Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 6

An Triều cùng An Tô Mộc nghe được là tiếng của bà thì buông An Nại ra, như không có việc gì mà ngồi lại chỗ của mình.

An Nại tuy rằng tạm thời tránh được một kiếp, nhưng trên mặt còn tàn lưu của tình dục đỏ ửng. mẹ nhìn cậu, bà cho rằng cậu là đang phát sốt, quan tâm cậu mà sờ trán cậu: "Nại Nại, mặt con hồng như vậy, có phải không thoải mái hay không ?"

An Nại quẫn bách mà cúi đầu, không dám nhìn mẹ cùng các anh: "Mẹ à, con không có việc gì, chắc là ngủ không tốt lắm......"
mẹ cậu tuy rằng còn có chút lo lắng, nhưng cũng không có miệt mài theo đuổi. Bà kêu An Nại uống nhiều sữa bò chút để bổ sung thể lực, buổi tối bà lại mua chút đồ bổ xong liền đi công tác.

An Nại thở dài nhẹ nhõm một hơi, âm thầm may mắn mẹ là không có phát hiện vừa rồi có gì khác thường. Mà khi cậu ngẩng đầu nhìn về phía các anh, lại phát hiện ba người đều còn rất có hứng thú mà nhìn chằm chằm chính mình.

An Triều nhếch môi cười cười, chậm rì rì mà nói: "Vừa rồi nếu không phải mẹ trở về, chúng ta còn có thể chơi đến càng vui vẻ nha~."

An Tô Mộc cũng dán sát vào An Nại mà nói nhỏ bên tai cậu: "Chúng ta sẽ có lần sau, đừng quá sốt ruột......"

Mặt An Nại "Bùm" một cái một chút hồng hiện lên bên tai. Các anh nói như vậy, là tuyên bố "Trò chơi" vừa rồi sẽ còn tiếp tục.
Cậu cuống quít đứng dậy, làm bộ muốn đi học, sau đó xách lên cặp sách mà bỏ chạy ra khỏi nhà.

Còn có lần sau sao...... Cậu nên làm cái gì bây giờ a......

An Nại một bên thất tha thất thểu mà chạy đến trường học , một bên đầu óc đều là việc hoang đường vừa mới xảy ra.

Các anh, rốt cuộc đem cậu trở thành cái gì.... mặt cậu nóng lên, nhưng đáy lòng lại có một tia khoái cảm bí ẩn đang dâng lên.
Ba anh em nhìn An Nại cuống quít chạy trốn, đều tươi cười nghiền ngẫm.

"Tiểu An Nại của chúng ta, rốt cuộc vẫn là một đứa trẻ dễ thẹn thùng ." An Triều cười nói.

An Tô Mộc gật đầu: "Nhưng phản ứng của em ấy thực đáng yêu, ta đã gấp không chờ nổi tưởng nếm thử càng nhiều ' trò chơi 'rồi."

Ba người trao đổi một cái ánh mắt hiểu rõ mà không nói ra. Bọn họ quyết định, nhất định phải bắt lấy mỗi một cái cơ hội để "Dạy dỗ" tiểu An Nại trưởng thành......

An Nại đi ở trên đường, trong lòng tràn đầy hành động sáng sớm của các anh khiến cậu cảm thấy thẹn thùng cùng cảm xúc phức tạp. Một bên tưởng niệm các anh cường thế mà có đầy kỹ xảo vuốt ve, một bên cũng sợ hãi quan hệ cấm kỵ này tiếp tục phát triển đi xuống.

Nếu như bị người khác phát hiện, hậu quả không dám tưởng tượng đến...... Nhưng hắn cẩm thấy đã vô pháp thoát khỏi các anh , tựa như trúng độc vậy......

An Nại lắc đầu, ý đồ đem ý tưởng rối loạn đuổi ra khỏi óc. Nhưng cậu hồi tưởng lại ánh mắt nóng rực của các anh khi du tẩu trên thân thể mình, bụng nhỏ vẫn là không nhịn được mà căng thẳng, mặt sau cũng đã có chút đã ướt.

Thật phiền,cậu đây là bị làm sao vậy......
An Nại đỏ mặt bước nhanh đi vào khu dạy học, quyết định đem lực chú ý tập trung ở việc học trước , tạm thời quên đi sự hoang đường buổi sáng.

Nhưng mà, đêm đó khi tan học về nhà, An Nại vẫn là khẩn trương mà đứng do dự trước cửa nhà mình một hồi. Cuối cùng,cậu hít sâu một hơi, đẩy cửa nhà ra.

Hy vọng các anh đã đem sự việc sáng nay quên hết......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro