Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 16

Phúc Ân tự.
Lão kiếm khách Nguyễn Chế Minh ghé vào thăm vị cao tăng đắc đạo Minh Trí hòa thượng.
Tuổi già còn gì vui hơn khi được ngồi uống trà đàm đạo cùng vị cao tăng đắc đạo kia chứ?
Cái tuổi gần đất xa trời lại ghé thăm Phúc Ân tự vào buổi chiều hôm muộn làm cho lão kiếm khách Nguyễn Chế Minh cảm khái vô cùng.
Hai người ngồi bên cạnh chén trà thơm cùng ít bánh trái lót dạ.
Minh Trí cầm lấy ấm áp rót ra chén rồi nói:
_ Lão huynh! Cho Minh Trí hỏi khí không phải , có phải lão huynh đến thành Đông thăm bạn hiền ra về chuyến này có kẻ tập kích đánh lén.
Lão kiếm khách Nguyễn Chế Minh đang cầm chén trà thơm trong tay định đưa lên miệng uống cũng phải ngừng lại rồi hỏi:
_ Tăng huynh do đâu biết được Chế Minh đến thăm bạn hiền ra về có kẻ tập kích , đánh lén?
Minh Trí hòa thượng lắc đầu rồi nói:
_ Minh Trí một lòng tu hành nào nghĩ đến chuyện thế nhân được mất hơn thua kia chứ? Nhất là chuyện đao kiếm của giới giang hồ võ lâm càng không màng đến. Nhưng hôm gặp lão huynh , tăng đệ nhìn thấy khuôn mặt bình thản của lão huynh có nét u ám nên mới cải đạo trời mà gieo quẻ.
Lão kiếm khách Nguyễn Chế Minh nghe Minh Trí hòa thượng nói như thế liền hỏi:
_ Tăng huynh! Thế tăng huynh gieo quẻ, quẻ ấy hung, cát như thế nào? Có thể cho Chế Minh này biết được không?
Minh Trí hòa thượng nghe lão kiếm khách Nguyễn Chế Minh hỏi như thế chỉ lắc lắc đầu mà chẳng nói gì cả.
Lão kiếm khách Nguyễn Chế Minh thấy thế mới hỏi:
_ Tăng huynh hãy cho Chế Minh biết được quẻ ấy hung cát như thế nào? Nguồn cơn sự việc vì sao mà có? Tăng huynh! Chế Minh biết rằng xông pha nơi chốn giang hồ, sống ở nơi đầu đao mũi kiếm, ân ân oán oán chẳng bao giờ dứt. Nhưng cũng là người đối người, mặt đối mặt, ta với người lấy tài nghệ để định, ai thua thì cố công luyện tập rồi tìm người mà thách đấu. Thế mà đây Chế Minh lại chẳng biết được là ai? Là ai quyết lấy cái mạng già này? Chế Minh gần đất xa trời dù có chết cũng không nuối tiếc, chỉ thương đứa trẻ Chế Thanh vừa tuổi mười tám đôi mươi.
Minh Trí hòa thượng nghe lão kiếm khách Nguyễn Chế Minh nói như thế chỉ niệm Phật hiệu.
_ A Di Đà Phật! Chuyện trong trời đất đều có nguồn cơn hết cả, kẻ tiểu nhân thường lấy oán trả thù riêng bao nhiêu năm vẫn nhớ. Lão huynh thời trai trẻ xông pha nơi chốn giang hồ đến tận bây giờ tất gây thù chuốc oán. Chỉ có điều lúc này khổ nạn lâm đầu chết ở nơi đất khách quê người chẳng về đến được quê nhà. Minh Trí này cũng  là người trần mắt thịt chẳng giúp gì được cho lão huynh, chỉ lấy tiếng kinh kệ mà đưa tiễn lão huynh đến miền tây thiên cực lạc.
Lão kiếm khách Nguyễn Chế Minh nghe Minh Trí hòa thượng như thế cũng chỉ mỉm cười rồi nói:
_ Tăng huynh! Có phải nhà Phật thường nói rằng; Cát bụi trở về với cát bụi . Có điều số mạng của Chế Thanh thì như thế nào?
Minh Trí hòa thượng lắc đầu:
_ Thiên cơ bất khả lậu. Minh Trí vì lão huynh mà đã cố gắng cải mệnh trời tiết lộ thiên cơ. Lão huynh! Cuộc đời con người có lúc thăng lúc trầm, lúc lên lúc xuống, lúc buồn lúc vui. Minh Trí đã cho lão huynh biết được thiên cơ vì cái sự gia hại của kẻ tiểu nhân. Nhưng lão huynh đừng lo, xưa nay nhân định thắng thiên cũng nhiều, việc đến cứ tùy thời mà lo liệu.
Lão kiếm khách Nguyễn Chế Minh gật đầu:
_ Hôm nay ghé lại Phúc Ân tự uống trà đàm đạo với tăng huynh cũng gọi là phúc phận của Chế Minh này trong cuộc đời bôn ba nơi chốn giang hồ. Tăng huynh! Trà đã uống cạn, lời cũng đã nghe hết. Nay Chế Minh xin cáo từ tăng huynh mà lên đường cho kíp đến quê nhà. Tăng huynh! Như lời tăng huynh đã nói Chế Minh bỏ thân nơi đất khách quê người, cho dù như thế thì gần quê nhà từng nào hay từng ấy đến khi khuất nẻo đường trần người nhà gọi hồn cũng biết đường mà về chẳng lạc lõng nơi đầu sông, cuối bãi.
Minh Trí hòa thượng chỉ chắp tay rồi niệm Phật hiệu.
_ A Di Đà Phật! Lão huynh không muốn ở lại nơi Phúc Ân tự thì Minh Trí cũng chẳng giữ, xem như gặp nhau hôm nay cũng là phúc phận, có duyên mới được gặp nhau. A Di Đà Phật.
Lão kiếm khách Nguyễn Chế Minh liền chắp tay từ biệt người bằng hữu tri kỷ mà trở lại quê nhà.
Khi vào Phúc Ân tự, Lập Chính Đức, Nguyễn Chế Thanh liền đi thăm thú khắp nơi. Nhìn thấy cảnh chùa với nhiều đức Phật, Lập Chính Đức vô cùng tò mò và thích thú. Nguyễn Chế Thanh lúc này ra dáng người hiểu biết liền giới thiệu cho Lập Chính Đức hiếu rõ.
Hai người đi một vòng quanh Phúc Ân tự rồi quay trở lại. Cùng lúc đó lão kiếm khách Nguyễn Chế Minh bước ra  nhìn đôi trẻ mà lòng xốn xang.
Lão kiếm khách nghỉ thầm.
_ Không lẻ Minh Trí hòa thượng có thể nhầm? Xưa nay nhân định thắng thiên cũng nhiều.  Nhưng như thế thì sao?
Lão kiếm khách đưa mắt nhìn Lập Chính Đức rồi bước đến bên cạnh.
_ Chế Thanh! Cháu đi đâu đó một lát ông cần nói chuyện với Chính Đức một lúc.
Chế Thanh nghe ông nội nói như thế vô cùng ngạc nhiên mới hỏi:
_ Ông nội nói với Chính Đức những gì mà Chế Thanh không được phép nghe thế?
Lão kiếm khách nhìn đứa cháu yêu rồi bảo:
_  Chế Thanh! Đây là chuyện của nam nhân. Ông cần nói với Chính Đức một lúc, cháu hãy đi loanh quanh đâu đó nhé.
Chế Thanh nghe ông nội nói như thế liền đưa mắt nhìn Chính Đức với ánh mắt ái ngại rồi quay người bước đi.
Lập Chính Đức lúc này mới bước đến chắp tay vái một vái.
_ Lão kiếm khách có lời gì muốn nói với Lập Chính Đức hay sao?
Lão kiếm khách Nguyễn Chế Minh nhìn Lập Chính Đức rồi hỏi:
_ Chính Đức! Ngươi có phải là bậc trượng phu giữ lời hứa hay không?
Lập Chính Đức nghe thế liền nghĩ:
_ Không biết có chuyện gì xảy ra mà lão kiếm khách nói như thế nhỉ?
Nghĩ là vậy nhưng Lập Chính Đức cũng nói:
_ Lão kiếm khách! Lập Chính Đức không phải là bậc trượng phu. Nhưng giữ lời hứa thì Lập Chính Đức làm được. Thế lão kiếm khách có điều gì muốn nói với Chính Đức?
Lão kiếm khách Nguyễn Chế Minh lại hỏi:
_  Chính Đức! Ngươi là một người giữ lời hứa.
Lập Chính Đức gật đầu.
Thấy Lập Chính Đức gật đầu  lão kiếm khách khi này mới nói:
_  Ta muốn nhờ Chính Đức ngươi một việc.
Lập Chính Đức gật đầu rồi hỏi:
_ Lão kiếm khách! Hãy nói đi Lập Chính Đức sẽ tận lực hết sức cho dù đầu rơi máu chảy chẳng từ nan.
Lão kiếm khách Nguyễn Chế Minh lúc này mới nói:
_ Cho dù có chuyện gì xảy ra Chính Đức ngươi cũng phải đưa Chế Thanh về đến quê nhà.
Lập Chính Đức nghe lão kiếm khách vô cùng ngạc nhiên nhưng cũng gật đầu rồi nói:
_  Chính Đức hứa sẽ đồng hành với lão kiếm khách cũng Chế Thanh muội trở về quê nhà cho dù hiểm nguy gian khổ như thế nào cũng vượt qua.
Lão kiếm khách Nguyễn Chế Minh nhìn Lập Chính Đức rồi nói:
_ Dù hiểm nguy gian khổ như thế nào nhất định phải  vượt qua.
Lập Chính Đức thấy lão kiếm khách Nguyễn Chế Minh nói như thế liền nói  chắc như đinh đóng cột.
_ Nhất định Lập Chính Đức sẽ đưa Chế Thanh muội trở về quê nhà.
Lão kiếm khách lại nói:
_ Cho dù người ngăn cản là người thân của Chính Đức ngươi.
Lập Chính Đức nghe lão kiếm khách nói vậy liền gật đầu.
_ Cho dù như thế đi nữa Chính Đức cũng quyết ý đưa Chế Thanh muội trở về quê nhà.
Lão kiếm khách Nguyễn Chế Minh lúc này lại nói:
_ Thế thì Chính Đức ngươi hãy nhận của Chế Minh ta một lạy gọi là đa tạ.
Lập Chính Đức thấy thế liền nhanh tay đỡ lấy rồi nói:
_ Lão kiếm khách đừng làm thế kẻo Chính Đức tổn thọ.
Trong lúc này.
Muốn biết sự thể ra sao? Xin mời mọi người xem chương sau sẽ rõ.

                     Hết chương 16

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro