Danh di chuyển cực kỳ đáng khinh, mở màn trước tiên dùng bom khói để mê hoặc đối thủ, dưới sự che đậy của một mảng sương mù trắng dày đặc, Giang Thiệu Vũ vô pháp phán đoán ra vị trí của hắn, hắn liền có thể lẻn vào trong khu vực kiến trúc, nhanh chóng đi theo đường vòng tìm kiếm Giang Thiệu Vũ.

Giang Thiệu Vũ thi đấu cũng thực linh hoạt. Hắn trước hết chiếm lĩnh một cái điểm ngắm bắn có cự ly siêu xa, khẩu súng nặng trong tay bắn ra một phát, tiếng súng dễ nghe quanh quẩn ở đầu đường trống trải của thành thị.

Nghe âm thanh phán đoán vị trí, đây là kiến thức cơ bản của tuyển thủ chuyên nghiệp.

Diệp Khinh Danh nghe được tiếng súng, lập tức đại khái tỏa định được của khu vực Giang Thiệu Vũ, từ cánh hướng bên này vòng qua.

Các tuyển thủ đứng ở phía sau hai người xem đến lòng bàn tay toàn là mồ hôi.

Không khí của trận quyết đấu này khẩn trương dị thường. Diệp Khinh Danh rất nhiều lần chỉ kém một chút liền tìm được vị trí của Giang Thiệu Vũ, có một lần, khoảng cách giữa hai người thậm chí chỉ kém có một cái ngã rẽ trên đường, Diệp Khinh Danh chỉ cần quay lại là có thể một đao thọc chết Giang Thiệu Vũ!

Chỉ có điều đấu pháp linh hoạt bắn ra một phát súng liền đổi một chỗ của Giang Thiệu Vũ, giống như cá bơi vào biển sâu, rất khó có thể bắt giữ.

MSG vốn dĩ chính là khẩu súng nhẹ rất thích hợp với hình thức di động tác chiến, Giang Thiệu Vũ mang theo vũ khí này, nhanh chóng xuyên qua giữa các khối kiến trúc, trên bản đồ có vô số điểm ngắm bắn có thể làm hắn trước tiên tìm được vị trí ẩn thân, bảo đảm bản thân an toàn.

Hai người ở giữa các khu vực kiến trúc kẻ truy người đuổi, nhanh chóng di chuyển, khẩn trương đối chiến giằng co suốt 7 phút, khắp nơi trên bản đồ đều là khói đặc do Diệp Khinh Danh thả ra cùng với vết đạn do Giang Thiệu Vũ bắn ra tới.

Các người mới ở phía sau đứng xem, nhìn được thao tác dưới góc nhìn chính của Wing Thần, càng thêm kinh hồn khiếp vía.

Chỉ thấy hình ảnh trong máy tính đang đong đưa điên cuồng, màn ảnh thay đổi cực nhanh giống như là chiếu nhanh lên gấp 8 lần, nếu không phải bọn họ có cơ sở nhất định về Esport, chỉ xem hình ảnh này liền bị chóng mặt hoa mắt!

Đột nhiên, chung quanh yên tĩnh lại, một đám khói đặc dâng lên ở đằng xa.

Diệp Khinh Danh rốt cuộc tỏa định được vị trí của Giang Thiệu Vũ, lợi dụng bom khói để yểm hộ, nhanh chóng vòng tới phía sau Giang Thiệu Vũ!

Khoảng cách giữa hai người không đến 50m, Giang Thiệu Vũ sắp rơi vào trong phạm vi tầm bắn súng lục của Diệp Khinh Danh!

Ngay lúc tất cả mọi người cho rằng Wing Thần sẽ bị Diệp Tử giết chết, Giang Thiệu Vũ đột nhiên lắc mình một cái nhảy lên, màn ảnh nháy mắt thay đổi 180 độ, bấm nút - nhắm chuẩn - xạ kích, động tác liền mạch lưu loát —

[ Tùy Tùy Tiện Tiện ] sử dụng [ MSG - Cực Quang ] một phát đạn bắn vỡ đầu đánh chết [ Leaf Diệp Tử ]!

Diệp Khinh Danh: "............"

Hắn vẫn là như cũ chậm hơn 0 phẩy mấy giây, bị Giang Thiệu Vũ lưu loát phản sát.

Cảm giác này liền giống như thợ săn núp ở chỗ xa, mắt lạnh nhìn con mồi chạy tới chạy lui, chờ xem đủ rồi lại một phát bắn chết.

Cảm giác lạnh như băng đã lâu không gặp chạy dọc theo xương sống bò lên trên tới óc, Diệp Khinh Danh chỉ cảm thấy da đầu tê dại.

Mấy năm không thấy, Wing vẫn mạnh như vậy! Người này quả thực là ma quỷ đúng không?!

Diệp Khinh Danh sắc mặt khó coi, thanh âm khàn khàn mang theo một tia không cam lòng: "... Tôi thua."

Giang Thiệu Vũ nhàn nhạt nói: "Mỗi ngày chỉ biết ngủ, bỏ bê huấn luyện, không thua mới là lạ."

Diệp Khinh Danh: "......"

Ca, tiểu đệ đây liền trở về viết kiểm điểm! Ngài có thể hay không đừng lại trào phúng? Tôi không biết xấu hổ hay sao T_T

Diệp Khinh Danh ủ rũ cụp đuôi mà đứng dậy rời khỏi chỗ ngồi.

Giang Thiệu Vũ: "Tiếp theo ai tới?"

Không ai dám bước ra, một đám thiếu niên nhỏ ngày hôm qua đã bị đánh bạo lén lùi về phía sau một bước.

Giang Thiệu Vũ quay đầu lại, nhìn về phía một vị người quen nọ đang trốn phía sau lão Lâm, nói: "Tiểu Chu, cậu tới đi."

Bị điểm danh, Chu Dật Nhiên sống lưng cứng đờ, lúc này mới chậm rãi đi qua, ngồi xuống ở vị trí vừa rồi của Diệp Khinh Danh.

Chu Dật Nhiên, ID dùng khi thi đấu là "AK Zhou", nickname "Tiểu Chu".

Hắn đã từng là đột kích của ACE, vũ khí am hiểu nhất là series súng lục đột kích AK.

Bởi vì Chu Dật Nhiên có diện mạo văn nhã tuấn lãng, gương mặt luôn là mỉm cười, ôn tồn lễ độ, cũng được các fan xưng là "Vương tử AK".

Súng lục đột kích AK-47 ở trong tay của hắn bị chơi đến xuất thần nhập hóa, mặc kệ là áp chế hỏa lực ở khoảng cách tương đối gần, vẫn là nhanh chóng bắn tỉa khi du kích chiến, khả năng bắn súng của Chu Dật Nhiên luôn có tỉ lệ bắn trúng ổn định trong top 3 trong số các tuyển thủ đột kích của Liên Minh, xác suất sai lầm trên sân thi đấu cực thấp.

Năm đó trong lúc ở ACE, người ít bị mắng chính là tiểu Chu.

Tiểu Chu có thiên phú xuất chúng, cũng thực nghiêm túc nỗ lực, thi đấu không có sai lầm nghiêm trọng, Giang Thiệu Vũ cũng không bắt bẻ được gì ở hắn, thế nên chưa có đặc biệt mắng riêng hắn.

Nhưng Chu Dật Nhiên vẫn là rất sợ vị đội trưởng này.

Đó là ác mộng thời niên thiếu của hắn.

Cảm giác tuyệt vọng khi bị xách ra tới đánh đến mức tưởng gỡ luôn game, nhiều năm như vậy vẫn là khắc sâu vô cùng rõ ràng ở trong đầu hắn.

Đối mặt với vị đại ma đầu này, vài vị đồng đội cũ đều là theo bản năng mà trái tim tự nhiên căng thẳng.

Bản đồ thi đấu vẫn là Tòa Nhà Chọc Trời, Chu Dật Nhiên thở sâu, đăng nhập vào tài khoản "Tiểu Tiểu Chu" của mình, nhanh chóng thay đổi vũ khí.

Vũ khí chính đương nhiên là hắn sở trường nhất [ AK-47 - Thiên Biến ], vũ khí phụ là [AK-12 - Ám Dạ ], một ô vũ khí cuối cùng hắn lấy [ Lựu đạn cầm tay ].

Hắn mang theo hai khẩu thuộc series súng lục đột kích AK, lại thêm lựu đạn cầm tay, đấu pháp sẽ càng thêm hung hãn bạo lực, hiển nhiên là muốn đối đầu trực diện với Giang Thiệu Vũ.

Giang Thiệu Vũ nhướng mày, nhấn nút chuẩn bị.

Thi đấu bắt đầu, hai người nhanh chóng lẻn vào giữa các khu vực kiến trúc.

Chu Dật Nhiên di chuyển theo hình chữ Z, dùng tốc độ nhanh nhất tiến đến gần Giang Thiệu Vũ, không bao lâu, bên tai liền vang lên tiếng súng đinh tai nhức óc!

[ Tiểu Tiểu Chu ] sử dụng [ AK-47 - Thiên Biến ] đánh trúng [ Tùy Tùy Tiện Tiện ]!

[ Tùy Tùy Tiện Tiện ] sử dụng [ MSG - Cực Quang ] đánh trúng [ Tiểu Tiểu Chu ]!

Tiếng súng liên tục không ngừng, thông báo viên đạn bắn trúng mục tiêu bắt đầu không ngừng spam, những người đứng xem phía sau khẩn trương mà ngừng lại hô hấp.

Cao thủ chân chính so tài bắn súng, đột kích đối đầu với tay súng bắn tỉa thật quá nhiệt huyết và kích thích!

Này liền giống như chiến sĩ hung ác đối chiến với xạ thủ bạo lực.

Khoảng cách giữa hai người liên tục lôi kéo, di chuyển kiềm chế, quấy nhiễu âm thanh, kỹ xảo thao tác tuyệt diệu giống như là một trận biểu diễn thi đấu để dạy học.

Các người mới trừng lớn đôi mắt cẩn thận nhìn chằm chằm màn hình, sợ chính mình bỏ lỡ một giây đồng hồ màn ảnh.

Tiểu Chu không hổ là đội viên được Giang Thiệu Vũ thưởng thức nhất trong lúc còn ở ACE, kinh nghiệm thi đấu nhiều năm như vậy, lại thêm tố chất tâm lý ổn định, hắn PK với Giang Thiệu Vũ, nhưng thật ra đánh ra được phong thái của tuyển thủ đội tuyển quốc gia.

Xem ra, đội tuyển quốc gia cũng không phải toàn là vô dụng.

Khóe môi Giang Thiệu Vũ hơi giương nhẹ, nhanh chóng nhảy lên, từ bên trên một chỗ chướng ngại lật người qua.

Chu Dật Nhiên quả nhiên nổ súng, hỏa lực hung mãnh của súng lục đột kích AK giống như đang phun ra một ngọn lửa, đuổi sát phía sau Giang Thiệu Vũ, viên đạn bùm bùm như mưa đá nện qua, ở phía sau Giang Thiệu Vũ quét ra một loạt khói đen!

Chu Dật Nhiên nhìn có vẻ ôn tồn lễ độ nhưng khi thi đấu thì lại cực kỳ bình tĩnh và hung hãn.

Hắn đem ưu thế cận chiến của đột kích phát huy đến vô cùng nhuần nhuyễn.

Lượng máu của Giang Thiệu Vũ chỉ còn 30%, vừa rồi Chu Dật Nhiên bị một viên đạn bắn trúng bả vai, lúc này cũng chỉ còn nửa ống máu.

Hai người chiến đấu khiến các đội viên xem đến nhiệt huyết sôi trào, sôi nổi suy đoán Chu Dật Nhiên có thể giết chết Vũ Thần hay không?

Nhưng sự thật chứng minh...

Đội trưởng thì vẫn là đội trưởng!

[ Tùy Tùy Tiện Tiện ] sử dụng [ MSG - Cực Quang ] một phát đạn bắn vỡ đầu đánh chết [ Tiểu Tiểu Chu ]!

Giang Thiệu Vũ tìm được một cơ hội tuyệt hảo.

Hắn tìm được tầm nhìn góc chết của Chu Dật Nhiên, sau khi vượt qua chướng ngại trước tiên liền lập tức mai phục ở chỗ điểm ngắm bắn, ngay lúc Chu Dật Nhiên từ bên cánh vòng qua tới, bóp cò bắn chết hắn trong nháy mắt.

Một phát liền giết chết!

Ngay cả Chu ca đều thua?

Chu ca chính là tuyển thủ biểu hiện tốt nhất tại giải đấu thế giới lần này!

Các thiếu niên nhỏ trên trán đều ứa ra mồ hôi lạnh.

Chu Dật Nhiên nhưng thật ra thần sắc nhẹ nhàng, đôi tay rời đi bàn phím, mỉm cười cảm khái: "Vẫn là đánh không lại anh."

Giang Thiệu Vũ nói: "Đây là bản đồ toàn điểm bắn, đổi một tấm bản đồ thì có lẽ còn có thể."

Này đã là lời khẳng định lớn nhất của một huấn luyện viên độc miệng đối với tuyển thủ.

Chu Dật Nhiên đứng dậy rời khỏi chỗ ngồi, đi đến bên cạnh lão Lâm cùng Diệp Tử.

Diệp Khinh Danh cho hắn một cái chụp vai cổ vũ, thấp giọng nói: "Thua không có việc gì, ít nhất cậu không cần viết kiểm điểm."

Chu Dật Nhiên không khách khí nói: "Bị bắt viết kiểm điểm còn không phải là do tự cậu làm?"

Diệp Khinh Danh: "......"

Ánh mắt Giang Thiệu Vũ đảo qua mọi người: "Tiếp theo là ai tới?"

Một đám người tập thể gục đầu xuống, giống y như khi đi học bị giáo viên đặt câu hỏi, sôi nổi mặc niệm trong bụng: Đừng gọi tên mình, cầu trời đừng gọi trúng mình!

Lão Lâm nghĩ thầm, nếu không vẫn là mình lên đi?

Dù sao Diệp Tử và Tiểu Chu đều thua, chính mình lại thua bởi đội trưởng cũ cũng không có gì mất mặt.

Ngay lúc hắn bước về phía trước một bước, vừa muốn mở miệng thì ánh mắt Giang Thiệu Vũ đột nhiên dừng lại ở vị trí của mấy người Mạc Hàm Thiên đang đứng ở hàng phía sau, nhàn nhạt nói: "Tiểu đội Hồ Lô Oa đâu? Đại Oa không trước tới sao?"

5 thiếu niên: ".................."

Lão Lâm, Diệp Tử và Tiểu Chu đều vẻ mặt nghi hoặc, chủ tịch Tề cùng với Du tỷ cũng liếc mắt nhìn nhau.

Chủ tịch Tề nhỏ giọng hỏi: "Tiểu đội Hồ Lô Oa là cái gì?"

Du Minh Tương dở khóc dở cười: "Không biết nữa. Xem ánh mắt A Vũ, giống như đang kêu Tiểu Mạc?"

Diệp Tử ở bên cạnh cười tủm tỉm vui sướng khi người gặp họa: "Có vẻ như Tiểu Mạc chọc tới vị Boss này à."

Dưới tầm mắt của một đám người nghi hoặc xen lẫn xem kịch vui, Mạc Hàm Thiên mặt đỏ tai hồng bước ra.

Hắn chưa bao giờ cảm thấy xấu hổ giống như vậy!

Giờ phút này, đừng nói là tìm thần tượng xin chữ ký, hắn chỉ hận không thể đào cái hầm rồi chôn chính mình xuống.

Đại Oa của Tiểu đội Hồ Lô Oa, không phải hắn thì là ai?

Chuyện này còn không phải là do hắn gây ra sao!

Ở trong trò chơi gặp được cao thủ, thua thì thua đi, hắn còn như bị ngáo đi kêu một đám người lại đây đánh tay mơ.

Kết quả chính mình thành tay mơ, nối tiếp nhau tặng đầu người.

Giang Thiệu Vũ thấy hắn gục đầu đi tới, nhàn nhạt hỏi: "Tự mình đứng ở phía sau xem qua, hiện tại còn hoài nghi tôi gian lận hay không?"

Mạc Hàm Thiên sắp khóc ra tới, nơm nớp lo sợ mà nói: "Không... không nghi ngờ."

Giang Thiệu Vũ nói: "Ngồi đi. Tòa Nhà Chọc Trời là bản đồ toàn điểm bắn, cậu là tay súng bắn tỉa của đội tuyển quốc gia, để tôi nhìn xem rốt cuộc cậu di chuyển như thế nào."

Cả đám Thời Tiểu Bân, Hạ Lê sôi nổi ở trong lòng vì Mạc Hàm Thiên mà châm nến.

Thuận tiện cũng thắp một cây cho chính mình.

Tiểu đội Hồ Lô Oa: được rồi.

Ngày này năm sau có lẽ chính là ngày giỗ của bọn họ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro