Chương 6: Gặp gỡ
Buổi Tối Tại Biệt Thự Đinh Gia
Ánh đèn pha lê lung linh tỏa sáng trên bàn ăn dài sang trọng, phản chiếu sắc vàng ấm áp khắp căn phòng rộng lớn. Đinh Diệp Như, dáng vẻ lạnh lùng và điềm tĩnh, chăm chú lật giở từng trang của bản kế hoạch mà Thiên Minh vừa trình bày. Cậu em trai đầy nhiệt huyết, tự tin rằng kế hoạch này sẽ giúp chị gái mình tiến gần hơn đến nhà văn tài năng mà cô đang để ý.
"Chị, anh ấy rõ là người thông minh nhưng cũng không dễ gần. Lần này chị nên thật tự nhiên." Thiên Minh đề xuất. "Những điều đáng lo ngại chị cần phải hiểu rõ trước khi quá gần gũi." Diệp Như trầm ngâm trả lời. "Em có thể thu thập thêm thông tin một cách khéo léo không?"
Thiên Minh cười tinh nghịch. "Chị yên tâm, em đã có kế hoạch riêng cho chuyện này."
" Chỉ cần chị làm theo đúng kế hoạch này, em đảm bảo Hữu Minh sẽ không thể từ chối chị được đâu!" Thiên Minh nói, ánh mắt sáng ngời, tràn đầy quyết tâm.
Diệp Như ngẩng đầu lên, đôi mắt lạnh lùng nhìn cậu em trai. "Em chắc không? Cũng như em nói anh ta không phải là kiểu người dễ tiếp cận. Nếu mọi chuyện không suôn sẻ, chị không muốn gia đình mình gặp rắc rối."
Thiên Minh nhún vai, cười tự tin. "Chị yên tâm, em đã nghiên cứu kỹ về anh ấy rồi. Để bắt đầu, chị cần một lý do hợp lý để gặp lại anh ấy. Và đây..." Cậu lấy ra một tấm vé, nét mặt đầy phấn khích. "Đây là sự kiện văn học sắp tới. Theo thông tin em nắm được, anh ấy sẽ tham gia với tư cách khách mời danh dự. Đến lúc đó chị chỉ cần xuất hiện và tạo ấn tượng."
Thiên Minh nhận ra ánh mắt dò xét của chị, nhưng chỉ nhún vai, khóe môi cong lên một nụ cười tự tin. "Chị yên tâm, đây chỉ là bước đầu. Quan trọng nhất là chị phải để anh ấy không thể quên được chị."
Diệp Như thoáng nhíu mày. Cô chưa bao giờ nghĩ mình sẽ phải đặt mình vào một vị trí thấp hơn để gây ấn tượng với bất kỳ ai. Niềm kiêu hãnh và sự độc lập trong cô luôn là bức tường kiên cố ngăn cách cô với những toan tính tình cảm. Nhưng với Hứa Minh, một điều gì đó trong lòng cô trỗi dậy - không phải sự tính toán, mà là một cảm giác lạ lẫm, khó diễn tả.
Dẫu trong lòng còn nhiều mâu thuẫn, cô vẫn khẽ gật đầu. Đôi mắt sáng nhưng cương nghị, như vừa đưa ra một quyết định mang tính bước ngoặt
Bên Phía Hứa Hữu Minh
Bốn ngày sau buổi họp báo, Hứa Minh nhận được lời mời tham dự sự kiện văn học lớn. Ban đầu, anh do dự. Nhưng Anne - trợ lý và cũng là người quản lý, nhắc nhở: "Đây là cơ hội tốt để quảng bá tác phẩm mới." Cuối cùng, anh gật đầu đồng ý.
Tại sự kiện, không khí trang trọng lan tỏa khắp khán phòng. Những nhà văn nổi tiếng, độc giả, và người yêu sách tụ họp đông đúc. Hữu Minh xuất hiện trong bộ vest đen lịch lãm, ánh mắt lơ đãng quét qua đám đông, cố giữ vẻ điềm tĩnh dù lòng anh dậy lên cảm giác bồn chồn khó tả.
Đằng xa, Đinh Diệp Như bước vào trong trang phục thanh lịch, toát lên thần thái quyền lực. Cô lặng lẽ quan sát, ánh mắt không rời khỏi bóng dáng người đàn ông mà cô muốn tiếp cận. Khi nhìn thấy ánh mắt thoáng u buồn của anh, cô quyết định tiến tới, nắm chặt tấm danh thiếp trong tay.
"Chào anh, tôi là Đinh Diệp Như," cô mở lời, giọng nói vừa tự tin vừa ấm áp.
Hứa Minh quay lại, thoáng ngạc nhiên khi nhìn thấy người phụ nữ trước mặt. Cô không trang điểm cầu kỳ, nhưng nét lạnh lùng và vẻ đẹp mạnh mẽ khiến anh khó rời mắt. "Chào cô. Rất vui được gặp."
"Tôi rất ngưỡng mộ cuốn sách Ấm Áp của anh," cô nói, ánh mắt chân thành. "Nó khiến tôi suy nghĩ rất nhiều. Cảm ơn anh vì đã tạo ra một tác phẩm tuyệt vời."
Hữu Minh nhếch nhẹ môi, nụ cười nhàn nhạt. "Cảm ơn cô. Nhưng tôi nghĩ cuốn sách ấy... quá buồn."
Diệp Như khẽ lắc đầu, ánh mắt sâu lắng. "Đôi khi, chính nỗi buồn mới giúp con người ta trân trọng những khoảnh khắc hạnh phúc. Anh không nghĩ vậy sao?"
Câu nói ấy khiến Hữu Minh khựng lại. Anh cảm giác như cô có thể nhìn thấu tâm hồn mình. Nhưng ngay lập tức, anh kìm lại cảm xúc. "Có lẽ cô đúng."
Câu chuyện giữa hai người dần chuyển từ những lời chào hỏi xã giao sang một cuộc đối thoại sâu sắc hơn. Diệp Như khéo léo dẫn dắt, gợi nhắc những chi tiết trong tác phẩm để tạo sự đồng cảm. Hữu Minh, dù thận trọng, vẫn bắt đầu mở lòng, chia sẻ về hành trình sáng tác của mình.
Tuy nhiên, cuộc trò chuyện ngắn ngủi bị gián đoạn khi một đối tác quen thuộc đến bắt chuyện với Diệp Như. Cô miễn cưỡng rời đi, để lại Hữu Minh với cảm giác mơ hồ lạ lẫm.
______________________________________
Sau buổi trò chuyện ngắn, Anne khẽ kéo tay Hứa Minh, dẫn anh sang một góc khuất. Ánh mắt cô lộ rõ vẻ lo lắng, giọng nói trầm xuống:
Sau buổi trò chuyện ngắn, Anne khẽ kéo tay Hứa Minh, dẫn anh sang một góc khuất. Ánh mắt cô lộ rõ vẻ lo lắng, giọng nói trầm xuống:
"Hữu Minh, cô ta là ai? Em có cảm giác cô ấy không phải một fan bình thường."
Hứa Minh thoáng ngập ngừng, rồi lắc đầu. "Tôi không biết. Nhưng cô ấy không làm gì đáng ngờ cả. Chỉ là một người yêu sách thôi, Anne."
Anne vẫn nhìn anh chăm chú, đôi mắt ánh lên sự hoài nghi không che giấu. Dù vậy, cô không nói gì thêm, chỉ im lặng quan sát, như thể đang cố tìm lời giải cho những suy nghĩ rối bời trong đầu.
______________________________________
Tối Hôm Ấy Tại Biệt Thự Đinh Gia
Thiên Minh reo lên đầy hào hứng khi nghe chị gái kể lại. "Em đã bảo mà! Anh ấy chắc chắn bị chị thu hút!"
Diệp Như chỉ im lặng. Đôi mắt cô mơ màng nhìn ra khoảng không. Cuộc gặp gỡ thoáng qua ấy để lại trong cô cảm giác khó tả - một sự kết nối mơ hồ, không đến từ lý trí, mà từ sâu thẳm trái tim.
Cô hiểu rằng Hứa Minh không phải kiểu người dễ dàng mở lòng. Để chạm vào thế giới nội tâm của anh, cô cần nhiều hơn vẻ bề ngoài và những lời nói hoa mỹ. Một kế hoạch mới hình thành trong tâm trí cô - lần này, nó không chỉ đơn thuần là để tiếp cận anh, mà còn để chữa lành.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro