Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Hết hè - đi học

Nó ngượng đỏ cả mặt . Vùi đầu vào vòm ngực gắn chắc của anh . Anh cười ôn nhu . Nó bước vào làm VSCN trước rồi đến lượt anh .... Cả hai vui vẻ bước xuống nhà ăn sáng ...

*

Thời gian cứ thế trôi qua . Cuối cùng cũng hết hè . Trong 3 tháng hè , chắc nó bị anh chìu cho hư luôn rồi . Hay làm nũng với anh , anh lại có cái tật hay mềm lòng . Nó rất giỏi , giỏi nhất là làm nũng . Trong 3 tháng hè này vì nó nên anh không đi chơi hay đi gặp với ai cả kể cả Na Na . Hôm nay , là ngày cuối của mùa hè . Anh và nó chỉ ở nhà ăn uống , chơi đùa với nhau . Từ đêm hôm đó , nó sáng nào nó cũng dậy trước anh . Nó thích ngắm anh ngủ say , có khi cả hai giận nhau nó còn không thèm nhìn anh lâhs một cái khiến trong lòng anh rất khó chịu . Và bay giờ anh lại thêm một lần nữa chắc chắn anh có " Tình cảm đặc biệt " với nó .

Tối nay , anh dặn nó phải ngủ sớm để mai đi học nên mới 8 giờ  nó đã vào phòng ngủ . Đến 9 anh mới vào phòng ngủ . Nhìn thấy nó ngủ say , anh vui vẻ mà tắt đèn lên ngủ với nó

~~~~~~

Sáng hôm nay , là anh thức dậy trước . Khi thức giường bên cạnh đã không có anh . Nó mới lật đật vào làm vệ sinh cá nhân . Cái bộ đồng phục trường Cao Trung . Nó nhanh lấy cặp rồi chạy xuống nhà . Anh đã chuẩn bị đồ ăn cho cả hai

- Sao ? Thức không kêu em ? - nó nhướng mắt hỏi

- Không nở đánh thức - anh cười hiền

- Vậy anh định đến trường một mình ? - nó chu môi hỏi

- Không ! - anh trả lời

Thấy sự khác biệt . Sao ? Anh lạnh nhạt với nó . Ai lại làm anh giận ? Đâu phải nó . Nó nhẹ nhàng kéo ghế ngồi đối diện anh

- Anh bị gì à ? - nó hỏi lí nhí

- ....

- Tiểu Khải .... anh đừng im lặng em sẽ sợ - nó làm nũng

- ....

- Em ghét anh ... anh hết thương em rồi .... anh đang nhớ đến Na Na đúng không ? Em ghét anh - nó khóc

- Anh... anh... - anh định chọc nó tí thôi

- Em... hức... em... đi..hức... học trước - nó lau nước mắt chạy đi

- Nè ! Lãng Lãng - anh chạy theo

- anh đã nói không có mà ! Em phải tin anh chứ - anh đi theo sau nó

-.....

- Em phải nghe anh nói chứ ! - anh lại tiếp

-............

- Giờ là anh thật sự xin lỗi . Mà .... đừng giận nữa nha - anh nói

- Đi mà lo cho Na Na của anh đi - nó dỗi

- Bảo Bối . Em nói gì vậy ? - anh chau mày

- Không nói nữa . Đã đủ rồi - nó nói rồi bước lên xe buýt

Trường Cao Trung

Nó bước vào trường với sự nhòm ngó của mọi người . Anh đi sau nó , vừa bước vào cỗng một đám con gái đã bu quanh anh .

- Tuấn Khải ! Lâu quá không gặp nhớ cậu chết mất - một cô gái từ xa bước đến

Nghe tiếng nói khá quen thuộc nó dừng chân , xoay lại nhìn người vừa nói ra câu đó

- Hạ Anh ! Chào cậu . Nhưng đừng nói vậy - anh cười

- Tiểu Khải - giọng nói của Na Na vang lên

- Na Na ! Em đến rồi à ? Em học lớp 11 mấy ? - anh gạt Hạ Anh qua mà hỏi Na Na

- Em hả ? Đố anh ấy ! - Na Na thần thần bí bí nói

- Ukm ! Lớp 11a1 ? - anh cười

- Anh.... Anh.... anh.... anh.... đã.... .. sa..... đúng rồi . Tiểu Khải của em quá giỏi - Na Na nói

- Ta vào lớp đi ! Lớp anh kế lớp em 12a1 - anh nói

Nó thấy Na Na và anh vui vẻ . Lòng bổng khó chịu . Nó lấy quyền gì để ghen ? Cả cái quyền nhỏ nhoi cũng không đủ tư cách . Nó chạy thật nhanh lên cái hàng lang dài của trường . Nó hình như đã đụng chúng ai đó . Và đồng phục nó bị  ướt vì dính phải nước ngọt

- Tôi ... tôi... xin lỗi - người đó nói

- Không sao ! Nhưng áo của tôi ướt hết rồi - nó nói

- Nào... hay cậu vào thay đồ đi . Đây là áo dự phòng của tôi . Bye cậu - người đó chỉ để lại cho nó một cái áo rồi biến mất

Nó ngơ ngác một lúc . Thì mới hỏi người ta là phòng thay đồ ở đâu . Nó vào phòng thây cái áo sơ mi của cậu ta ra . Trên bản hiệu có tên . Nó ngước xuống nhìn

- Vương Nguyên ? Cậu ta tên Vương Nguyên ? Tên hay thật - nó khẽ cười rồi bước nhanh vào lớp

Reng..... reng.... nó không quá trễ giờ . Vừa vào lớp chuông cũng đã reo . Nó nhìn một loạt rồi mới đi xuống bàn cuối ngoài cửa sổ ngồi . Mọi học sinh trong lớp nhất là con gái ai cũng nhìn nó với con mắt hình viên đạn .

- Xin chào ! - một cô bạn ở trên quay xuống

- Chào ! - nó nói

- Cậu tên??? - cô bạn gái đó nhìn vào bản hiệu trên cái áo của nó rồi không thèm nói nữa quay lên

Cái tính kiệm lời khi ở những nơi có người xa lạ . Nó cứ nhìn xung quanh lớp tìm hình bóng quen thuộc mà nhận lại thất vọng . 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro