nuối tiếc hay hồi ức
Nếu một ngày giữa dòng người tấp nập
Ta vô tình lạc bước rồi quên nhau
Thì mấy ai còn nhìn lại phía sau
Để đau buồn cho huyền hồ dĩ vãng
Nếu ngày đó, nơi đó tôi lại nhớ
Một người, một chuyện, một hồi ức xa
Thì liệu có nên mong một kì tích
Người đến ôm tôi, nói yêu như ngày đầu
Những chiều mưa bên nhau chốn quen cũ
Những ngày chờ người mãi ở nơi xa
Những ngày như thế vừa chờ , vừa hi vong
Vừa buồn, lặng, tủi một hoàng hôn
Ngày thanh xuân tháng năm ấy như gọi tên
Để tôi sống như khờ dại và yếu đuối
Đôi lần hối hận, tự chửi bản thân ngu
Rồi lại vùi vào lưu luyến như chưa từng
Chỉ thầm mong một ngày trời lại nắng
Để bình yên mang ánh nắng đến môi người
Ngày bạn cười bầu trời trong tôi sáng
Hãy luôn cười dù người chẳng thể bên tôi...
......
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro