Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Mệt mỏi ghê

Nhật kí 05/09/2018

Ngày khai giảng đến nhanh như một cơn gió , vậy là đã qua 1 tuần kể từ cái hôm chúng tôi đi tập trung lần 2 , như mọi năm , khối 6 sẽ đi dự khai giảng theo cả lớp , khối 7 20 người , khối 8 15 người , khối 9 10 người , thực sự thì tôi cũng éo hiểu sao tôi lại ở trong cái danh sách 10 gương mặt vàng đi dự khai giảng , thế nó mới gọi là magic , trong khi đó những năm trước thì vào cái giờ phút này tôi sẽ năm ườn trên giường ngủ mặc sống chết.

Hơn hết là , Vũ Duy Minh hôm nay có mặt trong lễ khai giảng , nó nhắn với tôi thế , và theo lời cô nói hôm trước thì tôi cũng chắc 50 50 là nó chuyển vào lớp tôi rồi , không dám chắc 100 vì tôi thấy dạo này số lượng học sinh chuyển đến trường tôi học khá nhiều .

- Ôi mày ơi , hotboi kìa , ắ dủmaaaaaa - Bảo Anh giật giật vai áo tôi , nó hò hét , mắt sáng rực lên

Một tia nắng chiếu thẳng vào chỗ tôi ngồi , tựa như spotlight ở hàng ghế giữa sân trường (chỗ ngồi đặc biệt của lớp tôi , kiểu giống được ưu tiên hơn chút , chứ bình thường là cũng xuống cuối sân ngồi roài) , nhưng mà chói quá , tôi đành kéo xích ghế lên trên , nếu nắng to quá thì tôi đành phải đổi chỗ vậy!

- Gì , sao mày cứ làm quá nên thế ?

- Có bao nhiêu đứa làm quá , có phải mình tao đâu - Bảo Anh bỗng hích vai tôi , tôi giật mình ngó lại phía sau

Thực sự nhìn từ xa , tôi thấy một nụ cười toả nắng pha chút dịu dàng trìu mến , hướng mắt thẳng về phía tôi , nhịp tim bỗng hẫng một nhịp, cái quái gì thế ?? Hình như...là Vũ DUY MINH???????

Không , không thể thế được , tôi lúng túng , vô thức vuốt lại mái , quay đầu đi , đứnng bật dậy chuyển chỗ . Nhưng... một bàn tay mềm mại đến ấm áp , bao trọn cả cổ tay tôi , kéo tôi quay người lại

- Ý Kim?

Tim tôi đập mạnh quá , không , tôi không thích nó chút nào ..

- Minh ?

- CHÚNG MÀY QUEN NHAU Á ?- Tiếng hét lớn vang giữa sân trường , Bảo Anh trợn chừng mắt nhìn tôi và Minh , khúc khích cười một cách giễu cợt

- KHÔNG/ Ừ /qqjv trời ơi , thằng kia , xin đấy đừng có nói chứ dủma/

- Bạn Ý Kim cũng được phết đấy nhở - Bảo Anh cười khểnh , nó vỗ vai tôi rồi về lại chỗ ngồi

Tôi cũng ngồi lại chỗ của mình , nhưng mà... Vũ Minh , cậu ta ... kéo ghế ngồi sát cạnh tôi , mái tóc rũ che mắt .. s..sao cậu ta vẫn còn cười được vậy ?

- Minh - tôi nhìn thẳng nó , nghiêm túc hỏi

- Tao không biết có phải không , những có vẻ như mẹ tao đã nói chuyện với mẹ mày về việc tao học lớp này

Mẹ tôi và mẹ Minh là bạn thân , hai người đều tốt nghiệp chung trường y , mẹ tôi thì là trưởng khoa nội soi , còn mẹ nó thì làm giám đốc - tại bênh viện B .Thế mà tôi lại không nhớ ra , cứ nghĩ là nó stalk tôi cơ , não cá vàng là có thật .. Căn bản thì mấy năm gần đây do dịch bệnh , nên tôi thực sự chẳng bao giờ nhìn thấy hai người đi chơi với nhau , nên cũng quên mất họ là bạn thân .

Đúng hơn nữa là chúng tôi được hai mẹ cho gặp nhau từ nhỏ , nhưng mà chẳng thèm nhìn lấy nhau một cái nào , thậm chí lúc tôi 5 tuổi , tôi với nó còn đấm nhau chỉ vì cái bánh gạo cơ đấy .Hồi lên lớp 3 , cái chuyện nó thích tôi lan đến tận tai mẹ nó , tôi nhớ lúc đó mẹ nó ngày nào gặp tôi cũng gọi tôi là ''con dâu'' , hồi đó thì cười cợt chứ giờ nghĩ lại ngại vl

- Kể cả thế , thì tao cũng không có quyền lựa chọn sẽ vào lớp nào - Minh nhún vai , thản nhiên trả lời

- Ra vậy

- Mới đầu nhìn xa xa tao cứ nghĩ mày là em nào lớp 7 , xong còn tưởng cô dẫn nhầm lối

- Gì , vớ vẩn - Tôi bĩu môi , trợn mắt nhìn nó

- Bé bé đáng iu

Tôi vẫn không hiểu sao nó vẫn có thể giữ được cái ánh mắt long lanh , chứa chan nhiều điều cực kì ngọt ngào , bảo sao ai gặp cũng say nắng từ cái nhìn đầu tiên ...

- Tao không bé ?

- Bựa vậy? Minh ặt ra cười , đến cái giọng cười của nó cũng ấm nữa

- Chứ mày muốn sao ? - Tôi dùng khuỷu tay , huých vào bụng nó

- Muốn mày ạ - nó chống cự , khoé miệng cong lên

Eo , tôi còn lạ gì cái trò này nữa chứ , cuối lớp 8 nó ib cho tôi, tin nhắn sặc mùi thính , éo chịu được nên tôi block nó luôn , khoảng 2 tháng mẹ nó gọi cho tôi , giời ạ , thằng này hơi tí là mẹ ơi mẹ ời , mắc mệt thật sự

- Chê

-Dạo này chắc m cũng kiếm được kha khá từ nghề buôn muối đấy - Minh cười híp mắt , chắc có mỗi nó thấy buồn cười

- VUI NHỈ ?

Một giọng nó trầm ấm lạ thường từ cô nàng ngồi trên , miss Bảo Anh xinh xẻo

- Vui mà - Minh thản nhiên đáp không chần chừ /một cú chí mạng đến từ Mr Vũ Minh

- Dạ không có gì đâu , chị đừng lóng - Tôi quay sang véo tai nó , mắt trợn ngược , môi mím chặt , Minh ra sức đẩy tay tôi ra
- Ơ kìaaaa ,đau đau taooo - Minh bĩu môi ,ôi cái biểu cảm kìa ,xao xuyến lòng bò ghê !!

...........................................................................................................................

Toai còn bận học nên chương này hơi ngắn , sắp tới tôi được nghỉ nên sẽ bù đắp bằng hai chương dài hơn nhèo nhé , iu các bà








-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro