Chương 11
Lúc này, An Triều cùng An Xuyên Bách đều đã cởi hết ra trần như nhộng, lộ ra thân hình tráng kiện và đầy sức sống. Cự vật dưới háng hai người sớm đã ngẩng cao đầu, dương vật thô dài đầy gân xanh toàn bộ nổi lên, hai viên tinh hoàn nặng trĩu mà rũ xuống.
An Triều nhẹ búng côn thịt chính mình, cười nhìn về phía An Nại: "Bọn anh sẽ làm em thoải mái, Nại Nại." Nói xong, hắn cùng An Xuyên Bách liền một trái một phải mà đè ép đi lên.
An Triều nâng cong chân An Nại lên, đem cặp chân dài kia mở rộng ra, lộ ra tiểu huyệt phấn nộn ướt át. Bàn tay to của An Triều sờ lên đáy chậu của An Nại, đầu ngón tay nhẹ nhàng ấn khu vực mẫn cảm yếu ớt kia. An Nại nhịn không được phát ra tiếng nức nở, tiểu huyệt cũng đi theo co rút lại khép mở.
An Tô Mộc ngồi sau lưng An Nại, thân thể trước khuynh dán hướng An Nại lỏa lồ phía sau lưng. An Nại có thể cảm giác được hô hấp ấm áp mà ca ca phun ở sau cổ chính mình, tê tê dại dại.
Đôi tay An Tô Mộc chậm rãi phủ lên bộ ngực An Nại, ngón tay nhẹ nhàng xoa bóp hai nhũ thịt tuyết trắng mềm mại trước ngực. Đầu vú An Nại sớm đã bởi vì động tình mà đứng thẳng, An Tô Mộc dùng đầu ngón tay xoa mạnh đỉnh đầu vú, lại xoa bóp quầng vú chung quanh, đem nhũ thịt trắng nõn xoa giữa khe hở các ngón tay.
"Ngực Nại Nại đều to hơn, đầu vú cũng cứng lên rồi......" An tô mộc một bên xoa nắn một bên ở bên tai An Nại nói nhỏ, nhiệt khí phun ở vành tai, làm An Nại cả người mềm mại thoát lực.
An Nại cảm giác An Tô Mộc sau lưng lực đạo xoa bóp bộ ngực càng ngày càng mạnh, hai vú cơ hồ bị xoa bóp đến biến hình, đột nhiên lại cảm giác được hạ thân bị một bàn tay to bắt lấy.
Là anh cả An Triều, bàn tay to thô ráp của hắn cầm dương vật tinh xảo của An Nại, ngón tay chậm rãi vuốt ve cán, ngón cái ấn phần đầu mẫn cảm. Một tay khác xoa nắn hai viên tinh hoàn tròn trịa.
Thình lình xảy ra mãnh liệt khoái cảm làm An Nại nhịn không được vặn vẹo vòng eo, dương phấn nộn nằm trong tay An Triều bị luận động. "Anh ơi.., nhẹ... Nhẹ một chút..." An Nại thở hổn hển xin tha, thanh âm ngọt nị.
Khi An Nại đang bị đôi tay An Triều cùng An Tô Mộc vỗ về chơi đùa, đột nhiên cậu cảm giác được trước ngực một mảnh ướt nóng. Là An Xuyên Bách vươn đầu lưỡi linh hoạt, bắt đầu ở quầng vú chung quanh An Nại nhẹ nhàng liếm láp. Khi mặt lưỡi thô ráp xẹt qua đầu vú mẫn cảm, An Nại nhịn không được cả người run lên, bắp đùi cũng đi theo run rẩy lên.
An Xuyên Bách lại đem môi ngậm lấy đầu vú trước ngực cậu mà mút vào, đầu lưỡi còn không ngừng khảy đầu vú. Trước sau hai luồng khoái cảm đánh sâu vào làm An Nại nhịn không được rên rỉ ra tiếng, hoa huyệt cũng phân bố ra càng nhiều dịch thể trong suốt.
An triều mở đùi An Nại ra, mặt dính sát vào, đầu lưỡi linh hoạt mà liếm."anh ơi, Nại Nại muốn đái dầm... Không cần liếm nữa..." An Nại cơ hồ muốn khóc, âm thanh của cậu mang theo một tia lo âu cùng bất lực.
An Triều dừng lại liếm láp động tác, ngẩng đầu nhìn An Nại. Khóe miệng hắn gợi lên một nụ cười dâm đãng, "Nại Nại, đây không phải là nước tiểu."
Hắn dùng ngón tay nhẹ nhàng xẹt qua hoa môi ướt át của An Nại, cảm nhận được nó thật nóng bỏng và mẫn cảm. "Đây là em vì anh mà chảy ra chất lỏng ngọt ngào này."
An triều cúi người gần sát bên tai An Nại, "Bảo bối, em biết không? Mỗi lần anh hôn môi em, thời điểm liếm láp em đều có thể ngửi được mùi hương mê người mà dụ hoặc kia. Em làm anh muốn ngừng mà không được."
Hắn dùng trầm thấp mà từ tính thanh âm ở An Nại bên tai nói nhỏ, "Hiện tại nói cho anh biết, bảo bối, em có muốn cho anh trai tiếp tục hưởng thụ hương vị tiểu huyệt ngọt ngào(=điềm mỹ) này không?"
"Anh ơi lại liếm liếm." An Nại đỏ mặt gật đầu, chính mình dùng hai đầu ngón tay đem hai cánh môi mở ra, chủ động thẳng lưng. Thanh âm của cậu mang theo một tia thẹn thùng cùng khát vọng.
An Triều ánh mắt hiện lên một tia dâm đãng, hắn nhìn An Nại chủ động bày ra hoa huyệt mê người, không khỏi cảm thấy dục hỏa khó nhịn. Hắn cúi người, đem đầu lưỡi một lần nữa sát lại nơi mẫn cảm và ướt át kia của An Nại.
"Bảo bối, ngươi thật là đứa bé ngoan." An Triều nhẹ nhàng mút vào.
Hắn dùng đầu lưỡi linh hoạt mà ở hoa huyệt An Nại ôn nhu mà du tẩu, tinh tế nhấm nháp nơi xinh đẹp(=điềm mỹ) nhiều nước kia. Mỗi một lần đụng vào đều làm An Nại phát ra tiếng rên rỉ, điều đó thực kích thích làm cậu càng thêm theo đuổi dục vọng của mình.
Đôi tay An triều vây quanh vòng eo thon lại dài mảnh khảnh của An Nại, hắn bắt đầu dùng sức mà mút vào, liếm láp, kích thích khu vực mẫn cảm kia, cho nó khoái cảm không gì sánh kịp.
Đồng thời, hắn cũng không quên dùng ngón tay cắm vào bên trong hoa huyệt ấm áp, cùng đầu lưỡi cùng nhau hợp tác tác chiến, làm An Nại lâm vào vô tận kích thích.
An Triều âm thanh trầm thấp mà tiếng nói từ tính, "Bảo bối,em thích sao? Nói cho anh cả biết ngươi hưởng thụ loại kích thích này bao nhiêu."
Hắn tiếp tục dùng sức mà vỗ về chơi đùa hoa huyệt An Nại, không ngừng khiêu khích khu vực mẫn cảm kia. Hắn khát vọng nghe được An Nại càng thêm dâm đãng, mê người tiếng rên rỉ, đem hắn vào một trạng thái vui sướng không thể kềm chế.
"A...... Thật thoải mái, anh ơi ăn tiểu huyệt của em đi......" An Nại cắn môi dưới, lộ ra thần sắc khó nhịn. Dâm thủy từ hoa huyệt của cậu không ngừng chảy ra, thân thể cậu không tự chủ được mà vặn vẹo cầu hoan.
Đầu lưỡi An Triều tựa hồ muốn đem cả người cậu hòa tan, mà An Xuyên Bách liếm mút đầu vú mang đến kích thích càng làm cho cả người cậu tê dại.
An Nại chủ động ôm lấy đầu An Xuyên Bách, đem bộ ngực hướng trong miệng hắn đưa, "sướng quá...... Anh ơi miệng lại hút hút nơi đó......" âm thanh của cậu mang theo tiếng khóc nức nở.
Cùng lúc đó, An Tô Mộc dùng bàn tay to rộng mà xoa bóp cặp vú mềm mại của An Nại, đem đầu vú đầy đặn hướng bên miệng An Xuyên Bách mà đưa tới, trợ giúp hắn liếm mút đến càng nhiều. Hai bên đầu vú đồng thời đã chịu kích thích, làm hoa huyệt An Nại chảy ra càng nhiều dâm thủy.
"Anh trai sẽ ăn núm vú Nại Nại...... Phía dưới cũng muốn ăn...... Ăn được nhiều......" An Nại lớn mật mà tách hai chân ra, dùng ngón tay căng hoa huyệt ướt át của chính mình ra, căng chặt mà co rút lại, khát cầu càng nhiều.
Bộ dáng dâm đãng này trêu chọc dục vọng ba anh em, làm cho bọn họ muốn hung hăng mà xâm phạm tiểu huyệt câu nhân này.
"A a a a ———— tè ra ~" An Nại hạ thể phun ra một cổ dòng nước xiết, ướt đầy mặt An Triều toàn là dâm thủy, đặc biệt là trong miệng chứa càng nhiều.
An Nại hơi mang xin lỗi nhìn anh cả , lại không ngờ An Triều thế nhưng trực tiếp đem dâm thủy nuốt vào, bộ dạng chưa đã thèm.
"Anh......" An Nại đỏ mặt.
"Bảo bối,em phun nước thật nhiều, có phải hay không sướng đến không được?"
An Triều xấu xa cười nhỏ bên tai An Nại, ngón tay không ngừng thọc vào rút ra ở hoa huyệt mềm nhẹ kia. An Nại thân thể vẫn còn mẫn cảm sau cao trào không chịu được mà run rẩy, hoa huyệt gắt gao bao lấy ngón tay An Triều không bỏ.
____
Chúc Mừng Năm Mới 2025 các bạn nhee😆
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro