Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Untitled Part 7

Tiết trời cuối tháng 10 không quá lạnh cũng không quá hanh mà dìu dịu khảng khái .Ánh trăng qua khe hở chiếu khắp gian phòng một màu trắng mờ mờ ảo ảo có thinh không làm nền .Tần Hy đưa mắt nhìn lên trần nhà , nơi nổi lên những ngôi sao màu dạ quang mô phỏng trời đêm .Cậu đang nhớ đến kí ức với Trịnh Kiểm , lần đầu tiên trong suốt 3 năm qua cậu cho phép mình nhớ về anh. Hôm đó cũng là một buổi trăng dịu mát như giờ .Anh hẹn cậu ra ngắm sao , hai người nằm giữa cánh đồng ngửi mùi lúa mới trổ bông . Cậu kể anh nghe đủ mọi thứ chuyện trên đời từ việc con mèo con đi lạc như thế nào đến chuyện cậu bỏ bữa ra sao ,từ đầu đến cuối anh chỉ xoa đầu cậu mà không nói gì , để tiếng cậu thì thầm bên tai sau bao ngày xa cách , vì không có nhiều thời gian gặp nhau nên anh chỉ muốn lặng yên mà để cậu dựa vào ,tận hưởng giây phút ngọt ngào mà ngắn ngủi này . Thời gian dường như cũng hiểu thấu cho tình cảnh của hai người nên cứ kéo dài mãi ,vương vấn không muốn chuyển động .

Rồi bỗng nhiên cậu nín bặt , cảm nhận khuôn mặt anh đang tiến sát đến mình , trên đầu ánh trăng vẫn chiếu bàn bạc , xung quanh nóng dần lên những hơi thở gấp gáp .Rồi môi anh phủ lên môi cậu , vị cam thảo thoảng thoang thấm vào đầu lưỡi .Anh mân mê đôi môi nhỏ của cậu dịu dàng , trìu mến ,sợ rằng hành động của mình có thể tổn thương đến cậu .Tần Hy đưa tay ôm lấy gáy anh , lần đầu tiên cậu cảm nhận rõ ràng nụ hôn đến như vậy , nó sao đỗi ngọt ngào ,mê đắm ,khiến cậu không muốn ngừng .Tần Hy hé miệng mời gọi anh tiến sâu vào nữa . Anh cũng đáp lại cậu , khéo léo để lưỡi mình quấn lấy lưỡi cậu , vòm miệng hai người tràn ngập vị của nhau . Không gian im ắng lắng nghe những âm thanh vụng dại của nụ hôn đầu đời . Đó là sự rung cảm mãnh liệt ,quyến luyến không rời , khao khát muốn là của nhau .

Tần Hy từ từ chìm vào giấc ngủ ,trôi theo dòng chảy kí ức ngọt ngào .

///////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////

Tần Hy thân thể ở trong lớp , tâm trí lại để ngoài cửa sổ .Mặc dù đã trở lại với cuộc sống thường nhật nhưng những chấn động khi gặp lại Trịnh Kiểm vẫn khiến cậu không tài nào tập trung được .Những câu hỏi rối rắm cứ tiếp tục đang xen trong đầu cậu : "Hắn đến đây để làm gì ? " hay " Liệu khi nào gặp lại hắn ? ".Con người Trịnh Kiểm thật sự đã ăn sâu vào cơ thể cậu ,tựa như một cái mạng nhện mà hắn giăng lên cậu,khiến cậu càng vùng vẫy lại càng mắc kẹt .

Đang mơ màng thì có tiếng nói bàn trước vang lên :

- Này ! cậu biết thầy giáo đến trao đổi với chúng ta như thế nào không ? – cô bạn cài nơ trước mặt hỏi người bạn kế bên .

- Không ! Nghe nói không phải là người ở đây ! Cầu sao là một anh chàng đẹp trai .- cô bạn kia trả lời , vỗ bàn chan chát .

- Tớ thì nghĩ là một lão già bụng phệ tự cao tự đắc hơn –cô bạn cài nơ nói như đinh đóng cột .

Tần Hy trước giờ ít khi tham gia vào các hoạt động của lớp , đi chơi với bạn bè lại càng hiếm hơn ,nên thành thử ra mọi thông tin mới cậu luôn là người cuối cùng được biết .

Tần Hy lấy can đảm , nói :

- Bạn cho mình hỏi thầy giáo trao đổi là sao vậy ?

Cô bạn cài nơ ngạc nhiên đến mức đơ mình trong vài giây .Suốt các khóa học trước cậu chẳng nói chuyện với ai nửa lời , tan trường thì một mình đi về ,không hề đàn đúm với bạn bè . Ngoài khuôn mặt đẹp và thành tích học tập cao thì cô chẳng biết gì về cậu bạn chung lớp này . Nay cậu chủ động hỏi khiến cô không khỏi phấn khởi :

- Là thực hành qua trao đổi ! Một doanh nhân đến để chia sẻ kinh nghiệm với sinh viên năm 3 và 4 về cách ứng xử và thái độ làm việc trong vòng 1 tuần , hôm nay thầy ấy sẽ tới !

Tần Hy gật đầu cảm ơn cô bạn rồi lại trở về dòng tư tưởng của mình .Thật sự tương lai sẽ làm gì ? Có theo con đường thương trường khốc liệt này không? Cậu vẫn chưa nghĩ tới ,trước mắt cứ sống yên ổn qua ngày coi như đã hạnh phúc lắm rồi .

5 phút sau , tiếng chuông báo vào tiết vang lên , cả lớp yên ắng bất thường , hồi hộp đợi chờ người thầy mới .Từ đằng xa có tiếng giày nện lên sàn nghe rõ mồn một .Sau bức tường ,một người mặc đồ đen xuất hiện .

Người đó có mái tóc đã ngả sang màu muối tiêu ,cái bụng phệ trồi ra khỏi lớp áo sơ mi bó chặt đó .Tất cả 50 con người đẩy ghế đồng loạt đứng lên :

- Kính chào chủ nhiệm khoa

Vâng ! đó là thầy Ôn - chủ nhiệm khoa Kinh tế thị trường .Tần Hy thở phào nhẹ nhõm ,hôm nay thầy ấy mặc quần tây và áo sơ mi đen trông khanh khác mọi ngày . Tần Hy không thể hiểu nỗi bản thân mình thật sự đã trở nên quá nhạy cảm với những người mặc đồ màu đen, tựa như một căn bệnh hiểm ác ám ảm cậu đến mức cơ thể không thể đề kháng được , phản xạ lại như một bản năng yếu đuối . Ngay lúc này đây tim cậu vẫn đập mạnh , lòng vẫn còn cái gì đó chưa yên .

- Các em năm 3 thân mến , nhằm nâng cao chất lượng dạy và học ,trường chúng ta có mời đến đây một doanh nhân thành đạt đến để chia sẻ với các em bí quyết thành công trong giao tiếp , mong các em sẽ rút ra được nhiều điều từ khóa thực hành này .Xin mời thầy vào – Cả lớp đưa mắt nhìn theo tay của chủ nhiệm Ôn hướng ra phía cửa .Ở đó, thấp thoáng một dáng người cao lớn ,vững chãi .

Định mệnh vẫn thường được nói là thứ đã an bài sẵn , gắn chặt với số phận mỗi người . Ta hênh hoang tự nhận rằng mình có thể tránh được nó hay thay đổi nó trước khi nó kịp đến nhưng chỉ đó toàn là lời nói suông ,trống rỗng .Không một ai ,một thế lực nào có thể chống lại Định mệnh bởi lẽ đó là thứ cốt yếu của vòng đời , giống như mọi nhu cầu sinh lí cần thiết của một con người . Nó có thể là điều tốt hay điều xấu còn tùy thuộc vào bản thân ,nhưng chắc chắn một điều Định Mệnh đến mà không hề báo trước . Ta có thể dự báo được thời tiết mà không dự báo được Định Mệnh không phải vì đó là chuyện ngu xuẩn mà là điều không thể thực hiện được , những điều này đến khoa học hiện đại vẫn chưa tìm được câu trả lời thỏa đáng .Ngay cả với Tần Hy chỉ là một người bình thường đâu hay thứ định mệnh vô tưởng ấy lại đang hiện diện trước mắt cậu ,mang trong mình một màu đen nhưng lại thuần khiết lạ kì : Trịnh Kiểm .

Đã bao nhiêu lần cái tên ấy vang lên trong đầu cậu ? Đã bao nhiêu lần đôi mắt ấy xoáy vào đôi mắt cậu ? Đã bao lần tim cậu muốn vỡ tung khi đứng trước người ấy ?

Tần Hy không thể hiểu nổi rốt cuộc kiếp trước cậu đã nợ hắn thứ gì để rồi kiếp này cậu phải chịu đựng hắn giày vò bản thân .

- Giới thiệu với các em đây là thầy Trịnh Kiểm –giám đốc chi nhánh tập đoàn xây dựng Trịnh Sâm tại thành phố này .Mong các em hợp tác với thầy Trịnh .- Chủ nhiệm Ôn đứng bên cạnh Trịnh Sâm trông thật nực cười .Cả hai đều mặc đồ đen nhưng ở Trịnh Kiểm toát ra vẻ hoàn mỹ như được định trước , còn ở chủ nhiệm Ôn chỉ là một sự bất cân xứng.

Trịnh Kiểm mỉm cười vẫn là nụ cười quyến rũ chết người đó .Anh vẫn chưa nhìn thấy cậu . Ở giữa 50 con người này ,Tần Hy đã tự tạo cho mình lớp vỏ bảo vệ kiên cố để ẩn mình tránh anh . Nhưng liệu cậu có thể trốn được bao lâu ? Một tuần không phải là thời gian ngắn.

Những nữ sinh trong lớp không khỏi trầm trồ mà suýt soa trước vẻ mạnh mẽ của người đàn ông trước mặt .Không phải là vẻ đẹp non trẻ như bao cậu bạn cùng trang lứa mà là vẻ đẹp chín chắn của một người trưởng thành .Trịnh Kiểm trong mắt mọi người thật sự quá hoàn hảo đến nỗi chẳng ai dám đem mình mà so sánh bằng . Chỉ có duy nhất một người mà ở nơi ấy từng là sự ngưỡng mộ đến tôn sùng giờ chỉ chất chứa thù hận .

- Chào các bạn ! Tôi là Trịnh Kiểm –người đến chia sẻ với các bạn về cách ứng xử ,giao tiếp ở nơi công sở .Nào ! chúng ta bắt đầu thôi – Trịnh Kiểm bắt tay tiễn chủ nhiệm Ôn rồi bước lên bục giảng , khí chất vô cùng điềm đạm .

Sự xuất hiện của một thầy giáo đẹp trai khiến không khí lớp hào hứng hơn bao giờ hết .Nhất là đám nữ sinh - người mà ngày nào cũng phải miễn cưỡng nhìn những lão già bụng phệ ,đầu hói ,hơi thở hôi không thể tả nổi- liếc mắt nhau liên hồi , không hẹn mà chỉnh chu lại đầu tóc , đánh thêm son môi .Lòng Tần Hy bất giác có cái gì đó không vui nhưng tự cho rằng chỉ là cảm giác thường tình khi gặp lại người yêu xưa .

- Trước khi bắt đầu vào bài học ! Ai có thể cho tôi biết giao tiếp là gì ? – Trịnh Kiểm nói vừa đủ để nghe , giọng anh trầm ấm , cương định .

Tần Hy nhìn đôi môi của anh đang chuyển động theo lời nói khiến cậu nhớ đến ngày xưa những lúc nằm bên cạnh anh ,nghe anh vỗ vễ yêu thương , đến giờ tai vẫn còn cái cảm giác ấm nóng hơi thở anh .

Trong lớp nhiều cánh tay đưa lên ai ai cũng muốn lấy lòng thầy giáo . Chủ Nhiệm Ôn mà thấy cảnh này chắc không khỏi mà ghen tức .

Trịnh Kiểm mỉm cười nhìn những sinh viên hiếu động chợt nhớ đến mình hồi xưa cũng như thế,không biết tự lúc nào đã trở nên vô cảm như bây giờ .

Suốt cả buổi học trong lớp chỉ rộn lên những âm thanh cười nói vui vẻ , hoàng loạt các câu hỏi được đưa ra giữa thầy và trò . Ai ai cũng thấy thật thoải mái ,càng yêu càng quý mến nhau .Duy chỉ có một ai đó .

Tần Hy nãy giờ ngồi im thin thít ,miệng không mở lấy một tiếng ,bỗng nhiên giơ cánh tay mảnh mai lên , nổi bật giữa không trung .

Trịnh Kiểm đưa mắt nhìn về phía cánh tay đó , vì cậu ngồi quá xa nên anh phải nheo mắt nhìn mới thấy được . Nhưng khi nhận ra , anh chợt bàng hoàng không thốt nên lời ,cảm xúc bên trong cuộn trào dữ dội , anh không ngờ sẽ gặp lại cậu trong hoàn cảnh này ,suốt 45p qua cậu im lặng theo dõi anh thế mà anh hoàn toàn không hề hay biết ,cảm nhận của anh về cậu thật sự đã bị thời gian lấy đi mất rồi sao .Khuôn mặt ấy vẫn như xưa chỉ khác là đã trở nên thật lạnh giá .

Tần Hy đứng thẳng dậy , toàn bộ cơ thể hiện ra trước mặt Trịnh Kiểm .

-Theo thầy ,lừa dối là điều tốt hay xấu ? – Tần Hy nhìn chăm chăm vào Trịnh Kiểm chờ phản ứng của đối phương

Trịnh Kiểm luống cuống trông thấy rõ ,suốt những năm lăn lộn giữa thương trường anh chưa từng gặp qua chuyện này . Có thể nói Tần Hy xuất hiện đã gây ra trong anh một cơn chấn động ,càn quét không ngừng ở tận sâu trong tim .

- Tất nhiên là điều xấu – Trịnh Kiểm rất lâu sau mới tìm thấy giọng nói của mình ,sự tự tin ban nãy biến đâu mất, lưng ướt đẫm mồ hôi

-Vậy thầy từng lừa dối ai chưa ? - Tần Hy lạnh lùng buông ra từ chữ một ,cơ mặt không hề nhúc nhích ,mắt vẫn chỉ hướng về mục tiêu .

Thực sự Tần Hy đang cố tình làm bẽ mặt anh trước mặt mọi người . Anh thấy đau đớn hơn là khó trả lời .Bản thân mình đã làm gì ? anh hoàn toàn nhận thức được ! Anh hận mình , tại sao lại để cậu ra nông nỗi này , đôi mắt sao quá trống rỗng ,con người ấy sao quá xa lạ .Thứ mà anh muốn thấy là một Tần Hy hiền lành , thuần khiết , người nhìn qua có thể thấy hơi nhàm chán nhưng đối với anh lại quá thân thương , tựa như tìm được vật đã đánh mất từ rất lâu, chỉ muốn nâng niu , khao khát chiếu hữu .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: