Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 3 : Kí Ức Thoáng Qua


Chương 3: Ký ức thoáng qua


Ánh sáng từ chiếc đèn pin mờ nhạt chiếu lên bức tường nứt nẻ của tòa nhà bỏ hoang, tạo ra những hình bóng ma quái dao động theo từng cử động của Rei. Kaito đứng gần đó, đôi mắt sắc lạnh không rời khỏi cô. Áp lực từ ánh nhìn ấy khiến Rei cảm thấy như mình bị lột trần từng suy nghĩ.


"Cô có gì để chia sẻ không?" Kaito hỏi, giọng trầm nhưng đầy tính thúc ép.


Rei im lặng. Tay cô nắm chặt tập tài liệu, như thể nó là chiếc lá chắn duy nhất giữa cô và người đàn ông này. Dù đã quyết định hợp tác, cô vẫn cảm thấy không thoải mái khi tiết lộ quá nhiều. Nhưng ánh mắt kiên quyết của Kaito buộc cô phải cân nhắc lại.


"Được thôi," Rei cuối cùng cũng lên tiếng. "Tập tài liệu này chứa đựng rất nhiều thông tin chi tiết về các vụ án chưa giải quyết. Nhưng tôi không biết ai đã đưa nó cho tôi, cũng không nhớ vì sao tôi lại có mặt ở đây."


Kaito nhướn mày. "Cô không nhớ gì cả? Nghe giống như cô bị mất trí nhớ. Nhưng bằng cách nào đó, cô vẫn có khả năng suy luận sắc bén. Điều này thật kỳ lạ."


Rei lườm anh, không muốn kéo dài chủ đề đó. "Anh muốn tôi làm gì? Tập tài liệu này không phải là một câu trả lời hoàn chỉnh. Nếu anh mong đợi tôi có thể giải quyết mọi thứ ngay lập tức, thì anh nhầm rồi."


"Không, tôi không mong đợi điều đó," Kaito đáp, giọng điềm tĩnh hơn. "Nhưng tôi cần cô nói cho tôi biết bất cứ điều gì cô nghĩ đến. Ngay cả những chi tiết nhỏ nhất cũng có thể là manh mối quan trọng."


Rei thở dài, mắt cô lướt qua căn phòng trống rỗng. Bỗng nhiên, một cơn đau nhói lướt qua đầu cô như tia chớp. Cô khẽ rên lên, tay đưa lên thái dương.


"Cô ổn chứ?" Kaito lập tức hỏi, bước tới gần.


Rei lắc đầu, nhắm chặt mắt khi những hình ảnh mơ hồ bắt đầu ùa về. Đó là một cảnh tượng lẫn lộn, những mảnh ký ức rời rạc: một căn phòng sáng sủa, một chiếc bàn với những giấy tờ nằm ngổn ngang, và giữa tất cả, một người phụ nữ đứng quay lưng lại phía cô.


Người phụ nữ mặc một chiếc áo khoác dài, mái tóc đen xõa xuống vai. Cô ấy đang nói gì đó, nhưng giọng nói quá mơ hồ, giống như một bản thu âm cũ bị rè. Rei cố gắng tập trung, nhưng hình ảnh ấy chỉ kéo dài trong một khoảnh khắc trước khi tan biến.


"Rei?" Giọng nói của Kaito kéo cô về thực tại.


Cô mở mắt, nhận ra mình đang ngồi dựa vào tường, hơi thở gấp gáp. Ánh mắt lo lắng của Kaito nhìn thẳng vào cô.


"Tôi... tôi vừa nhìn thấy điều gì đó," Rei thì thầm, cố gắng sắp xếp lại những gì vừa hiện lên trong đầu.


"Thấy gì?" Kaito hỏi nhanh.


"Một người phụ nữ..." Rei nói, giọng lạc đi. "Tôi không thấy rõ mặt, nhưng cô ấy quen thuộc. Rất quen thuộc. Cô ấy đang nói gì đó, nhưng tôi không nghe được."


"Cô có chắc đó không phải là ai trong vụ án này không?" Kaito hỏi, ánh mắt trở nên nghiêm túc.


"Tôi không biết," Rei đáp, cảm giác bất lực tràn ngập trong lòng. "Mọi thứ quá mơ hồ. Nhưng tôi chắc chắn là mình đã gặp cô ấy trước đây. Tôi chỉ không nhớ được đó là ai."


Kaito im lặng một lúc, như đang cân nhắc lời nói của Rei. Sau cùng, anh cởi áo khoác của mình và đưa cho cô. "Cô đang run rẩy. Mặc tạm cái này. Chúng ta không cần tiếp tục ở đây lâu nữa. Cô cần nghỉ ngơi."


Rei nhận chiếc áo nhưng không mặc vào. Thay vào đó, cô nhìn thẳng vào Kaito. "Anh có nghĩ rằng ký ức của tôi liên quan đến vụ án này không?"


"Tôi không chắc," Kaito đáp, thành thật. "Nhưng nếu những gì cô vừa thấy có ý nghĩa, chúng ta cần phải tìm cách giải mã nó. Ký ức của cô có thể là mảnh ghép quan trọng."


Rei gật đầu chậm rãi. Dù cô không hoàn toàn tin tưởng Kaito, nhưng một phần trong cô biết rằng mình không thể giải quyết tất cả một mình. Những ký ức lẫn đoạn, những mảnh ghép rời rạc... tất cả đều chỉ ra rằng cô có liên quan đến vụ án theo một cách nào đó.


"Đi thôi," Rei nói, đứng dậy. "Tôi muốn tìm hiểu thêm. Và nếu ký ức này quay lại, tôi cần biết nó dẫn tôi đến đâu."


Kaito mỉm cười nhẹ. "Tôi thích sự quyết đoán đó. Nhưng trước tiên, chúng ta cần an toàn. Đây không phải là nơi để ở lâu."


Cả hai rời khỏi tòa nhà trong im lặng. Ngoài trời, màn đêm vẫn phủ kín khu ngoại ô, nhưng trong lòng Rei, một tia sáng nhỏ đã bắt đầu le lói. Cô biết mình đang đứng trước một hành trình không chỉ để giải quyết vụ án, mà còn để tìm lại chính mình.


꧁ End Chap 3 ꧂

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #anime