Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 24: Hành Trình Mới

Mai và Lan tiếp tục đi qua những cánh rừng vắng, đôi chân mỏi mệt, nhưng ánh sáng le lói phía trước vẫn luôn là động lực để họ bước tiếp. Dù trong lòng không ngừng chất chứa nỗi đau và sự mất mát, họ vẫn không thể dừng lại. Minh đã hy sinh để họ có thể sống, và họ không thể để anh phải thất vọng.

Bầu trời dần sáng lên, nhưng ánh sáng đó không thể xóa đi sự tối tăm trong lòng họ. Sự tĩnh lặng bao trùm, chỉ có tiếng bước chân và tiếng gió rì rào trong rừng. Hai người bạn im lặng, không ai nói gì, mỗi người đều chìm trong suy nghĩ riêng của mình. Dù đã đi được một quãng đường dài, nhưng họ biết rằng chặng đường phía trước vẫn còn vô vàn khó khăn.

"Mai," Lan cuối cùng lên tiếng, giọng cô trầm thấp, "có thật là chúng ta sẽ tìm được một nơi an toàn không?"

Mai quay sang nhìn Lan, ánh mắt cô có chút đăm chiêu. "Tôi không biết, nhưng chúng ta phải tin vào khả năng của mình. Chúng ta phải tiếp tục tìm kiếm, dù có khó khăn thế nào."

Lan gật đầu, nhưng một nỗi lo lắng sâu thẳm vẫn không thể dứt ra khỏi lòng cô. Họ đã mất Minh, nhưng nếu bây giờ, nếu họ không tìm được nơi an toàn, liệu họ có thể sống sót được không?

Dẫu vậy, cả hai đều biết, họ không có lựa chọn nào khác. Họ không thể quay lại, không thể gục ngã.

---

Một ngày, khi họ vừa vượt qua một con suối nhỏ, họ thấy một ngôi làng xa xa. Một làng nhỏ nằm ẩn mình giữa những ngọn núi, dường như chưa bị ảnh hưởng bởi chiến tranh. Mai và Lan trao nhau ánh mắt hy vọng.

"Chúng ta có thể dừng lại ở đó không?" Lan hỏi, ánh mắt lấp lánh tia sáng mong đợi.

"Chắc chắn rồi," Mai đáp, dù vẫn có một phần lo lắng trong lòng. "Nhưng chúng ta phải cẩn thận."

Họ bước chậm vào làng, nhìn xung quanh. Mọi thứ ở đây đều bình yên, không có dấu hiệu của chiến tranh hay sự phá hủy. Những ngôi nhà nhỏ, những vườn rau xanh mơn mởn, mọi thứ như tách biệt hoàn toàn với thế giới ngoài kia. Một cảm giác yên bình lạ lùng tràn ngập trong lòng họ, nhưng không kìm được sự hoài nghi. Liệu đây có phải là nơi an toàn mà họ tìm kiếm bấy lâu?

Một người phụ nữ già đứng bên ngoài ngôi nhà, nhìn họ bằng ánh mắt tò mò. Cả Mai và Lan đều cảm nhận được sự nhìn nhận của bà, nhưng không ai lên tiếng ngay lập tức.

Cuối cùng, người phụ nữ lên tiếng: "Các cô đến từ đâu?"

Mai ngập ngừng, nhưng rồi cô quyết định nói sự thật. "Chúng tôi đến từ một nơi xa, nơi mà... chiến tranh vẫn còn. Chúng tôi chỉ muốn tìm một nơi an toàn."

Người phụ nữ im lặng một lúc rồi mỉm cười. "Các cô sẽ được chào đón ở đây. Đây là nơi ít người biết đến, nhưng nó vẫn giữ được sự bình yên. Nhưng các cô phải hiểu, cuộc sống ở đây không giống như ngoài kia. Mọi người ở đây đều phải giúp đỡ nhau."

Lan thở phào nhẹ nhõm. "Cảm ơn bà."

Cả hai bước vào làng, bắt đầu cuộc sống mới trong một môi trường hoàn toàn khác. Tuy nhiên, bên trong họ vẫn không thể quên được Minh, người đã hy sinh để họ có thể có một cơ hội sống sót. Dù có bình yên đến đâu, họ vẫn mang trong lòng hình ảnh của người bạn đã mất.

---

Trong suốt những ngày sau đó, Mai và Lan hòa nhập dần vào cuộc sống ở làng. Họ giúp đỡ người dân trong các công việc hàng ngày: làm vườn, nấu ăn, và giúp đỡ xây dựng lại những ngôi nhà bị hư hại. Mỗi ngày trôi qua, họ dần quên đi phần nào những ký ức đau buồn, nhưng không bao giờ quên Minh.

Một buổi chiều, khi cả hai đang ngồi bên bờ suối, Lan nhìn Mai, ánh mắt cô chứa đầy tâm sự.

"Mai, chúng ta có thật sự xứng đáng được sống không?" Lan hỏi, giọng cô như lạc lõng.

Mai im lặng một hồi, rồi lắc đầu. "Chúng ta có xứng đáng hay không không quan trọng. Quan trọng là chúng ta phải sống, sống vì Minh, sống vì tất cả những người đã hy sinh cho chúng ta."

Lan nhìn về phía bầu trời, nơi những đám mây trắng nhẹ trôi qua. "Vậy thì chúng ta sẽ sống, sống vì Minh, và sống vì những gì anh ấy đã trao cho chúng ta."

Mai mỉm cười nhẹ, lòng cô nhẹ nhõm hơn. Cả hai không còn cần phải đi tìm một lý do sống. Lý do đó luôn ở bên họ, trong trái tim, trong những kỷ niệm về Minh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro