Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Phần 1

(Chưa có sự xin phép của tác giả, xin đừng mang đi đâu)

Phòng khách lớn như vậy, từ khi Tần Thủ Nghiệp bỏ đi cơ hồ vang lên tiếng điện thoại mà năm nay chưa nghe thấy, Vân Kì Hoan còn cho rằnsg mình nghe nhầm, hoặc ai đó bấm nhầm số, không nghe điện tự nhiên sẽ tắt máy. Không để ý, tiếp tục ở bàn ăn bên cạnh mà làm việc. Thẳng cho đến khi chuông điện thoại vang rồi lại tắt đi, kiên nhẫn lên liên tục năm hồi chuông, Vân Kì Hoan mới không muốn, từ trên ghế đứng dậy, chống eo đi ra sofa

Cầm lấy điện thoại, VânKì Hoan theo thói quen nhìn lướt qua thông tin trên cuộc gọi, con số trên điện thoại làm hắn đột nhiên chấn động, tim đập, trống ngực, cũng theo chấn động mà ngừng mấy nhịp. Thở dốc cầm lên ống nghe, áp vào tai, đột nhiên lại quên mất cách nói chuyện. Ngón tay bấu chặt ống nghe, run nhè nhẹ, mãi đến khi đầu dây bên kia chuyền đến âm thanh không kiên nhẫn của người
« Này, ngươi đang làm gì, sao lâu như vậy mới bắt máy ?»

« Ta, ta không có....không có làm gì. Chỉ là ra.....»

Tiếng nói mang theo vẻ giận khiến cho Vân Kì một chút vui sướng cùng quyến luyện như từng sợi quyện vào nhau, cũng làm cho hắn tìm lại được thanh âm của mình. Rồi lại lắp bắp vì không biết nói cái gì.

« Được rồi. Ta hôm nay tìm người không phải thảo luận chuyện này. Dù sao chúng ta cũng đã chia tay. Làm cái gì là tự do của ngươi

Tần Thủ Nghiệp cắt đứt lời giải thích của hắn, ngữ khí không giống vừa rồi, đã không vui lại càng thêm lạnh lùng.

« Ta là muốn thông báo cho người. Sáng thứ hai, chín giờ đi gặp luật sư kí giấy li hôn( cái này ta dịch bừa cơ mà nó cũng dạng dạng như thế ) . Chúng ta ra ở riêng cũng đã nửa năm, nên sớm một chút xong cuối những thủ tục này, tiếp theo cuối năm còn khôi phục tự do cho bản thân. Còn có phòng ở ta đã treo biển bán tuy nhiên người có thể ở đến khi tìm được người mua nhà mới »

        Tần Thủ Nghiệp  giống như hạ mình nó lên nói xuống, tự mình nói lấy. Đầu dây bên kia,  Vân Kỳ Hoan một mực im lặng đợi Tần Thủ Nghiệp nói xong mới trầm thấp nói « Ân » một tiếng. Tiếp đó hai bên đều lâm vào trầm  lặng, thẳng đến khi Tần Thủ Nghiệp không chịu được không khí chèn ép mới hào khí vội vàng nói « Tạm biệt » liền kết thúc cuộc gọi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro