Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 5

An Xuyên Bách muốn đút cho An Nại, còn An Nại thở dài, "Anh, em không phải trẻ con, em đã mười lăm tuổi rồi."
Mặc dù An Nại nói vậy, nhưng cậu hiểu rằng trong mắt các anh, cậu mãi mãi chỉ là trẻ con.

Cậu đã mười lăm tuổi, cơ thể cũng bắt đầu phát triển. Tối qua mặc áo ngủ, giờ đây trước ngực cậu đã mơ hồ thấy được hai điểm nhô lên. Quần cũng ngắn hơn trước, để lộ ra mắt cá chân trắng nõn.

An Nại cúi đầu nhìn mình, rồi nhìn ba anh trai đang lo bữa sáng. Họ rất khỏe mạnh, trông đã hoàn toàn là những người đàn ông trưởng thành. Trong khi đó, cậu đã mười lăm tuổi nhưng vẫn là một cậu bé yếu đuối.

An Nại có chút ghen tị với thân hình vạm vỡ của các anh. Cậu lặng lẽ sờ ngực chính mình, cảm giác mềm mại khiến mặt cậu đỏ lên. Cậu hy vọng các anh cũng nhận ra rằng mình đang dần trưởng thành.

Nhưng An Triều lại hiểu lầm hành động của cậu, "Nại Nại muốn ngực mình to lên sao?"

An Nại vốn chỉ vô tình chạm ngực mình, nhưng lại bị An Triều hiểu nhầm ý định. Mặt cậu đỏ như quả cà chua, luống cuống tay chân mà giải thích:" Anh đừng hiểu lầm,em không có cố ý..."

Cậu còn chưa nói xong, An Triều đã lại gần, dùng bàn tay to lớn của mình ụp lên ngực cậu.

"Nại Nại của chúng ta đáng yêu như vậy , anh sao lại không hiểu tâm tư nhỏ bé của em chứ?" An Triều tay cách quần áo xoa nắn đầu vú kiều nộn của An Nại, mang đến từng đợt khoái cảm tê dại.

An Nại hoảng loạn mà muốn đẩy An Triều ra, vì sức của anh quá lớn, căn bản là đẩy không ra.

"Anh...... Chúng ta đổi chỗ được không?" An Nại nhỏ giọng khẩn cầu. Nhà ăn còn có hai anh, loại sự tình này tốt nhất không nên làm ở chỗ này. Hơn nữa ba mẹ còn chưa dậy.

An Triều lại ngoảnh mặt làm ngơ, một tay khác cũng duỗi lại , hai tay cùng nhau xoa nắn hai điểm nhô lên trước ngực An Nại.

"Nại Nại ngoan, để anh kiểm tra một chút, nhìn xem Nại Nại bé nhỏ của chúng ta rốt cuộc trưởng thành hay chưa?"

Đúng lúc này, nhận thấy được động tĩnh An Tô Mộc cũng đến chỗ cậu.

An Nại vừa thẹn vừa sợ, rồi lại có một tia hưng phấn bí ẩn "anh Tô Mộc, anh cũng muốn sao......"

An Nại nỗ lực đem tầm mắt về phía bàn ăn, hy vọng có thể từ trên mặt An Xuyên Bách nhìn ra một chút biểu cảm lo lắng hoặc trách cứ , nhưng hắn chỉ là lẳng lặng mà ăn bữa sáng, tựa hồ đối với một màn trước mắt này cũng không cảm thấy ngoài ý muốn chút nào.

Xem ra cậu phản kháng hoàn toàn là công cốc, ba người bọn họ hình như đã sớm đạt thành nhận thức chung nào đó.

An Nại tuyệt vọng mà nhắm mắt lại, tùy ý hai bên ngực truyền đến từng đợt khoái cảm tê dại đánh sâu vào toàn thân.

Cậu đã không còn là một cậu bé, bọn họ làm như vậy, có phải hay không chính là đem cậu trở thành......

Cái ý tưởng này làm An Nại vừa thẹn lại vừa hoảng, lại cũng khơi dậy một tia hưng phấn bí ẩn. Cậu chậm rãi thả lỏng thân thể, nhỏ giọng rên rỉ. "Ân... Anh ơi... Thật thoải mái..."

An Triều cùng An Tô Mộc nghe được An Nại rên rỉ, động tác càng thêm làm càn . An triều một bên xoa bóp đầu vú của An Nại, một bên cởi từng cúc áo, lộ ra bờ ngực bóng loáng trắng nõn. An Tô Mộc cúi đầu, bắt đầu mút ngực bên kia vào,đầu lưỡi linh hoạt mà khiêu khích đầu vú, làm nó ở trong miệng dựng thẳng lên.

Pheromone của hai Alpha cường thế mà bao phủ lấy An Nại, làm cả người cậu trở nên vô lực. Nhưng dù vậy, hai bàn tay to lớn của anh bắt đầu ở trên người cậu mà vuốt vê khắp nơi , An Nại phản xạ có điều kiện mà muốn tránh đi, lại rất nhanh đã bị đè lại cố định tại chỗ.

Xấu,xấu hổ quá...... Bị hai anh đồng thời vuốt ve thân thể, còn phát ra âm thanh như vậy, quả thực giống như kì động dục vậy......

An Nại cắn môi, muốn áp tiếng rên rỉ của chính mình xuống , tiếng rên rỉ đứt quãng vẫn là phát ra khỏi miệng cậu . Đặc biệt là ngón tay của An Triều ác ý mà xoa nắn hai điểm trước ngực của cậu, cậu liền nhịn không được thét lên một tiếng, vòng eo không tự chủ mà cựa quậy.

"Ha a...Anh ơi, ở đó không được......" An Nại nức nở thấp giọng xin tha, lại không biết thanh âm như vậy đối với hai anh chỉ là đổ thêm dầu vào lửa.

Đột nhiên, trên lầu truyền đến tiếng mở cửa, ngay sau đó là tiếng của mẹ .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro