Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Kích Sát Thiên Tử - Đệ Nhị Chương

Ba năm rồi....chàng không trở lại......Ngày nào cũng như ngày nào , Khanh Sắc Sắc vẫn tựa cửa , gương mặt như trông ngóng ai đó.....

- Mẹ..mẹ..hài tử đói..mẹ...

- Con ngoan...mẹ sẽ vào làm cơm cho con ăn. Hì hì Tịch nhi muốn ăn gì nè ?? 

- Bánh hạnh nhân ...

Khanh Sắc Sắc bồng Hạm Tịch lên. Rồi đi vào bếp làm bánh !!! ....

Khi hai mẹ con đang ăn bánh...

ầm..

- Có chuyện gì vậy ?? 

xẹt...cây đao chém xuống...máu phun ướt cả tấm rèm....

Một vài giọi máu còn lưu lại trên khuôn mặt mũm mĩm của Dương Hạm Tịch.. 

- Giết nó !! 

Hắn xuống đao...nhưng lại bị một người vô danh chặn lại...không biết người ấy từ đâu đến..

Thanh y màu ngọc bích khẽ nhuốm một ít máu tươi của tên cường đạo...vài tên khác thấy thế sự không ổn..lập tức TẨU VI THƯỢNG SÁCH ( chuồn =)) ) . Đúng là gan thỏ !!! Hắn cúi xuống...bồng Hạm Tịch lên..rồi đi mất .....

Đến một sơn động , người đó đặt Hạm Tịch ngồi lên một phiến đá to..dùng tay áo lau vết máu trên mặt cậu.......

- Không sợ chứ ? 

Người đó trầm ấm hỏi...

- Mẹ..mẹ..

Hạm Tịch bật khóc lớn...tiếng khóc thê lương vang vọng khắp sơn động....

- Mẹ ? Ả không phải mẹ ngươi . Từ nay , ngươi có sư phụ này. Không có mẹ cha nào hết ! Nghe rõ chưa ?

Vì chỉ mới là một đứa nhỏ lên ba , Hạm Tịch chỉ biết cuống quít nghe theo tên lạ mặt này.. 

- Rõ..rõ...Hức hức..

- Ngoan..sư phụ thương ngươi ! Một cái ngọc bội à ?

Hắn cầm ngọc bội , đọc chữ khắc ở trên đó ,...

- Tịch .....?? 

Xoa xoa miếng ngọc bội ...hắn quay sang Hạm Tịch..

- Tên ngươi là Tịch ? Khắc Tịch ???

- Không..hông phải...

- Nhĩ Tịch ? 

- Hông...

Mới chớm tuổi đầu...làm sao có thể nhớ rõ họ tên mình , Hạm Tịch chỉ có thể lắc đầu nói không !

- Hừ..vậy từ nay ngươi tên Sát Tịch ! Không có họ . Rõ chưa ?

- ..rõ..õ..

Hắn sờ đầu Sát Tịch ( từ nay gọi thế nhé..kẻo mấy vị bằng hữu quên tên ảnh) . Khóe môi cong lên..lộ ra nụ cười ôn nhu...

- Mau kêu một tiếng "sư phụ" đi ! 

- Sư Thụ..

- Không phải Thụ ..mà là Phụ. Sư Phụ..

- Tư Phụ..

- Thằng nhóc chết tiệt ! Sư Phụ.

- Sư Thụ..

- Aizzz

Hắn đau đầu vì tên tiểu hài tử ngốc nghếch này ! Cả phát âm cũng không được nữa... Cứ Thụ Thụ mãi.. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: