dường như.
dường như gió mới cất lên
lời ca không trọn, tình ai chẳng bền
dường như gió lạnh nhớ em
từng cơn lạnh buốt, nhá nhem đêm dài
tưởng rằng ngày một ngày hai
tưởng rằng phố xá chẳng phai tiếng cười
ngờ đâu lúc vắng em rồi
từng thu lá dội, cũng sầu lòng tôi
tưởng rằng đời bạc như vôi
tưởng rằng chẳng nhớ, chẳng thương bóng người
em ơi, em bước đi rồi
phố phường đông nghịt, kẻ này đơn côi
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro