Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 56: Quyền Lực Mới và Mối Quan Hệ Bền Vững

Mặt trời chiếu xuống, ánh sáng vàng bao trùm lên các ngọn cây trong vườn hoàng cung. Tô Nhược Lan đứng trên ban công, mắt nhìn xa xăm về phía chân trời. Sau một chặng đường dài đầy gian nan, nàng cuối cùng đã đưa triều đình ra khỏi bóng tối, giành lại quyền lực từ tay Diệp thái hậu.

Lục Dao bước đến bên nàng, mái tóc dài của nàng bay nhẹ trong gió, đôi mắt như đong đầy suy tư. Nàng không nói gì, chỉ đứng im lặng bên cạnh, đôi tay khẽ đặt lên vai Tô Nhược Lan, cảm nhận sự thay đổi trong nàng.

"Ngươi nghĩ sao về tất cả những gì đã xảy ra?" Lục Dao nhẹ nhàng lên tiếng.

Tô Nhược Lan quay lại, ánh mắt nàng gặp ánh mắt Lục Dao, trong đó chứa đựng niềm tin và sự kiên định không thể lay chuyển. "Mọi thứ đã thay đổi. Triều đình sẽ không còn là của một người duy nhất nữa. Nhưng... ta vẫn còn một điều quan trọng cần phải làm."

Lục Dao hiểu ngay ý của nàng. Nàng cũng cảm thấy, giờ đây họ không chỉ là những người có trách nhiệm với đất nước, mà còn có trách nhiệm với chính bản thân mình, và với mối quan hệ này.

"Tô Nhược Lan, chúng ta có thể làm được. Tất cả đều sẽ ổn." Lục Dao cầm tay nàng, ánh mắt dịu dàng, nhưng cũng đầy kiên quyết. "Và cả chúng ta cũng sẽ ổn."

Trong lòng Tô Nhược Lan bỗng nhiên dâng lên một cảm giác ấm áp, như thể đã tìm được chỗ dựa vững vàng trong cuộc đời này. Nàng không còn đơn độc, và điều đó khiến nàng cảm thấy an lòng.

Những ngày sau đó, cuộc sống của Tô Nhược Lan và Lục Dao trở nên bận rộn hơn bao giờ hết. Dù đã đạt được những thắng lợi quan trọng, họ vẫn phải đối mặt với những thử thách mới từ những quan lại trong triều đình, những kẻ vẫn còn phản đối sự thay đổi. Tuy nhiên, với sự thông minh và mạnh mẽ của mình, Tô Nhược Lan không ngừng đưa ra những quyết định khôn ngoan, củng cố vị trí của mình.

Một buổi chiều, khi Tô Nhược Lan trở về từ một cuộc họp quan trọng, Lục Dao đã đợi sẵn nàng trong phòng riêng. Ánh đèn mờ ảo chiếu lên khuôn mặt Lục Dao, làm nổi bật vẻ đẹp lạnh lùng, nhưng cũng chứa đựng sự ấm áp khi nàng nhìn về phía Tô Nhược Lan.

"Nhược Lan," Lục Dao nhẹ nhàng gọi, bước đến gần nàng. "Ngươi mệt rồi phải không?"

Tô Nhược Lan gật đầu, ánh mắt nàng mệt mỏi nhưng tràn đầy quyết tâm. "Ừ, nhưng ta không thể dừng lại bây giờ. Chúng ta phải làm rõ mọi chuyện, phải chắc chắn rằng triều đình sẽ thật sự thay đổi."

Lục Dao bước lại gần hơn, đôi tay nàng nhẹ nhàng ôm lấy Tô Nhược Lan. "Nhưng không phải lúc nào cũng cần phải chiến đấu. Hãy để ta giúp ngươi nghỉ ngơi. Dù sao, ngươi cũng đã làm rất nhiều."

Những lời của Lục Dao làm Tô Nhược Lan cảm thấy an lòng. Nàng chưa từng nghĩ rằng, trong một thế giới đầy chông gai này, lại có một người có thể khiến nàng cảm thấy bình yên đến vậy. Nàng nhẹ nhàng dựa vào người Lục Dao, hít một hơi thật sâu.

"Cảm ơn ngươi." Tô Nhược Lan thì thầm.

Lục Dao mỉm cười, khuôn mặt nàng gần như sáng bừng lên trong bóng tối của căn phòng. "Ta chỉ làm những gì ta muốn làm thôi. Còn ngươi... cũng xứng đáng được hạnh phúc."

Cảm giác ấm áp ấy khiến Tô Nhược Lan cảm nhận được một sự thay đổi nhỏ trong cơ thể mình. Một cảm giác kỳ lạ, vừa ngọt ngào lại vừa khó tả. Nàng không thể ngờ rằng, ngoài việc giành lại quyền lực, nàng lại có thể tìm được một tình yêu đích thực. Một tình yêu không chỉ dành cho triều đình, mà còn dành cho người nàng yêu thương.

Ngày hôm sau, khi Tô Nhược Lan thức dậy, nàng cảm thấy cơ thể mình có chút khác thường. Những cơn chóng mặt nhẹ và sự mệt mỏi không bình thường khiến nàng nghi ngờ. Dù nàng không muốn làm to chuyện, nhưng nàng cũng biết, có thể đây là dấu hiệu của một sự thay đổi lớn trong cơ thể mình.

"Ta không biết phải làm sao nữa," Tô Nhược Lan thầm nghĩ, tay khẽ đặt lên bụng mình. "Liệu có phải... ta đã mang thai?"

Lục Dao nhận ra sự thay đổi trong nàng khi nàng bước ra từ phòng tắm, mắt nàng đầy lo lắng.

"Có chuyện gì sao?" Lục Dao hỏi, ánh mắt lo âu nhìn nàng.

Tô Nhược Lan im lặng một lúc rồi khẽ gật đầu. "Ta nghĩ... ta có thể đã mang thai."

Ánh mắt Lục Dao hiện lên sự bất ngờ, nhưng rồi nhanh chóng thay thế bằng sự dịu dàng và chăm sóc. "Nếu đúng như vậy, thì đây là một tin vui, không phải sao?"

Tô Nhược Lan nhìn vào mắt Lục Dao, và một nụ cười nhẹ nở trên môi. Mặc dù nàng chưa hoàn toàn chắc chắn, nhưng cảm giác trong lòng nàng như đã có gì đó thay đổi, có lẽ đây chính là khởi đầu của một chương mới trong cuộc đời nàng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: