Chương 1: Bệnh nhân Omega đặc biệt
【 Chương 1: Bệnh nhân Omega đặc biệt 】
Kim bài huấn luyện viên - edit by Leo Regulus
Tám giờ sáng, tại đại sảnh phòng khám tư nhân California St. Paul, một người thanh niên chiều cao tầm 180cm chầm chậm đi vào thang máy. Thanh niên mặc nguyên bộ màu đen có áo khoác, đầu đội nón lưỡi trai, trên mặt mang kính mát cùng khẩu trang, toàn thân trên dưới trang bị đến mức kín không một kẽ hở.
Sau khi vào thang máy, hắn xoay người đi vô góc, duỗi tay ấn nút lên tầng 4. Cái tay kia trắng nõn thon dài, đầu ngón tay mượt mà, móng tay cắt tỉa chỉnh tề sạch sẽ, vô cùng đẹp. Võ trang thành như vậy, là minh tinh sao?
Người qua đường trong thang máy tò mò nhìn về phía hắn. Thanh niên trước sau cúi đầu, thẳng đến bên tai truyền đến "Đinh" một tiếng, cửa thang máy mở, hắn lập tức đi ra ngoài, chỉ để lại cho mọi người một cái bóng dáng cao lớn mảnh khảnh.
Lầu 4 là phòng khám bệnh chuyên khoa tin tức tố của Omega. Bệnh viện mở máy điều hòa, hôm nay bệnh nhân cũng không nhiều.
Thanh niên mới từ bên ngoài đi vào, trên người còn mang theo hơi lạnh của gió tuyết. Hắn bước nhanh đi tới quầy tư vấn, thanh âm lạnh lẽo: "Xin chào, tôi là Giang Thiệu Vũ, có hẹn bác sĩ Chu tái khám."
Hôm nay bác sĩ ngồi khám ở chuyên khoa tin tức tố tên là Chu Dương, nam tính Omega, Hoa kiều, tốt nghiệp tiến sĩ khoa y đại học California, luận văn nghiên cứu có liên quan về tin tức tố của ABO.
Giang Thiệu Vũ ở California mấy năm nay vẫn luôn khám bệnh ở chỗ hắn, hai người dần trở thành bạn bè. Hộ sĩ nhìn đến tin nhắn hẹn trước trên di động của Giang Thiệu Vũ, lập tức dẫn hắn vào văn phòng bác sĩ.
Bước vào văn phòng, liền thấy Chu Dương đang nói chuyện điện thoại với người khác, có vẻ như đang thảo luận về ca bệnh. Sau khi nhìn thấy Giang Thiệu Vũ, hắn ra dấu cho đối phương trước ngồi chờ một lát, tiếp tục trao đổi với người ở đầu bên kia điện thoại.
Giang Thiệu Vũ tự mình cởi áo khoác treo trên giá áo ở bên cạnh, ngồi xuống vị trí đối diện bác sĩ.
Chu Dương thực mau cúp điện thoại, ngẩng đầu nhìn hắn cười: "Tới kiểm tra định kỳ?"
Giang Thiệu Vũ ừ một tiếng, gỡ xuống khẩu trang cùng kính mát, lộ ra một đôi mắt trong trẻo như ánh sao. Đôi mắt của hắn rất đẹp, chỉ là ánh mắt lạnh lùng, đôi mày kiếm hơi hơi nhướng lên khiến gương mặt có vẻ sắc bén. Rõ ràng diện mạo nhìn qua rất bạc tình, môi lại gợi cảm đầy đặn, khóe miệng còn có một viên nốt ruồi son rất rõ.
Chu Dương một bên nhanh chóng gõ bàn phím tìm đọc bệnh án điện tử của hắn, một bên quan tâm hỏi: "Gần nhất khống chế tin tức tố như thế nào?"
Giang Thiệu Vũ nhàn nhạt nói: "Vẫn như vậy, không quá ổn định."
Chu Dương tìm được bệnh án, gọi hộ sĩ tới làm kiểm tra cho hắn. Kết quả kiểm tra rất nhanh liền có, Chu Dương nhìn số liệu trên giấy tờ, cau mày.
Chỉ số tin tức tố của Giang Thiệu Vũ vẫn cực kỳ không ổn định như cũ.
Làm bác sĩ nhiều năm như vậy, Chu Dương chưa từng gặp qua ca bệnh nào giống như thế này, rõ ràng là Omega, thế nhưng tính công kích và lực áp chế của tin tức tố lại so với Alpha còn mạnh mẽ hơn.
Còn nhớ rõ 5 năm trước, khi lần đầu tiên khám bệnh cho Giang Thiệu Vũ đang mất khống chế, thân là Omega, Chu Dương bị tin tức tố của hắn áp chế đến muốn quỳ, mà Alpha xung quanh đã sớm bị dọa đến mức tập thể rời khỏi hiện trường.
Đa số tin tức tố của Omega sẽ sinh ra lực hấp dẫn đối với Alpha, các Alpha ngửi được tin tức tố của Omega sẽ cảm thấy thơm ngọt, mê người, sẽ nhịn không được tưởng gần gũi đối phương, đánh dấu đối phương.
Nhưng Giang Thiệu Vũ không giống người thường.
Tin tức tố của vị Omega này sẽ đối với Alpha sinh ra tính công kích rất mạnh cùng lực uy hiếp, bởi vậy các Alpha khi đối mặt Giang Thiệu Vũ sẽ không có bất cứ cảm giác muốn tiếp cận gì cả, ngược lại chỉ muốn rời đi thật nhanh. Các Alpha hoàn toàn không cảm giác được tin tức tố của hắn có bao nhiêu mê người mà chỉ biết cảm thấy tin tức tố của hắn quá mức mạnh mẽ bá đạo, cảm giác như lãnh địa của chính mình bị xâm phạm, bị khiêu khích, sẽ thực không thoải mái.
Kết luận chẩn đoán của tổ chuyên gia bệnh viện là: Giang Thiệu Vũ mắc phải hội chứng rối loạn tin tức tố.
Loại ca bệnh này cực kỳ hiếm thấy, nguyên nhân vì tuyến thể ở thời kỳ phân hoá xuất hiện biến dị, tuy rằng phân hoá thành Omega nhưng tin tức tố lại bảo lưu lại một bộ phận đặc trưng của Alpha, sẽ bài xích Alpha khác tới gần.
Omega dạng này, mặc dù tới thời kỳ động dục cũng rất khó bị đánh dấu.
Giang Thiệu Vũ biết được kết luận sau cũng không có khổ sở, hắn rất bình tĩnh hỏi: "Nếu tuyến thể biến dị, có thể hay không làm phẫu thuật cắt bỏ nó?"
Bác sĩ kinh ngạc mà nhìn hắn: "Đương nhiên không thể! Tuyến thể của Omega liên quan đến toàn bộ hệ thống nội tiết tố, nếu cắt bỏ sẽ ảnh hưởng đến tuổi thọ của cậu, các loại hormone trong cơ thể cũng sẽ hoàn toàn bị rối loạn."
Giang Thiệu Vũ sờ sờ vị trí tuyến thể sau cổ, nhỏ giọng nói câu "Thật phiền toái".
Hắn im lặng một lát, lại ngẩng đầu hỏi: "Có phương pháp trị liệu không?"
Giáo sư đề nghị: "Chúng tôi nghiên cứu ra hai phương án, một là dùng thuốc ức chế ngắn hạn đặc chế để khống chế tin tức tố của cậu, mỗi ngày tiêm vào một mũi, liên tục theo dõi, định kỳ tái khám. Hai là chúng tôi sẽ tìm kiếm Alpha có tin tức tố độ phù hợp cao với cậu từ cơ sở dữ liệu, nếu cậu đồng ý thì có thể để hắn hoàn toàn đánh dấu mình."
Giang Thiệu Vũ không hề nghĩ ngợi liền tuyển phương án một.
Cảm giác đau của hắn tuy nhạy hơn so với người thường, nhưng độ đau của việc mỗi ngày phải tiêm một mũi vẫn là có thể chịu đựng. Mấy năm nay, hắn vẫn luôn ở tại California để tiếp thu trị liệu, tổ chuyên gia đã điều chỉnh phương án trị liệu rất nhiều lần, cũng cho hắn thay đổi vài loại thuốc ức chế, cuối cùng tìm được một loại thuốc thích hợp nhất.
Trước mắt, tin tức tố của hắn tuy rằng không quá ổn định, nhưng ít ra sẽ không lại dọa chạy Alpha.
Chu Dương một bên cúi đầu ghi chú, một bên hỏi: "Gần nhất đã từng phát sốt không, có trạng thái mệt mỏi không?"
Giang Thiệu Vũ lắc đầu: "Không có, tất cả đều bình thường."
"Vậy là tốt rồi." Chu Dương bảo hộ sĩ lấy tới một hộp thuốc ức chế, dặn dò nói: "Tiếp tục theo phương án trước giờ mỗi ngày tiêm vào một mũi, tùy thời giám sát tin tức tố biến hóa, mỗi tuần tới bệnh viện tái khám một lần."
"Đã biết." Mỗi lần tái khám, Giang Thiệu Vũ đều phải giữ trạng thái bụng rỗng, chưa tiêm vào thuốc ức chế tới bệnh viện để lấy máu xét nghiệm, hiện tại vừa đúng lúc là thời gian tiêm vào thuốc ức chế hằng ngày, hắn từ trong tay bác sĩ tiếp nhận hộp thuốc, thuần thục mở ra, vén tay áo bên trái lên, tay phải cầm lấy ống tiêm loại dùng một lần, dùng sức đâm vào trên cánh tay.
Kim tiêm đâm thủng làn da, chất lỏng trong suốt chậm rãi được đưa vào thân thể. Làn da tái nhợt cùng cánh tay mảnh khảnh khiến hắn có vẻ có chút ốm yếu, nhưng tư thế ghim kim của hắn lại dứt khoát quyết đoán, hiển nhiên sớm đã thành thói quen.
Sau khi tiêm xong, hắn nhanh chóng rút kim, trên làn da trắng nõn chảy ra một giọt máu đỏ tươi, Giang Thiệu Vũ dùng bông gòn ngưng máu chảy xong mới buông tay áo, mang lên kính mát cùng khẩu trang, đứng dậy cầm áo khoác, vừa xuyên vừa nói: "Cảm ơn, tuần sau tôi lại đến tái khám."
Chu Dương nhìn bóng dáng lẻ loi của hắn, không khỏi có chút đau lòng. Mỗi ngày tiêm vào thuốc ức chế kỳ thật có tác dụng phụ rất lớn đối với thân thể, hệ tiêu hóa lẫn hệ miễn dịch đều chịu ảnh hưởng, gần nhất hắn thật sự rất gầy.
Chu Dương nhỏ giọng nói: "Cậu không suy xét loại phương án thứ hai sao?"
Giang Thiệu Vũ dừng bước chân, vẻ mặt nghi hoặc: "?"
"Tìm một Apha có thể kiềm chế tin tức tố của cậu, hoàn toàn đánh dấu, cậu liền không cần lại phải tiêm thuốc ức chế, chứng rối loạn tin tức tố cũng có thể giảm bớt."
"Hoàn toàn đánh dấu? Ý cậu là để Alpha tạo kết ở trong thân thể của tôi sao?" Giang Thiệu Vũ cười khẩy: "Tôi sợ sẽ không khống chế được nắm tay của mình, đập nát đầu của tên đó."
"......" Chu Dương dở khóc dở cười. Vị Omega có tính công kích rất mạnh này xác thật có khả năng làm ra loại thao tác "Hành hung Alpha đã đánh dấu bản thân đến mức phải nhập viện". Mãi đến sau khi Giang Thiệu Vũ rời đi, Chu Dương mới đau đầu mà xoa xoa huyệt thái dương.
Không có người chịu được tin tức tố của hắn. Mỗi năm vào thời kỳ động dục, Giang Thiệu Vũ đều sẽ rất thống khổ, cần phải tiêm vào liều thuốc ức chế gấp 10 lần ngày thường mới có thể miễn cưỡng khống chế được tình trạng.
Chu Dương làm bác sĩ chủ trị, gặp qua bộ dáng chật vật của hắn những khi thần trí không rõ điên cuồng cào bị thương chính mình, nhưng một khi khôi phục tỉnh táo, đôi mắt của vị Omega này luôn trong trẻo mà bình tĩnh.
Hắn nhìn có vẻ ốm yếu nhưng tính cách lại kiêu ngạo cố chấp.
5 năm này, sự tự hạn chế của hắn đã đạt tới trình độ biến thái. Mỗi ngày tiêm thuốc vào đúng 8 giờ rưỡi sáng, mỗi tuần đúng 3 giờ chiều đi tái khám, bởi vì tác dụng phụ của thuốc ảnh hưởng đến hệ tiêu hóa cùng hệ miễn dịch, ngay cả ăn cơm cùng ngủ hắn đều nghiêm khắc quy định đúng thời gian, giống như người máy đã được lập trình sẵn.
Trong mắt người ngoài, như vậy là rất khó sống qua ngày, thật buồn chán, Giang Thiệu Vũ lại duy trì được tâm thái bình thản. Một mình sinh hoạt, nuôi một con chó nhỏ, sống còn rất thoải mái tự tại.
......
Khi Giang Thiệu Vũ rời khỏi phòng khám bệnh đã là 9 giờ rưỡi sáng.
Trên đường phố không có một chút màu xanh lục, khung cảnh tiêu điều. Ngày hôm qua mới vừa có một trận tuyết rơi lớn, không khí ẩm ướt như thấm vào tận xương. Một cơn gió lạnh lướt qua, thổi bay tuyết đọng trên mặt đất vào thẳng mặt người đi đường, Giang Thiệu Vũ cau mày quấn chặt áo khoác, bước nhanh đi về hướng bãi đỗ xe.
Bên cạnh có một đôi tình lữ cũng vừa từ phòng khám bệnh ra tới, nam Omega đang mang thai được nam Alpha đỡ chậm rãi đi về phía trước, giọng nói của Omega vô cùng sung sướng: "Anh yêu, anh đoán bảo bảo sẽ giống anh hay là giống em?" Alpha ôn nhu mà nói: "Anh hy vọng con lớn lên giống em, nhất định sẽ thực đáng yêu."
Giang Thiệu Vũ mặt vô biểu tình di chuyển tầm mắt.
Đồng dạng là Omega, Omega khác có thể được Alpha quan tâm cùng sủng ái, có thể bị đánh dấu, có được một tình yêu vĩnh viễn không thay đổi.
Mà hắn chỉ biết dọa chạy Alpha, bị Alpha chán ghét, sợ hãi, rời xa.
Chậc, hắn thật đúng là độc thân bằng thực lực đến bây giờ.
Loại bệnh này thuật ngữ y học gọi: Hội chứng rối loạn tin tức tố.
Giang Thiệu Vũ tự mình đặt tên cho nó kêu: Chú cô sinh.
*chú cô sinh: ý chỉ có số FA đến già
Như vậy cũng khá tốt. Giang Thiệu Vũ nghĩ thầm, hắn thói quen một người sinh hoạt, muốn làm cái gì thì làm cái đó, không cần phải xen vào chuyện người khác, cũng sẽ không bị người khác quản, tự do tự tại.
Chờ thời tiết đẹp lên, không bằng mở ra xe phòng đi lữ hành?
*xe phòng: dạng xe du lịch có đầy đủ tiện nghi để sinh hoạt, giống như ngôi nhà di động
Đúng lúc này, âm báo của di động đột nhiên vang lên, một tin nhắn đến từ dãy số lạ bắn ra: "A Vũ, chị là Du Minh Tương. Số này là em dùng sao? Em có từng suy nghĩ đến chuyện về nước không?"
Giang Thiệu Vũ ngẩn ra.
Du Minh Tương, lúc trước là giám đốc kiêm quản lý của chiến đội ACE, từ sau khi hắn xuất ngũ liền không có liên hệ qua. Cách mấy năm đột nhiên tìm hắn, là có chuyện gì sao?
Giang Thiệu Vũ gõ chữ trả lời: "Du tỷ, em tạm thời không định về nước. Chị có việc gì sao?"
Du Minh Tương trả lời: "Chị đề cử em với các lãnh đạo , muốn mời em về nước đảm nhiệm huấn luyện viên thử một lần."
Giang Thiệu Vũ nhướng mày: "Chị nói giỡn hay gì? Bảo một tuyển thủ đã xuất ngũ như em làm huấn luyện viên?"
Du Minh Tương nhắn lại một đoạn tin dài: "Chị không có nói giỡn. Năm đó chiến đội ACE sở dĩ có thể sáng tạo kỳ tích, chính là bởi vì có đội trưởng là em. Sở hữu chiến thuật đều là em an bài, thi đấu cũng là em chỉ huy, em là tuyển thủ có ý thức chiến thuật xuất sắc nhất chị từng thấy, chị tin em có năng lực đảm nhiệm chức vị huấn luyện viên."
Bên ngoài thời tiết quá lạnh, Giang Thiệu Vũ đi đến bên xe của mình, kéo ra cửa xe, ngồi vào ghế điều khiển và ấn công tắc mở máy sưởi, gió ấm tuần hoàn trong xe cuối cùng làm hắn thoải mái một chút.
Hắn tháo xuống nón cùng khẩu trang, chà xát ngón tay bị đông cứng, cầm lấy di động nhanh chóng phản hồi: "Đừng tâng bốc. Em đã sớm rời khỏi giới Esport, ý thức chiến thuật, kia đều đã là chuyện quá khứ."
Du Minh Tương nói: "Nhưng em vẫn luôn chú ý 《 Thương Vương 》 không phải sao? Mấy hôm trước chị còn nhìn thấy acc phụ của em đăng nhập server quốc tế."
Giang Thiệu Vũ không có phủ nhận: "Nhàm chán tùy tiện chơi chơi mà thôi."
Du Minh Tương: "Sau khi em đi, ACE liền giải tán, tình hình mấy đội viên cũ đều không tốt lắm. Diệp Tử bị cấm ra sân, lão Lâm tính toán xuất ngũ, tiểu Thần đang ngồi vị trí bổ sung. Còn có tiểu Bùi, em còn nhớ rõ đồ đệ này sao?"
Giang Thiệu Vũ trầm mặc.
Đương nhiên nhớ rõ. Du Minh Tương liên tục phát tới hai cái tin nhắn ——
"Hắn không có trở thành tuyển thủ chuyên nghiệp, cự tuyệt tất cả lời mời của các chiến đội lâu đời."
"Hắn vẫn luôn đợi em trở về."
Tác giả có lời muốn nói: Tân văn tới rồi.
Trò chơi như cũ là hư cấu, cốt truyện chủ yếu là về nhiệt huyết Esport.
CP chính là Giang Thiệu Vũ × Bùi Phong, độc miệng mỹ nhân sư phụ thụ x tiểu chó săn trung khuyển đồ đệ công, thầy trò niên hạ ~
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro