Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 11: Những Quyết Định Khó Khăn

Bầu không khí trong rừng lúc này trở nên càng lúc càng căng thẳng. Mặc dù không có âm thanh gì ngoài tiếng bước chân của ba người, nhưng Minh cảm nhận rõ ràng sự bất an trong lòng mỗi người. Cả Mai và Lan đều im lặng, tựa như mỗi người đều có những suy nghĩ riêng, những lo lắng không thể chia sẻ.

Minh nhìn bóng Mai đi phía trước, đôi vai cô còng xuống vì mệt mỏi, đôi mắt vẫn đầy nỗi lo âu. Cô ta thực sự là một phần của kế hoạch quân địch? Hay chỉ là một người vô tội đang bị cuốn vào cuộc chiến này? Minh không thể xác định, nhưng anh cảm thấy mình không thể tiếp tục đi mà không có sự bảo đảm rõ ràng hơn. Mỗi quyết định lúc này đều quan trọng, và mỗi sai lầm đều có thể là cái giá quá đắt.

Lan đi phía sau, nhìn Minh với ánh mắt đầy lo lắng. Cô không dám lên tiếng vì biết Minh đang suy nghĩ rất nhiều, nhưng trong lòng cô cũng có những nghi ngờ không thể gạt bỏ. Cô chưa bao giờ tin tưởng vào những người lạ một cách dễ dàng, và việc Mai xuất hiện trong lúc này chỉ làm cô càng thêm nghi ngờ về mọi thứ.

Một lúc lâu sau, khi họ đã đi khá xa, Minh dừng lại, đưa tay ra hiệu cho Lan và Mai dừng bước. "Chúng ta nghỉ một chút," anh nói với giọng kiên quyết.

Lan không hỏi gì thêm, cô chỉ ngồi xuống một tảng đá gần đó. Mai cũng ngồi xuống, nhưng không dám nhìn thẳng vào mắt Minh. Im lặng bao trùm mọi người, chỉ có tiếng gió thổi qua tán lá. Minh nhìn quanh, cố gắng tìm kiếm sự an toàn trong bóng tối. Cảm giác như có điều gì đó đang đợi họ, ngay sau những bóng cây mờ mịt.

Mai cuối cùng là người đầu tiên phá vỡ sự im lặng. "Các anh không tin tôi, đúng không?"

Minh không trả lời, chỉ nhìn Mai chờ đợi.

"Vì tôi đã khai báo với các anh quá nhiều, đúng không?" Mai tiếp tục, giọng cô bắt đầu có chút nghẹn ngào. "Tôi không có lựa chọn nào khác. Họ sẽ giết tôi nếu tôi không làm theo chỉ thị của họ."

Minh ngồi xuống đối diện Mai, ánh mắt sắc lạnh: "Cô nói vậy có nghĩa là gì? Chúng tôi không có thời gian để nghe những lời giải thích không rõ ràng."

Mai nghẹn ngào, cố gắng kiềm chế cảm xúc. "Tôi chỉ là một giáo viên. Tôi không hề có ý định phản bội bất kỳ ai. Nhưng trong tình huống đó, tôi chỉ có thể làm theo những gì quân địch yêu cầu. Tôi biết mình đã sai, nhưng giờ tôi muốn sửa chữa."

Minh không thể giấu nổi sự mệt mỏi trong đôi mắt. Anh cảm thấy một phần trong mình đang rối bời. Mọi lý trí mách bảo anh phải tránh xa Mai, phải cẩn trọng hơn nữa, nhưng một phần khác lại thấy thương cảm. Cô gái này có vẻ thực sự hối hận, và nếu cô ta thật sự muốn chuộc lại lỗi lầm, liệu có phải đây là cơ hội để họ có thêm một người đồng đội trong hành trình khó khăn này?

Lan cắt đứt dòng suy nghĩ của Minh: "Anh sẽ làm gì bây giờ?"

Minh quay sang nhìn Lan, rồi lại nhìn Mai. "Tôi cần cô chứng minh rằng cô thật sự muốn giúp đỡ chúng tôi. Một lời nói không thể làm thay đổi tất cả. Chúng ta không thể tiếp tục mù quáng trong sự nghi ngờ này."

Mai không nói gì, chỉ gật đầu, ánh mắt đầy vẻ quyết tâm. "Tôi sẵn sàng. Tôi sẽ giúp các anh."

Minh không biết quyết định này đúng hay sai, nhưng trong hoàn cảnh này, mọi lựa chọn đều có thể là quyết định cuối cùng. Anh thở dài, rồi đứng dậy. "Chúng ta sẽ tiếp tục. Nhưng nếu cô làm gì có hại đến chúng tôi, tôi sẽ không tha thứ."

Mai gật đầu, đứng lên. "Tôi hiểu."

Lan vẫn chưa hết lo lắng, nhưng cô cũng đứng dậy theo Minh. "Chúng ta không có nhiều thời gian. Nếu quân địch đang theo dõi chúng ta, chúng ta phải đi nhanh hơn."

Minh gật đầu, bước đi về phía trước. Mai đi theo sau, đôi mắt vẫn không rời khỏi anh.

Mỗi bước đi của họ đều khiến Minh cảm thấy một chút hồi hộp, nhưng anh cũng không thể dừng lại. Trận chiến này, dù chỉ là một cuộc chạy trốn, nhưng nó đẩy họ đến những ngã rẽ khó khăn. Và trong từng ngã rẽ đó, họ chỉ có thể dựa vào bản năng và những quyết định mà không ai có thể lường trước được.

Họ không còn lựa chọn nào khác ngoài việc tiếp tục đi, hy vọng sẽ tìm được sự an toàn. Nhưng Minh biết rằng, ở nơi sâu thẳm trong tâm hồn, anh chẳng thể nào cảm thấy an toàn khi không biết rõ những người đi cùng mình có thật sự là bạn hay thù.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro