Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1

Chương 1 : Tần Khả Hân

... Tí tách ...

... Tí tách ...

... Mưa rơi rồi . Cứ vào mùa hạ mưa lại về , trời se se lạnh , từng hạt mưa nặng trễu tưởng chừng thoảng qua nhẹ nhàng nhưng lại lạnh đến xé rách lòng người ... Mơ hồ , hình ảnh mờ nhạt , tiếng người con gái thảnh thót vang lên từng âm điệu , ngữ khí , nộ phẫn :

" Tần Khả Hân , trên đời này có tao thì không có mày "

" Tần Khả Hân , mày khốn lắm , tại sao chứ "

" Thứ sao chổi như mày có tư cách gì mà tồn tại "

...

" Tần Khả Hân , trên đời này tôi chỉ cần có em thôi "

" Tần Khả Hân , em nghe cho rõ đây . Trên đời này không có thứ gì là chu toàn , con người cũng vậy , không có ai là hoàn mĩ và em cũng thế , em không đẹp như người khác , nhưng em có một trái tim đủ bao dung để khiến tôi yêu em "
... 

Từng âm điệu mơ hồ trong tâm trí , nỗi đau , nước mắt , sự nhạt nhòa mập mờ thoắt ẩn , thoắt hiện đó ... Tiếng người con gái đó là sao ? Thăng trầm phẫn nộ như muốn xé nát người  nọ . Tiếng người đàn ông dịu dàng nhưng lại đâu uy lực ....

" Yên Nhiên con sao vậy , sao mồ hôi ra nhiều vậy nè "

Người phụ bên mép giường dịu dàng vỗ nhẹ vào hai má cô , một tay khác bà lại ân cần cầm chiếc khăn ấm lâu đi những giọt mồ hôi lấm tấm kia , có lẽ bà đã ngồi đây khá lâu . Mập mờ , cô mở mắt ra nhìn bà , quả thật người đàn bà này khiến cô thương biết bao , bà là cả sinh mạng của cô . Tiểu Nhiên ngồi dậy dụi dụi đầu vào vai bà ... nũng nịu nói " Mẹ à , có phải quá khứ của con không tốt đẹp đúng không ? " . Bà nghe cô nói mà cười nhẹ , đứa con gái ngốc này , tại sao lại nghĩ như vậy chớ , bà cốc yêu một cái vào đầu  rồi bảo " Mèo con , lại suy nghĩ vớ vẫn gì nữa đây ? Mẹ không biết quá khứ con ra sao , nhưng mẹ tin vào mẹ , mẹ không nhìn lầm con , con là một đứa con gái tốt "

Nghe mẹ bảo vậy cô cười xuýt xoa , Mèo là biệt danh ở nhà mẹ hay em gái đều thích gọi cô , bởi vì trong đàn mèo cô là dữ nhất , luôn xù lông mỗi khi ai dám chọc đến cô hay mẹ cô hoặc em gái cô . Tựa đầu vào vai mẹ thật yên bình và ấm áp .

.....

Tại nhà họ Hạ

Buổi sáng tại thành phố T thật bình yên và ấm áp , từng giọt sương như nặng trĩu lòng người nhưng lại toát lên vẻ thanh khiết thuần thục biết bao.

Đã bao lâu rồi cô tự nghĩ cái quá khố kia có phải là vết ố trong cuộc đời cô không ? Cô cũng tự hỏi rằng trong cuộc đời cô thứ gì là trong sáng nhất ? Đôi khi lặng lẽ suy nghĩ cô lại ngộ ra rằng cuộc sống này của cô chẳng lẽ không tốt sao, có ba , có mẹ , có một đứa em gái và một thằng anh trai luôn thương yêu mình đó thôi . Mỉm cười mãn nguyện cô lại vùi đầu vào chăn ngủ tiếp , dù gì hôm nay cũng là chủ nhật mà .

Cạch ... cánh cửa phòng mở ra ...

" Tiểu Nhiên à chị lại là con sâu lười nữa rồi ư ? " . Khỏi cần kéo chăn ra cũng biết đó là ai . Nó không ngoài ai khác chính là em gái cô " Hạ Nhã Phương "

" Tiểu Phương ơi là Tiểu Phương , hôm nay là chủ nhật mà , em không để chị yên được sao ? " Tiểu Nhiên cuộn tròn trong chiếc chăn nói vội ra , giọng đầy than phiền xen lẫn sự trách móc .

Hạ Phương cười nham nhở bước nhẹ nhàng đến bên cái cuộn bánh mì kia .
" được thui , nếu chị chịu được tra tấn của em " ... sau câu nói đó vô vàng tiếng cười vang lên , à thì ra là cô Mèo lớn sợ chọc léc đó mà .... " Hi , được rồi , được rồi chị thua , em nói xem hôm nay có gì cho chúng ta làm nà ? " Mỏ chu chu trong đáng yêu chết đi được .

Bốc miếng bánh , uống miếng trà , Hạ Phương chóng cằm mặt hình sự nhìn Hạ Nhiên " Bố bảo chị về thành phố K nghiên cứu thêm thuốc mới " . Lời nói của Hạ Phương làm cô thu nụ cười lại nhẹ nhàng đáp " Lại có người cần khử ? " không đáp lại , Hạ Phương chỉ gật đầu .

" Em xuống nhà trước đi , chị đi chuẩn bị " nói rồi Hạ Nhiên lặng lẽ bước xuống giường quay đầu đi .

....

Dưới nhà

Nhà họ Hạ không quá cầu kì , chỉ là trang trí theo kiểu uy phong quyền thế , ra dáng một vị thủ lĩnh tối cao , dường như mọi thứ trong nhà đều được trang trí bằng gỗ tốt , khắc hìbh mãnh thú , tỏ vẻ hùng dũng .

" Tiểu Nhiên con ngồi đi " người đàn ông ngồi trên chiếc xô pha chạm khắc hình rồng lãnh đạm nói . Ông ta chính là " Hạ Trung " - người nắm giữ mọi quyền hành trong giới hắc đạo .

Cô ngồi đối diện nhìn ông , đây là người cô tôn sùng , là thần tượng nhất đời cô , ông không chỉ biết lãnh đạo mà còn hết mực yêu thương vợ , chiều con , thương cô đến mức mọi thứ như giao quyền về tay cô , dạy cô là người phải thẳng ngay , giúp cô cách sống tốt , trong từ điển của ông chỉ có " thuận sống , nghịch chết " . Bao năm nay cô ở bên ông , là trợ thủ đắc lực cho ông nên cô khá hiểu được con người này , tuy bề ngoài lãnh đạm tàn nhẫn , nhưng bên trong lại ấm áp và thủy chung , theo như cô quan sát và hiểu được , ông là thủ lĩnh hắc đạo nhưng chưa bao giờ buôn bán thuốc phiện , công việc của ông rất đơn giản , được bao bọc bên ngoài là kinh doanh bất động sản hay thiết kế này nọ , bên trong là lớp bọc vững chảy với việc buôn bán và sản xuất vũ khí .

Ông ra sức dạy bảo huấn luyện cô và Hạ Phương , cho hai cô tập từ loại súng này đến loại súng khác , cách sử dụng roi , sử dụng vũ khí điêu luyện nhất và kể cả cho cô học võ ... nhưng có đều với con người lâu tiếp thu như cô nên học chậm hơn Hạ Phương =_= cách sử dụng võ của cô tương đối tạm , bù qua cô được tài sử dụng súng tốt và biết pha chế thuốc độc.

" Con và tiểu Phương về thành phố K làm theo những gì ta chỉ dẫn tránh để lộ thân phận , âm thầm dò xét những người trong công xưởng , trong số những người ở công xưởng , có một kẻ là nội gián bên lão Từ  , phát hiện giết không tha "

Lời ông nói quá đỗi phẩn nộ .

Từ Ngôn con cáo già này rốt cuộc muốn làm gì đây .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: