4.1 Raphael x Thaddeus x Nathaniel (1)
😈😈😈
Note: OCC!
Chủ yếu là gọi hồn người âm Nathaniel trước, Raphael để ra 1 extra nữa vì hiện tại chưa đủ can đảm để nghĩ ra mấy trò biến thái cho phù hợp với cái nết của thằng chả.
💣💣💣
Thaddeus chật vật bước qua đám đông nhộn nhịp, trong hội trường rộng lớn của Glory, một tổ chức sát thủ hàng đầu thế giới, hôm nay không biết vì lý do gì mà vô cùng đông đúc; tất cả các thành viên đều tề tựu về một chỗ, sát khí bá đạo của bọn họ tỏa ra làm em ngợp thở, cảm giác lạc lõng không thể che giấu được trên gương mặt non trẻ.
Đây là lần đầu Thaddeus rời khỏi Cửu Long Địa Ngục, cái nơi mà bóng tối và sự tàn bạo bao trùm mọi ngõ ngách. Em được đưa đi theo Raphael, tên trùm đứng đầu Glory. Khác với nơi em sinh ra và lớn lên, Glory ở Hàn Quốc lúc nào cũng rực rỡ ánh đèn.
Thaddeus thật sự muốn trở về nhà, nhưng em phải đi tìm người đàn ông tên Raphael, cái người mà hiện tại có lẽ đang ngồi ở tầng cao nhất của tòa nhà này. Dù cả hai chỉ mới gặp một lần, gã đàn ông quyền lực với đôi đồng tử vàng sắc lạnh và xảo quyệt như rắn ấy vẫn là ân nhân to lớn đã cứu em ra khỏi tuyệt vọng.
Thaddeus vẫn còn nhớ khi cả hai gặp nhau ở tầng hầm ẩm mốc, Raphael đã ngạo mạn nhìn chằm chằm vào cơ thể em, khi nó bị khống chế treo lên cao. Gã tỉ mỉ quan sát em, cảm giác ớn lạnh bao trùm khi cái bóng của cả hai dần chồng khít lên nhau; gã đang nhếch mép đánh giá quân cờ tiềm năng cho ván cờ sắp tới của mình. Raphael chậm rãi giăng lên một tấm lưới chờ em mắc vào; với lời hứa sẽ giúp em giành lại quê hương mình từ tay chính phủ, Thaddeus vô cùng cảm động, nhưng hôm nay, em đến buổi tụ họp này không phải là để cám ơn gã, em đến là để từ chối.
Thaddeus cuối cùng cũng tìm thấy nơi mà Raphael nhắc đến trước khi gã bỏ lại em tự suy ngẫm một mình tại khách sạn. Căn phòng được thiết biệt lập trên tầng cao nhất của tòa nhà khổng lồ. Em nắm chặt tay nắm cửa, hít một hơi thật sâu. Thật ra, Thaddeus có chút do dự. Gã đàn ông chủ nhân của Glory đưa cho em một lời đề nghị béo bở bên cạnh lời hứa sẽ giúp em giữ lại Cửu Long. Gã nói sẽ cho em biết về danh tính của kẻ mà em hận nhất trong suốt cuộc đời, kẻ đã đẩy em rơi vào tuyệt vọng; em thề là sẽ giết chết kẻ đó ngay lập tức. Raphael còn nói gã sẽ chăm sóc em thật tốt với tư cách là một người sếp, cho phép em có một " gia đình" để trở về. Điều duy nhất gã cần ở em là trở thành sứ đồ trung thành của gã, sau đó đem cái đầu của Peter về cho gã.
Nhưng Thaddeus không muốn giết người, đặc biệt là khi người ta chả có chút thù oán gì với em. Thaddeus có thể làm tất cả mọi thứ khác để trả nợ cho gã đàn ông đó, em nghĩ mình cần thương lượng với gã vì trong thâm tâm em cũng không muốn trở thành một phần của Glory, một tổ chức sát thủ chuyên đi lấy mạng người khác. Đó là lý do tại em em lại ở đây giờ phút này.
Em nặng nề xoay chốt cửa, nhưng chưa kịp đẩy cửa vào thì có người đã mở ra từ bên trong. Mất đà, em ngã nhào ra phía trước, vô tình đập trúng vào lồng ngực rắn chắc một người đàn ông cao lớn. Thaddeus giật mình, nhưng khi bản thân chưa kịp lùi lại để nói lời xin lỗi thì hai bên eo đã bị ôm chặt lấy; bàn tay của người đó thật to, ngón tay thon dài dùng sức hơi mạnh làm em khẽ nhăn mày. Thaddeus ngẩng đầu, trước mặt em là một gương mặt với làn da hơi xanh xao, cùng mái tóc xoăn rũ xuống được phóng đại lên, nếu không phải vì đống cơ bắp cuồn cuộn và cái lực tay chó má đang giữ lấy eo mình không buông thì Thaddeus đã kết luận rằng đây chính xác là một con nghiện.
"Xin l-"
Thaddeus bất ngờ trợn tròn mắt, tên điên này đang hôn em. Hắn ta không những dùng lợi thế cơ thể kìm kẹp chuyển động của em, một tay hắn rời khỏi eo của em để vòng ra phía sau sờ soạng cặp đào căng mọng, tay còn lại ngắt mạnh vào hông, Thaddeus chắc hẳn nó sẽ để lại dấu. Em cố gắng vùng vẫy, đẩy mạnh hắn ra xa, sau đó lại cho hắn một cái tát trực diện. Tên điên ngã nhào xuống đất, em thấy máu mũi của hắn từng giọt rơi xuống sàn. Thaddeus thủ thể chuẩn bị tiễn hắn về với ông bà thì một con dao trái cây bất thình lình bay đến, sượt qua má em, tạo thành một vết cắt nông. Lợi dụng tình thế đó, tên điên đang ngồi dưới đất bật dậy, hắn chộp lấy tay em bẻ ngược về sau, đá vào gối khiến em khụy xuống, rồi ép cả phần thân trên của em nằm úp trên cái bàn thủy tinh lạnh như băng, nó trong suốt khiến em nhìn rõ cái thái độ phấn khích đến biến thái của "tên nghiện" đang khống chế mình.
" Gu của ông độc lạ thiệt đó sếp, nếu không có Philip thì Nathaniel chết chắc rồi"
" Im đi thằng mù, kẻ không hiểu cái gì là tình thú là gì thì không có quyền lên tiếng phê phán ở đây!"
Vừa dứt lời, hắn cúi người hôn vào má Thaddeus một tiếng rõ kêu, sau đó lại thè lưỡi ra liếm sạch vết máu do con dao gọt trái cây mà Philip ném tới tạo ra; hắn rút thắt lưng, ép em cắn lấy nó rồi vòng ra sau, cột chặt, cái miệng nhỏ xinh vì không thể khép lại nên nước bọt cứ nhỏ xuống bàn. Hắn thổi thổi vào tai em, dùng chất giọng khàn khàn hỏi,
" Em thấy anh nói có đúng không cục cưng bé nhỏ~"
Thaddeus rùng mình, cảm giác ghê tởm khiến em buồn nôn, em gắng sức đứng dậy, nhưng tên điên phía trên cứ như một hòn đá khổng lồ không nhúc nhích. Em nhìn quanh tìm kiếm bóng dáng người đàn ông tên Raphael hòng được giúp đỡ, nhưng cái gã chủ tịch Glory khi chạm mắt em thì vẫn thản nhiên ngồi chiễm chệ trên ghế sofa, hai bên là hai người đẹp đang giúp hắn rót rượu. Gã nốc hết một ly rượu màu đỏ thẫm, có vẻ là một loại hảo hạng thơm ngon, ánh mắt gã phê pha đáp trả lời cầu xin của em đầy ý tứ, lúc này Thaddeus mới tỉnh cả người.
Gã lừa em!
NGương mặt em trở nên tức giận đến khó coi. Gã đàn ông căn bản không hề muốn thương lượng, gã sẽ ép em đồng ý mà không từ bất cứ thủ đoạn nào. Lúc bấy giờ em mới nhận ra bản thân mình ngây thơ đến cỡ nào mới đem lòng đi tin tưởng một gã kì lạ mới quen.
Trong căn phòng lúc này, không chỉ có một mình em và gã mà còn rất nhiều người; Thaddeus cảm thấy khó chịu khi tất cả sự tập trung đều đổ đôn vào hết bộ dáng thảm hại của mình.
Raphael ngồi ở phía đối diện em, phong thái uy nguy như bậc vua chúa, bên phải hắn là một tên mù tóc vàng và bên trái là một kẻ khổng lồ đeo mặt nạ. Tên mù gọi hắn là Philip. Còn tên điên động dục phía trên em thì chắc là Nathaniel; ngoài ra còn có bốn ả đào đang hí hoáy phục vụ bọn chúng. Đáng lẽ, em nên nhận ra điểm bất thường này sớm hơn, vì dưới ánh đén mờ ảo, ánh mắt của bọn chúng hoàn toàn không giống những kẻ tỉnh táo bình thường, lúc va vào Nathaniel, áo hắn ta còn không cài cúc. Đây đâu phải là một buổi tiệc họp mặt giữa nhân viên và sếp mà chính là một bữa tiệc hoang dâm!
Thaddeus cảm thấy sợ hãi khi những gã đàn ông nhìn chằm chằm vào cơ thể em như những con thú săn mồi. Em không sợ đánh nhau, không sợ giết chóc vì căn bản em trong suốt cuộc đời mình Thaddeus đã trải qua không biết bao nhiêu trận chiến vào sinh ra tử, nhưng Raphael đã nghĩ ra một cách khác để triệt hạ em, gã đánh vào ham muốn thể xác và lòng tự tôn của một người đàn ông.
Cổ em đau nhói khi Nathaniel đâm mũi kim vào tĩnh mạch, hắn đang từ từ tiêm vào người em một thuốc mà Thaddeus biết nó không tốt lành gì. Người em yếu dần và hai tay từ từ buông thõng, hai mí mắt em nặng trĩu. Nathaniel lại cắn mạnh vào nơi vừa rút kim, nó làm em đau điếng. Em thấy Raphael phất tay, mấy ả đào chỉnh trang lại quần áo rồi ra ngoài, bỏ mặc em hai chân quỳ gối, cả thân trên nằm rạp trên cái bàn dài để toàn rượu.
Thuốc thấm khá nhanh, nó không phải chất kích thích hay gì cả vì chỗ đó không hề cứng lên như mấy cái em đã coi trong phim ảnh, nhưng cả người em lại mềm nhũn như bị rút hết sức. Em liếc nhìn bốn gã đàn ông như bốn con thú hoang chuẩn bị lao vào xâu xé mình; nhưng Thaddeus không muốn trở thành món đồ chơi cho bọn chúng, em vẫn âm thầm cầu nguyện sẽ tìm được một con đường thoát thân. Thaddeus chợt có suy nghĩ điên rồ, em muốn thuyết phục Raphael ra lệnh cho bọn họ dừng lại vì nói cho cùng gã vẫn là boss. Coi như em đã thua, trở thành một tên giết người thuê cho tổ chức vẫn là tốt hơn là một bị cưỡng đoạt đến chết, hơn nữa em vẫn chưa hoàn thành được tâm nguyện của mình.
Nathaniel cười khúc khích, hắn vứt đi ống tiêm; hai bàn tay bắt đầu sờ soạng khắp người em. Hắn vói tay vào trong quần, chạm vào cậu em phía trước vẫn còn mềm nhũn. Phía sau, Thaddeus cảm nhận rõ thứ dày cộm cách mấy lớp vải đang chà sát vào cái rãnh giữa hai cánh mông của mình. Bả vai em hơi run khi đột ngột tiếp xúc trần trụi với không khí lạnh trong phòng, Nathaniel đã xé toạc cái áo sơ mi của em. Bây giờ trông nó chẳng khác gì một đống vải lộn xộn vắt vẻo trên người. Thay vì cứ cởi hết ra, vừa kín vừa hở càng kích thích trí tò mò và thị giác. Hai đầu ngực hơi dựng lên vì bị ép vào mặt kính, Thaddeus nghe được tiếng thở gấp của tên đeo mặt nạ và Nathaniel hoà lẫn vào nhau.
Dâm vô cùng!
Nước bọt em chảy đầy cằm, làm ướt một mảng kiếng. Nathaniel bóp cằm em, nếm thử thứ dịch ngọt ngào từ miệng trên, " em hư quá", hắn đưa tay quệt lấy thứ trên mặt bàn đưa lên trước mặt em " nhìn này, bé làm ướt bàn rồi. Anh phải phạt cưng thôi!"
Hắn tát mạnh vào mông em mấy phát, rồi kéo tuột quần xuống. Cặp đào trắng trẻo căng mây mẩy đập vào mắt bọn chúng. Nathaniel hít một hơi, nhe răng cắn xuống.
"Ah!" Em rên lớn.
Nathaniel khoái chí cười to. Ba tên còn lại cũng hùa theo hắn. Raphael nhướng mày xoáy vào mắt em, gã liếm môi, sau đó lại nuốt ực một cái.
Thèm thuồng, nhưng phải nhẫn nại.
Nathaniel đưa hai ngón tay vào cái miệng đang cắn lấy thắt lưng của hắn, sau đó lại dùng thứ chất lỏng trong miệng em mà khuếch trương. Hai ngón tay của tên bác sĩ liên tục ra vào rất điệu nghệ, hắn sượt qua điểm gồ lên phía trong, rồi lại ác ý gập ngón trỏ lại nhấn nhấn vào nơi đó, khoái chí nhìn em bị khoái cảm làm cho điên đảo thần hồn.
Nó cứng lên. Thaddeus cảm thấy vô cùng nhục nhã. Em bị cưỡng ép mà cứng lên trước mặt mọi người. Nhưng tên này chuyên nghiệp quá, hắn đưa em chạm tới mớ cảm xúc mà cả đời vẫn chưa được trải nghiệm lần nào. Đột ngột hắn ấn lên bụng dưới của em, kích thích từ bàng quang và tuyến tiền liệt cùng một lượt làm Thaddeus phát điên, em gào lên rồi lắc đầu nguầy nguậy, phía dưới nơi đó bắn ra không ngừng. Mùi tanh ngai ngái nhanh chóng sực lên, như một chất kích thích hữu hiệu, mấy tên còn lại bắt đầu rục rịch. Thaddeus sướng đến chảy nước mắt, tim em đập bình bịch, hơi thở dồn dập.
Philip chợt đứng dậy, gã tặc lưỡi rồi đi thẳng một đường ra khỏi phòng. Nathaniel thắc mắc nhìn theo bóng lưng của gã, " Cái tên gia trưởng cứng nhắc này, cuộc vui vẫn chưa bắt đầu mà". Nói xong, hắn nhìn Raphael như hỏi ý, gã sếp tàn bạo ấy nhún vai, tỏ vẻ không hiểu tên kia đang nghĩ gì.
Nathaniel không quan tâm nữa, hắn hôn nhẹ lên tấm lưng trần của em, kéo đống vải trên người em quẳng xuống đất. Dương vật được giải phóng ngẩng đầu thẳng đứng, không nói không rằng, hắn đưa vào một hơi, lút cán. Hắn xé xác Thaddeus bằng hung khí nóng hổi, nước mắt em rơi ra, nhòe cả tầm nhìn. Tên điên kia không đợi em thích ứng lập tức thúc mạnh, hắn đẩy cả người em lao về phía trước. Nathaniel làm liên tục mười mấy cái, cả người Thaddeus đã bị đẩy ra giữa cái bàn. Cái ly gần đó bị em trong lúc quơ quào mà làm rơi xuống bàn, vỡ choang. Hắn gặm cổ em, rồi lại để lại vô số dấu răng trên cái lưng trắng nõn; hắn với tay đặt lên mu bàn tay đang nắm chặt của em, giở giọng thương xót,
" Bé cưng em cấu mạnh quá sẽ chảy máu đấy!", vừa dứt câu hắn lật ngửa người em lại, thứ đó vẫn không rút ra nên bị thít chặt, Nathaniel ưỡn lưng, máu cả người hắn như dồn hết vào chỗ đó khiến nó cứng ngắt mà ra vào như một cái pít tông mất kiểm soát.
" Bé cưng rên lên đi em, nếu không là tên mù có sở thích thị dâm đó sẽ không biết cưng tuyệt vời đến thế nào đâu"
Vừa nói hắn vừa liếc nhìn cái mặt cọc của tên mù tóc vàng ở góc phòng, hai tay luồn ra sau mở cái thắt lưng trên miệng em. Hắn bế em lên, cho em úp mặt vào vai, tiếp tục công việc của mình. Bất thình lình Thaddeus cắn mạnh vào cổ hắn, đúng cái vị trí mà lúc nãy hắn cắn cậu. Hành động trả đũa này làm bác sĩ Nathaniel vừa bất ngờ vừa cảm thấy thật dễ thương.
Thaddeus dùng hết sức còn lại, gào lên đầy phẫn nộ.
" Raphael, mau bảo tên điên này dừng lại, chẳng phải anh nói sẽ chăm sóc tốt cho tôi sao?"
" Chỉ khi mày là sứ đồ của tao"
Tên rắn độc ấy nãy giờ vẫn không rời mắt khỏi em, cái điệu bộ câu dẫn đó làm hắn phát thèm.
Nathaniel vẫn không chịu nhẹ tay, hắn nắm eo em nâng lên rồi hạ mạnh xuống, thứ to lớn đó chui tọt vào trong. " Mày chỉ ở đó "nhìn" thôi sao?" Hắn hỏi Alipede, tên kia chỉ đảo trong mắt mà không trả lời. Thaddeus giữa những tiếng nấc nghẹn ngào lại gào lên.
" Tôi...ức...hah...đồng...đồng ý mà. Mau...đừng làm nữa, dừng lại đi, xin các người đấy!"
Raphael vẫn ngồi bất động. Gã để ý cái gáy bị gặm nát bươm của em, tầm mắt từ từ quét xuống cặp đào và nơi kết hợp của hai người, nơi đó sùi ra chút bọt, chất lỏng sền sệt do Nathaniel lần đầu bắn ra chảy dọc xuống đùi, có chút làm họng gã khô nóng.
Nathaniel rút ra, hắn để em nằm trên bàn, bóp cằm em rồi nhét thứ còn cứng điên vào miệng nhỏ, hắn ưỡn lưng thúc vài cái rồi lần thứ hai ra đầy miệng em. Thaddeus ho sặc sụa định nhả ra nhưng Nathaniel đã dùng tay che miệng em lại; Thaddeus không chịu thua, em cắn mạnh vào lòng bàn tay hắn. Nathaniel lần này không chịu được liền rụt tay lại, tặng liền cho em một cái tát. Mặt Thaddeus lệch sang một bên, sưng lên lập tức. Tầm mắt em rơi trên mặt kính trong suốt, bộ dạng thảm hại của em được nó khắc họa vô cùng chi tiết.
Tự nhiên Thaddeus bật khóc nức nở, em co người, tiếng nấc nghẹn ngào của em làm Nathaniel có chút bối rối, hắn làm người đẹp đau đến phát khóc.
Phía dưới vừa bắn lại cứng lên.
" Mày làm ẻm khóc rồi tên thảm hại", Alipede kháy hắn.
"Sếp!"
Nathanie cầu cứu Raphael, nhưng mà tên khốn nạn ấy vẫn không dừng lại, hắn tách mở chân em, một lần nữa cho vào. Gã đàn ông ngồi đối diện lúc này mới di chuyển mà lấy hai cái ly nhỏ rồi đỏ đầy rượu vào. Gã ra hiệu, Nathaniel hiểu ý mà xoay người em nằm sấp xuống bàn, mạnh bạo ra vào từ phía sau. Hắn nâng cằm em lên, Thaddeus nhìn thấy Raphael rót hai ly rượu nhỏ đặt trên bàn.
" Kết bái huynh đệ, tao học được cái trò này từ mấy anh em đại lục đấy. Thú vị không?", gã cười lớn rồi cầm một ly tu một hơi, " Nào, tới lượt mày đấy. Bò tới đây đi, mày là bé ngoan mà phải không?"
Thaddeus nhìn chằm chặp vào cái phao cứu sinh của mình. Em phải uống cái ly đó, nếu không hôm nay, em chắc chắn sẽ chết tại nơi này, chết theo một cách kì quặc và nhục nhã. Em liếc nhìn cái máy dập không ngừng nghĩ sau lưng mình, gã áp người vào lưng em, hai tay xoa bóp vùng ngực nở nang, sau đó lại cho một tay xuống tuốt lộng dương vật của em. Thaddeus chống người run rẩy, em phải thoát khỏi người này, và bò về phía trước.
" Để anh giúp bé cưng nhé, em nôn nóng được làm đồng nghiệp của anh đến vậy cơ mà"
Nathaniel buông em ra mà không báo trước khiến em hơi loạng choạng để giữ thăng bằng. Thaddeus bắt đầu bò, nhưng Nathaniel vẫn quỳ tại chỗ, phần cán dương vật lộ ra một khoảng; hắn nham hiểm cười tít mắt rồi lập tức thúc sâu, Thaddeus sướng đến run người, phía trước em rỉ dịch nhờn, nó thi nhau rơi vãi trên mặt kiếng, trông dâm đãng cực kì. Em vẫn không bỏ cuộc mà tiến về phía Raphael, phía sau vẫn luôn bị Nathaniel tra tấn. Khi đã di chuyển được ba phần tư đoạn đường, Thaddeus vùng vẫy thoát khỏi một Nathaniel đang ôm chặt lấy mình, chộp lấy cái ly, uống cạn.
Em ném mạnh cái ly về phía Raphael, gã không né nên nó đập mạnh vào đầu gã.
Máu chảy xuống.
Nathaniel dừng động tác nhìn sếp mình, cả Alipede cũng bất ngờ quay sang hướng phát ra âm thanh. Khi Raphael đứng dậy, Thaddeus đã chuẩn bị sẵn sàng cho một cái tát; nhưng bất ngờ thay, em lại nhận được một cái xoa đầu.
" Ngoan lắm đấy!"
Gã thì thầm trong lúc xoa đầu em.
" Tụi mày ra ngoài đi!"
" Sếp, đang vui mà"
Nathaniel càu nhàu, hắn chần chừ nhưng khi nhận được cái liếc mắt sắc lẹm của ông chủ Glory thì hắn cũng miễn cưỡng đè ép cái thứ còn chưa mềm xuống ấy vào lại trong quần. Alipede có chút tiếc nuối nhưng cũng đứng lên rời đi theo lệnh của Raphael.
Thaddeus vẫn lõa thể nằm dài trên bàn, mắt em dại ra. Cả người đỏ bừng sau khi trải qua một trận tình ái với tên bác sĩ thiên tài. Raphael ngồi xuống cạnh em, gã châm điếu thuốc, rít một hơi dài. Gã hôn em, nụ hôn toàn mùi thuốc. Cả căn phòng yên ắng chỉ nghe thấy tiếng thở đều đều của em; mùi rượu, thuốc lá và tinh dịch ngai ngái trộn lẫn làm em ngột ngạt.
" Tôi lạnh", em thều thào.
Gã đàn ông mân mê những ngón tay nhỏ xíu của em, sau đó lại vuốt ve đôi chân dài, gã cào nhẹ vào lòng bàn chân em khiến người em nhộn nhào. Sau đó lại cho tay vào giữa hai đùi em, bàn tay có nhiều vết chai chạm vào nơi đã đỏ ửng vì ra quá nhiều.
" Raphael, tôi lạnh"
Thaddeus lập lại lần nữa. Gã đàn ông cởi cái sơ mi rồi khoác lên người em. Cả người trần trụi chỉ hờ hững khoác một cái áo của gã. Raphael bế em vào lòng rồi gục vào lồng ngực em hít hà hương thơm đã sớm đẫm mùi tình dục.
Gã cho tay vào nơi đó, tinh dịch mà Nathaniel bắn vào lập tức chảy ra ồ ạt. Gã không đợi được nữa, cứ thế nhét vào. Thaddeus vừa bắn ra lúc nãy thì vẫn còn nhạy cảm, nhưng lúc nãy Nathaniel làm rất mạnh chỗ đó đã đỏ rục và hơi sưng lên. Em thút thít.
" Nathaniel ăn hiếp tôi"
Thấy gã vẫn chẳng ừ hử, Thaddeus liền cắn vào môi, " Em nói Nathaniel ăn hiếp em!"
" Sẽ đánh chết hắn cho em!"
Gã bật cười vì sự nũng nịu của em, Thaddeus đúng là một kẻ thức thời, em đã biết chọn người để dựa dẫm.
" Còn một tên tóc vàng cứ nhìn chằm chằm em!"
" Hắn bị mù!"
" Nhưng hắn có thể nghe!"
" Vậy tôi làm cho hắn điếc luôn nhé?"
Thaddeus hừ mạnh một cái, chủ động đưa đẩy hông lấy lòng gã. Raphael hôn lên chóp mũi hỏi " Còn gì nữa không". Thaddeus nhìn hắn bĩu môi, " Em không muốn làm tình nữa"
" Vậy thì không được"
Gã đè ngửa em ra sofa, dùng cà vạt thắt một cái nơ xinh xắn tại nơi đó. Gã bắt đầu tăng tốc mà dập như một con ngựa hoang đứt cương. Thaddeus gào khóc vì đau và khoái cảm trộn lẫn, những vết cào đỏ hơi rướm máu xuất hiện trên vai của vị chủ tịch. Dương vật em run run, gã tháo dây rồi học theo Nathaniel vừa đưa đẩy vừa ấn vào bụng dưới của em. Chất lỏng trắng có mùi khai ngai ngái làm ướt gương mặt Raphael, gã cúi người hôn vào trán em, rồi bắn vào bên trong em. Trước khi mất đi ý thức, Raphael nghe em lẩm bẩm vài câu tiếng trung trong miệng.
Gã nghĩ em thật đáng yêu.
Thật ra, không có đáng yêu nào ở đây cả vì Thaddeus đã thêm Nathaniel và Raphael vào danh sách những người mà mình cần phải trừ khử.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro