ĐỪNG BUÔNG TAY TÔI
Uống cho say để viết thật lòng mình
Người tôi say nhưng lòng không say
Tôi muốn biết tình người là gì?
Là tình yêu hay là tinh bạn
Mới hôm qua tôi nhận được lời yêu
Từ một người đã lâu không gặp mặt
Tôi chẳng biết đang thật hay đang đùa
Nói với tôi như thế để làm gì?
Thời gian qua tôi không còn như xưa
Luôn vô tư với những câu nói đùa
Cũng chỉ vì áp lực cuộc sống
Khiến tôi càng chẳng biết nghĩ suy
Muốn trở về một thời áo trắng
Từng trang vở với những bài giảng
Từng tiết học dù nặng nghĩ suy
Nhưng vẫn vui vì tôi có bạn
Ngày ngày tháng tháng sẽ trôi đi
Thoáng chút thôi chỉ còn trong kỳ niệm
Bài thơ này tôi viết trong tâm trạng
Buồn và vui cảm xúc lẫn lộn
Đau đớn lắm bạn có biết không?
Cũng chỉ vì câu nói của bạn
Tôi thấy mình có thêm niềm tin
Khi có người còn nhớ về tôi
Không bỏ tôi trên quãng đường này
Tôi chỉ mong chúng ta là bạn
Đêm buông xuống tôi cảm thấy buồn
Chỉ mong rằng bạn sẽ bên tôi
Đừng như gió cứ thế vô tình
Tháng ngày qua tôi đã vô tâm
Chẳng cảm xúc với ai một lần
Bạn bè tôi rất vui và hạnh phúc
Một nửa kia luôn sát bên họ
Còn tôi đây luôn trong cô đơn
Mỗi đêm về là một dòng nước mắt
Khóc cho đời thậ quá bất công
Nhưng tôi đây vẫn là chính tôi
Có trách ai dù chỉ một lời
Cớ sao bạn tím tôi làm gì
Những lời nói dù không thât lòng
Nhưng in sâu tâm tôi bạn biết không?
Tôi không thể và sẽ không yêu bạn
Tình yêu đó không giành cho tôi
Nhưng tôi sẽ đứng sau lưng bạn
Nhìn bạn hạnh phúc bên cuộc tình mới
Đứng phía sau nở một nụ cười
Rồi quay đi sẽ thôi ngoảnh lại
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro