Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

PN: Giang hồ

Nếu nói Giang Hải còn ai thật sự đủ sức làm lão đại, ngồi vào chiếc ghế này.

Chỉ có vẻn vẹn một người.

Đó chính là Phòng Vũ.

Tối hôm đó, các anh em tụ tập một chỗ, khó mà không nhắc đến chút chuyện trong giang hồ. Mặc dù bây giờ bọn họ không lăn lộn nữa, nhưng bạn bè, anh em, bản thân mỗi người đều có liên hệ cắt không đứt với quá khứ ấy. Tuy người không ở giang hồ, chuyện trong giang hồ vẫn biết kha khá. Hiện tại xã hội đen không còn như xưa nữa, ngày xưa lăn lộn dựa vào nghĩa khí và lòng người, bây giờ lăn lộn chỉ vì một chữ, tiền, làm sao giống cho được? Thế nên giang hồ hiện tại đã biến chất từ lâu, nhưng mỗi khi nhắc đến giang hồ năm xưa, người trong giang hồ hiện tại vẫn giữ thái độ bùi ngùi, tôn kính, sùng bái, thậm chí là hướng về.

Từ khi Yến Tử Ất tẩy trắng, La Cửu qua đời, Phòng Vũ ngồi tù, lề lối của giới xã hội đen trong giang hồ vẫn rời rạc lỏng lẻo. Nhiều năm vậy rồi mà toàn là các bang phái nhỏ đấu qua đấu lại, lúc thì thành Bắc phọt ra một đứa, lúc thì thành Nam phọt ra một đám, ai cũng tự cho mình là xã hội đen, nhưng chẳng ai có thể làm nên cơm cháo, quy mô thế lực một tay che trời kêu mưa gọi gió khắp thành phố như Yến Tử Ất và La Cửu năm đó cũng không còn nữa. Thời đại thay đổi, hoàn cảnh hay chiều gió hiện giờ đã không còn là thời thế tạo anh hùng như thập niên 80 – 90 của thế kỷ trước, đại ca lăn lộn toàn lấy đàn em làm bia đỡ đạn, làm công cụ kiếm tiền, làm sao lăn lộn thành đại ca đích thực được? Ngoài mặt vâng lời thế thôi, trong lòng lại không phục tùng, huống hồ nếu bọn chúng thật sự có được bản lĩnh Yến Tử Ất và La Cửu, vị trí lão đại đã không bỏ trống nhiều năm như vậy mà chẳng ai trèo lên được.

"Anh, cái thằng Tiêu Lão Tam kia hôm qua lại tới tìm em, bảo em nói đỡ lời giúp, em từ chối rồi." Lão Lượng nói với Phòng Vũ.

Phòng Vũ không nói gì, gật đầu.

"Lâu vậy rồi mà nó vẫn chưa từ bỏ ý định, chẳng biết đây là đám thứ mấy. Anh bảo chúng nó theo anh đi chính đạo, chúng nó lại không chịu. Em nói với Tiêu Lão Tam rồi, đại ca của tao đã quyết tâm, có nói gì đi nữa cũng vô dụng thôi, đỡ mắc công lần sau chúng nó lại đến làm phiền anh."

Kể từ khi Phòng Vũ quay về Giang Hải mở công ty, người tìm hắn cứ gọi là đông nghìn nghịt, hết đám này tới đám khác, đến tận giờ vẫn chưa từng đứt đoạn. Bất luận là anh em ngày xưa, người quen hiện vẫn còn lăn lộn, đám thủ lĩnh lớn nhỏ năm ấy, hay những kẻ vì hâm mộ tiếng tăm mà đến tìm chỗ dựa, thuyết phục, dùng số tiền lớn mời gọi, đủ kiểu nhờ quan hệ muốn lân la làm quen, phải nói là kéo mãi không ngừng.

Những người này chỉ có một mục đích: Muốn mời Phòng Vũ xuống núi.

Hiện tại ở Giang Hải, tất cả mọi người trong giới đều công nhận, cái gọi là đại ca bây giờ chỉ là lũ tép riu không hơn không kém, năm bè bảy đảng tan đàn xẻ nghé, không làm được chuyện lớn. Nếu nói Giang Hải còn ai thật sự đủ sức làm lão đại, ngồi vào chiếc ghế này, một người hô trăm người đáp, tái hiện cục diện Yến La thời hoàng kim năm ấy, chỉ có vẻn vẹn một người, đó chính là Phòng Vũ.

Tuy rằng bây giờ Phòng Vũ đã rửa tay gác kiếm, nhưng tên tuổi ghim sâu cắm rễ của Phòng Vũ ở Giang Hải, ai có thể sánh bằng?

Yến Tử Ất đã cởi bỏ nguồn gốc xã hội đen từ lâu, hiện giờ Yến Tử Ất là ông tổng của công ty phát triển thương hiệu lớn trong nước, là doanh nhân tiếng tăm lừng lẫy khắp toàn quốc, được xếp vào tấm gương tẩy trắng thành công điển hình, không cần và cũng sẽ không quay lại con đường xã hội đen ngày xưa nữa, địa vị và thế lực đều bày hết ở đây. Sau khi nhập ngũ đi lính, Dương Lỗi cũng không còn là người trong giới này nữa, nhưng Phòng Vũ thì khác, Phòng Vũ từng ngồi tù, vị thế trong giới xã hội đen quá nặng, người muốn đi theo hắn càng nhiều, muốn bứt khỏi giới này cũng càng khó khăn hơn. Lúc Phòng Vũ quay về Giang Hải, Yến Tử Ất từng nói với Phòng Vũ, mặc kệ cậu đi chính đạo hay hắc đạo, tôi cũng sẽ đứng sau ủng hộ cậu.

Với người đại ca như Yến Tử Ất mà nói, Phòng Vũ không chỉ là đứa nhóc mà hắn tận mắt nhìn từ nhỏ đến lớn, kể cả lề lối ăn sâu vào xương cốt những người thuộc thế hệ của hắn và La Cửu, tất cả đều được kế thừa trên người Phòng Vũ. Phòng Vũ giống như người nối ngôi của lớp đại ca xã hội đen bọn họ vậy, niềm tin và tình cảm ấy, nếu chưa từng nếm trải năm tháng sống chết liếm máu đầu dao, thì sẽ không tài nào hiểu được.

Vì vậy nếu Phòng Vũ muốn Đông Sơn tái khởi (quay lại ngày xưa), địa vị giang hồ của hắn, lòng người thống nhất, nền tảng khổng lồ từ thế lực của La Cửu năm đó, Yến Tử Ất đứng sau dốc lòng ủng hộ, ở Giang Hải ai mà địch nổi? Ba năm trước Phòng Vũ đi phía Nam, người trong giới cứ ngỡ Phòng Vũ sẽ không trở lại, nhưng bây giờ Phòng Vũ đã về, có Phòng Vũ ở đây, bố cục của giới xã hội đen ở Giang Hải tất sẽ được viết lại lần nữa.

Thế nhưng Phòng Vũ đã quyết chí không lăn lộn, bất luận có bao nhiêu người thuyết phục đi chăng nữa, Phòng Vũ chỉ nói một câu.

Đám Tiêu Lão Tam vẫn còn nuôi mộng nương nhờ Phòng Vũ để biểu dương thanh danh trong giới, những kẻ đến tìm Phòng Vũ với mục đích đó thật sự quá nhiều, Phòng Vũ đều bảo bọn họ từ bỏ ý định.

Hoa Miêu lề mề đến muộn.

"Đại ca!" Hoa Miêu vừa đến là bên cạnh Phòng Vũ sẽ không có phần của người khác, Hoa Miêu hất tay một cái đẩy hết anh em đứng cạnh Phòng Vũ sang chỗ khác, còn mình thì nắm chặt cánh tay của Phòng Vũ.

"Đại ca, em nhớ anh chết mất!" Hoa Miêu vẫn nói bằng giọng nồng nàn thắm thiết như xưa, mỗi lần gặp Phòng Vũ, chẳng màng khi nào hay đang ở chỗ nào, Hoa Miêu đều thâm tình như thế.

"Bộ mày lên Xuân Vãn à? Đóng vai Phùng Củng hả?" Câu nói của Dương Lỗi chọc cho cả phòng đầy người cười nghiêng ngả.

                                                                              Phùng Củng

*Xuân Vãn (春晚) là một chương trình đặc biệt diễn ra hằng năm trong đêm giao thừa trước thời khắc năm mới. Chương trình này được sản xuất bởi Đài truyền hình trung ương Trung Quốc (CCTV), tiếng Anh gọi là CCTV New Year's Gala. Chương trình Gala có rất nhiều chương trình nhỏ, bao gồm hài kịch, ca nhạc, nhảy, ảo thuật, xiếc, v.v... (Nguồn: Học tiếng Trung Quốc mỗi ngày)

"Đóng vai Phùng Củng cũng đẹp hơn mày, nhìn cái bộ dạng thấy ghét của mày kìa." Hoa Miêu lườm Dương Lỗi, Dương Lỗi bật cười, đã lâu không gặp mặt, không có Hoa Miêu đấu võ mồm với mình, Dương Lỗi thật sự không quen lắm.

"Nhớ chết mất mà còn đến muộn?" Nhị Hắc nói móc, "Có chú mày tới trễ nhất đấy!"

"Trên đường đụng phải tên cớm." Nhớ đến tên cớm kia, Hoa Miêu lại thấy phiền. Tên này mới tới đồn cảnh sát, mấy ngày trước Hoa Miêu từng bị tên đó bắt một lần, hôm nay chạm mặt trên đường, tên đó đòi tra thẻ căn cước của hắn, đúng lúc hắn lại không mang theo, bị làm phiền một chập. Có điều tướng tá tên đó không tệ, Hoa Miêu bỏ qua không thèm so đo.

"Không có chuyện gì chứ?" Phòng Vũ hỏi Hoa Miêu.

"Không có gì đâu, đại ca." Hoa Miêu ôm Phòng Vũ cứng ngắc, Phòng Vũ cũng quen rồi nên cứ tùy Hoa Miêu. Trừ khi nào thấy tay Hoa Miêu quá lộn xộn, bằng không Dương Lỗi cũng ráng nhịn cho Hoa Miêu ăn chút gì đậu hũ, đương nhiên chỉ cho ăn chút đậu hũ ky thôi.

Hoa Miêu tới thì càng náo nhiệt hơn, đám anh em muốn chơi tới bến quả thật không thể thiếu hắn. Lúc cả bọn chè chén say sưa người xem đĩa người đánh bài, Hoa Miêu ngồi bên cạnh nói chuyện với Phòng Vũ.

"Đại ca." Hoa Miêu nói, hút thuốc.

"Ừ." Phòng Vũ cũng hút thuốc, đưa mắt nhìn Hoa Miêu. Nghe giọng điệu của Hoa Miêu, Phòng Vũ biết ngay Hoa Miêu có chuyện muốn nói.

Hoa Miêu đặt ly rượu lên bàn, ngón tay kẹp điếu thuốc, nhìn về phía Phòng Vũ.

"Thiết Cường ra rồi."

Phòng Vũ giương mắt lên.

"Hồi nào?" Phòng Vũ chợt hỏi.

"Chiều hôm nay. Giảm hình phạt, được thả ra trước thời hạn."

Hoa Miêu nhận được tin, nguồn tin của hắn vừa nhanh vừa chuẩn.

Phòng Vũ hít mạnh một hơi thuốc, trước mắt hiện lên một gương mặt.

Da dẻ xanh tái, ánh mắt hung hãn, mí mắt hơi rũ xuống, trầm tính kiệm lời.

"... Đại Cường." Trong mắt Phòng Vũ thoáng hiện ý cười và mừng rỡ.

Nhóc con, ra rồi.

Anh em. Anh em trong tù của hắn.

__________

#Lơì bình cuả editor:

Anh yêu của Lỗi đắt show quá thành hot boy Giang Hải rồi ai cũng muốn chấm mút =)))))

Mà thiệt tình chứ không biết tác giả viết phiên ngoại này với mục đích gì, trớt quớt hà, Lỗi còn không nói được với anh yêu câu nào, mà chắc là để chụy em mình ngắm anh Vũ lâu lâu tí (¬¬) Hoặc Thiết Cường là nhân vật mới mà tác giả đang ấp ủ cho tác phẩm mới, giờ quảng cáo trước, hoặc cũng có thể tác giả ám chỉ Thiết Cường đi ra thế chỗ anh Vũ làm lão đại... Tui nghĩ khả năng này lớn hơn nhưng ai biết được =)))

Nói chứ nếu viết về anh Vũ thì thêm trăm chương nữa tui cũng đọc, thiệt luôn không đùa đâu!!!!!!!

Ký tên: fan não tàn của anh Vũ ()

Sắp tới sẽ đến phiên ngoại Người thân, tui quyết định làm hết rồi mới up, mọi người ráng chờ nha.

Mặt khác, bonus một đoạn ngắn phân tích quá trình chuyển biến tư tưởng của anh Vũ mà tui thấy khá thú vị =))

Về quá trình chuyển biến tư tưởng của Phòng Vũ trong Kim bài đả thủ

@generry的小屋

Không thể nghi ngờ, Phòng Vũ là một anh chàng thẳng đuột. Từ thuở ban đầu hai người mới quen nhau, Dương Lỗi bám dính ảnh, ảnh cũng rất vui, nhưng ảnh chỉ xem Dương Lỗi là anh em tri kỷ. Vào hôm sinh nhật Dương Lỗi, lúc Phòng Vũ vừa đàn vừa hát bài Tuổi Thơ ở Loạn Thế tặng mình, Dương Lỗi đã hiểu rõ tình cảm mình dành cho Phòng Vũ, nhưng lúc ấy Phòng Vũ vẫn còn lơ mơ không hề có ý nghĩ đó, so với Dương Lỗi, ảnh hơi trì độn và ngây thơ trên phương diện tình cảm. Bây giờ tụi mình xem thử Phòng Vũ bị Dương Lỗi bẻ cong queo từng bước một như thế nào.

Lần đầu tiên hai người tiếp xúc da thịt nhờ phim đen và say rượu, Dương Lỗi nói "không sao đâu, tôi chỉ giúp anh thôi", Phòng Vũ thì vừa phản cảm vừa giận dữ, lúc đó ảnh mặt mày lạnh tanh tắt TV nói, "Hôm nay nếu đổi thành người khác, tôi đã ném hắn xuống lầu rồi."

Đây là cú đạp phanh đầu tiên của Phòng Vũ trước quan hệ sắp chệch đường ray của bọn họ, nhưng cuối cùng người đầu hàng lại là Phòng Vũ. Dương Lỗi trốn tránh ảnh, người chịu không nổi trước là ảnh chứ ai. Ảnh gọi điện thoại tìm Dương Lỗi, sau vụ hiểu lầm Dương Lỗi gặp tai nạn xe cộ, Dương Lỗi đã biết địa vị của mình trong lòng Phòng Vũ, lá gan lại lớn hơn, chân cũng bước vững vàng hơn, còn Phòng Vũ vì mất mà lại được nên càng dung túng và ngầm đồng ý với Dương Lỗi nhiều hơn, hai người tiếp tục chạy băng băng trên con đường tình trai cháy bỏng.

Từ thủ dâm đến khẩu giao cho nhau, đến ma sát lấy lửa, ấy nhầm, là ma sát tiết lửa, ngoại trừ hôn môi và giao hợp, hai người đã làm hết những chuyện có thể làm trên giường. Đang lúc hừng hực khí thế, Phòng Vũ đạp phanh lần hai vì quan hệ của bọn họ, "Chúng ta như vậy là bình thường ư? Đừng chơi nữa, còn chơi tiếp, ngay cả anh em cũng không làm được". Với Dương Lỗi đang hưng phấn mà nói, đây chẳng khác nào một gậy phang thẳng vào đầu, vì thế Dương Lỗi tức giận và đau lòng cũng là chuyện dễ hiểu. Lần này có lẽ Phòng Vũ thật sự quyết định muốn kết thúc mối quan hệ mập mờ này, kéo hai người về quỹ đạo bình thường, nhưng tiếc là ảnh lại thất bại lần nữa.

Mặc dù ngoài miệng hai người nói vẫn là anh em tốt, nhưng Dương Lỗi dần dần xa lánh và sự xuất hiện của kình địch Đinh Văn khiến cho Phòng Vũ rối như tơ vò. Cuối cùng vào một lần hiểu lầm Dương Lỗi qua đêm ở nhà Đinh Văn, Phòng Vũ triệt để bùng phát, hai người xé áo giằng co, cuối cùng lại ôm chặt lấy nhau dưới ánh nắng ban mai... Khi Phòng Vũ dùng giọng điệu như dỗ dành bạn gái nói "Chúng ta làm hòa đi, được không", khi Dương Lỗi run rẩy nói "Phòng Vũ, chúng ta làm thêm một lần đi", Phòng Vũ đã giương cờ đầu hàng.

Thế nên sau này khi Dương Lỗi nói "Tôi thích anh", ôm ảnh hôn ảnh, mặc dù Phòng Vũ hốt hoảng đẩy Dương Lỗi ra, bảo rằng "Chúng ta suy nghĩ kỹ lại đi", thật ra khi ấy ảnh đã không còn gì để nghĩ, trước đó giãy dụa cỡ nào cũng làm hết rồi, mặc kệ tình cảm ảnh dành cho Dương Lỗi là gì, chỉ có một điều mà ảnh rõ ràng nhất, đó chính là ảnh không thể không có Dương Lỗi, ảnh không thể mất Dương Lỗi được, bởi vậy chút kháng cự yếu xìu đó không chịu nổi cú đánh này. Đuổi tới nhà tìm Dương Lỗi vẫn là ảnh, mỗi lần hai người quan hệ, tuy người chủ động là Dương Lỗi, nhưng cuối cùng người đắm chìm toàn là Phòng Vũ.

Ôi anh Vũ đáng thương, bị Lỗi quay như chong chóng à =))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro