
[KVCQ2] Lương Phối - Phần 1
Lương Phối - Phần 1
Guiding: Trị liệu tinh thần giữa Dẫn đường và Lính gác
Lính gác: Nhân loại mới có dị năng mạnh mẽ nhưng dễ bùng nổ và mất lý trí nếu không có Dẫn đường guiding
Dẫn đường: Nhân loại mới có khả năng xoa dịu Lính gác
Quỷ: Đã thấy có một số trang reup leech thẳng truyện từ Wattpad ra rồi =))), chôm chỉa nhanh tay ghê. Các bà đọc trên đó thấy dòng này thì hãy nhớ nó là trang ăn cắp lấy tiền quảng cáo từ lượt đọc của các bà đó.
Tui chỉ đăng truyện trên blogspot wickthelord.blogspot.com và wattpad NguyenMotDanQuy666 thôi, làm không lợi nhuận, đọc ở trang reup là các bà đang góp sức đẩy editor đến bờ vực bỏ edit, drop truyện, làm giàu cho mấy đứa không bỏ công sức gì ra nhưng ăn trên đầu trên cổ tác giả, lợi dụng sự thiếu hiểu biết của một số reader đó.
#1.
Ôn Xán mới kết thúc guiding tạm thời cho một lính gác bị thương, vừa bước ra khỏi phòng điều trị uống miếng nước thì nghe thấy tiếng gọi của y tá.
"Ôn Xán, cuối cùng cậu cũng ra rồi! Có người đang đợi cậu ở ngoài đó!"
Ôn Xán đặt cốc nước xuống hỏi: "Ai tìm tôi vậy?"
Y tá nháy mắt trêu chọc: "Còn ai nữa, chắc chắn là vị hôn phu của cậu rồi! Anh ấy đợi khá lâu rồi ấy, tôi nói cậu đang bận nên bảo anh ấy chờ. Cậu mau ra đi."
Ôn Xán rũ mắt xuống trông có vẻ ngạc nhiên, vài giây sau mới đáp lại một tiếng, trên mặt không lộ ra biểu cảm gì.
Tống Miện đã đi được gần nửa năm rồi, hai tháng trước anh ta cũng không rút khỏi thành phố Toa Mông cùng quân đội, cậu cứ nghĩ Tống Miện sẽ đóng quân ở đó luôn không quay lại nữa.
#2.
Bốn mươi năm trước, một tảng băng khổng lồ đã tồn tại hàng trăm triệu năm ở vùng cực đột nhiên tan chảy. Các nhà khoa học ở đó đã phát hiện ra một nguyên tố hoàn toàn mới trong tảng băng, đặt tên là R chiếu theo tên của người đầu tiên phát hiện ra nó. Các thí nghiệm cho thấy, khi hấp thụ nguyên tố này, tố chất cơ thể có xác suất có thể được cường hóa lên mức cực đại.
Phát hiện này đã thu hút sự chú ý cũng như tranh cãi trên toàn thế giới, quân đội của các quốc gia rục rịch bí mật nghiên cứu, nhưng không ngờ đó lại là khởi đầu của thảm họa.
Nguyên tố R tràn lan khắp địa cầu theo các dòng hải lưu, tản vào không khí, khiến đa số nhân loại mất đi lý trí, trở thành những cái xác không hồn chỉ biết phá hoại. Động vật cũng biến đổi, ngay cả những con thỏ hiền lành cũng trở nên to lớn hơn cả chó, thậm chí còn hung dữ hơn nhiều, chưa kể đến những động vật khổng lồ như voi hay cá mập.
Nhưng đó chưa phải là hết, các kiểu thời tiết cực đoan liên tiếp xuất hiện khiến nhân loại trở tay không kịp. Dân số giảm mạnh, liên quân mất rất nhiều năm mới xây dựng được căn cứ mới ở thành phố Tang Hải, sau đó cử quân đội đi khắp nơi tìm kiếm những người sống sót. Cuối cùng sau nhiều năm dài đằng đẵng, thời tiết cực đoan cũng dần có xu hướng bình ổn trở lại.
Mấy năm gần đây, các nhà khoa học đã nghiên cứu thực nghiệm ngày đêm, rốt cuộc cũng có tiến triển lớn. Thực tế là, trong quá trình di tản, người ta phát hiện ra rằng nguyên tố R không thể lây lan lần thứ hai, nói cách khác, những người đã bị nhiễm bệnh và biến đổi trước đó không thể lây nhiễm cho người khác, nhưng nguyên tố R khi đi vào cơ thể sẽ có một thời kỳ ủ bệnh không xác định. Một số người sẽ biến dị sau thời kỳ ủ bệnh, một số người bình an vô sự, và còn có một bộ phận cực nhỏ phát sinh biến hóa trên cơ thể.
Nhóm người này được gọi là Lính Gác và Dẫn Đường. Sau khi được đào tạo, họ sẽ chính thức gia nhập quân đội. Đồng thời, các nhà khoa học cũng dựa vào họ mà phát triển một loại vắc xin mới. Sau khi tiêm vắc xin, nhân loại đã được tiêm chủng không phải lo lắng về việc bị biến dị nữa, còn có một số ít sẽ phân hóa thành Lính Gác và Dẫn Đường.
Nhưng ngay từ khi thảm họa bắt đầu, đã có một thế lực khác nổi lên.
Những kẻ này sùng bái nguyên tố R một cách điên cuồng, nhiều lần gây trở ngại cho các hoạt động của liên quân, bắt cóc người thường để làm thí nghiệm, cố gắng nuôi dưỡng một chủng tộc người biến dị có tư duy.
Cha mẹ của Ôn Xán đã chết dưới tay những kẻ biến dị này, lúc đó Ôn Xán chỉ là một đứa trẻ sơ sinh vài tháng tuổi, được quân đội đưa về trại trẻ mồ côi ở thành phố Tang Hải, sau đó theo họ của viện trưởng.
Khi lên 14 tuổi, cậu phân hóa thành Dẫn Đường rồi nhập học Học Viện Lính Gác Dẫn Đường. Do Dẫn Đường trưởng thành sẽ xuất hiện hiện tượng Kết Hợp Nhiệt nên rất cần kết hợp với Lính Gác có độ tương thích cao. Bởi thế sau khi nhập học, cậu cũng như những người khác đã đăng ký thông tin cá nhân của mình vào cơ sở dữ liệu.
Một năm sau, một vị trung tướng họ Tống đến gặp Ôn Xán, nói rằng độ tương thích giữa Ôn Xán và con trai út Tống Miện của ông ta lên đến 94%, ý định của ông ta rất đơn giản, ông ta hy vọng Ôn Xán sau này sẽ kết hôn với Tống Miện.
Cứ như vậy, Ôn Xán đột nhiên có một vị hôn phu, nhà họ Tống sắp xếp cho hai người đính hôn khi Ôn Xán tốt nghiệp ở tuổi 18, còn đám cưới chính thức dự kiến sẽ được tổ chức sau khi Ôn Xán trải qua kỳ Kết Hợp Nhiệt.
#3.
Tống Miện lớn hơn Ôn Xán ba tuổi. Tuy là vị hôn phu nhưng suốt cả năm hai người chỉ gặp nhau không đến mấy lần, thậm chí thông tin về việc đính hôn cũng chỉ được công bố ra ngoài mà không tổ chức bất kỳ lễ lạt nào, bất chấp sự không tình nguyện của Tống Miện. Tống Miện luôn tránh xa Dẫn Đường mà gia đình chọn cho mình này như tránh tà, đã quen biết nhau được bốn năm, đây là lần đầu tiên Tống Miện chủ động tìm đến Ôn Xán.
Gần như Ôn Xán không biết gì về vị hôn phu của mình hết, cậu cũng hiểu Tống Miện không thích mình, vì vậy khi nhìn thấy Tống Miện ngồi trên ghế dài dưới sảnh bệnh viện, cậu tự giác cách xa anh ta nhất có thể, cúi đầu không dám nhìn vào mặt Tống Miện.
"Y tá bảo anh tìm tôi." Cậu nói.
"Ừm." Tống Miện đáp, "Tôi vừa từ Toa Mông về."
Ôn Xán gật đầu rồi không nói thêm gì nữa. Tống Miện vẫn mặc đồ tác chiến, có thể thấy anh ta vừa mới về đã đến tìm cậu ngay lập tức.
Tám tháng trước, Ôn Xán tốt nghiệp từ Học Viện Lính Gác Dẫn Đường, không lâu sau đó cậu xuất hiện triệu chứng Kết Hợp Nhiệt giả. Kết Hợp Nhiệt giả có nghĩa là Kết Hợp Nhiệt thực sự sẽ đến trong vòng một năm nữa, nhà họ Tống vì muốn thúc đẩy tình cảm của hai người đã định cho họ theo quân đội do con cả nhà họ Tống dẫn đầu đến thành phố Hồng Diệp dọn dẹp loài biến dị.
Tuy nhiên, khi đó Ôn Xán vẫn còn sốt nhẹ vì Kết Hợp Nhiệt giả, còn Tống Miện thì lại lén gia nhập một đội quân khác đi đến thành phố Toa Mông cùng với người yêu thuở nhỏ Lý Cảnh Tư, người vì độ tương thích thấp nên không được gia đình anh ta chấp nhận.
Khi Ôn Xán khỏe lại bèn nghe được những chuyện này, ấy thế nhưng cậu không có phản ứng gì đặc biệt, cũng không có ý định chủ động đi đến thành phố Toa Mông để gây phiền phức. Sau đó thì cậu được thầy giáo giới thiệu vào làm ở bệnh viện liên quân, đảm nhận công việc tạm thời guiding cho các Lính Gác.
Cậu là người ngoan ngoãn, im lặng, tính phục tùng cao, không làm những việc ngoài sắp xếp, hơn nữa thể tinh thần của cậu là một con chồn tuyết hiền lành, rất dễ khiến người khác buông lỏng cảnh giác và mở ra lá chắn tinh thần, thực sự rất phù hợp với công việc này.
Hai tháng trước, đội quân đi đến thành phố Toa Mông dọn dẹp loài biến dị đã rút lui, nhưng Tống Miện và Lý Cảnh Tư vẫn chưa trở về. Trung tướng Tống vô cùng tức giận, nhưng vì quy định của quân đội nên không thể tự ý rời vị trí. Ông ta không thể làm gì với đứa con trai út của mình.
Không ai ngờ rằng, Tống Miện lại trở về vào hôm nay.
#4.
"Hôm nay tôi đến tìm cậu là để nói về chuyện hủy hôn." Tống Miện không vòng vo nữa, "Lý Cảnh Tư đã đến kỳ Kết Hợp Nhiệt vào tháng trước, chúng tôi đã kết hợp rồi."
Ôn Xán vẫn im lặng không nói gì.
Tống Miện tiếp tục: "Cậu biết đấy, tôi luôn thích Cảnh Tư, chỉ vì độ tương thích mà gia đình tôi ép buộc chúng ta ở bên nhau. Trước kia tôi không có tiếng nói, phản đối cũng vô ích. Lần này tôi lập công ở thành phố Toa Mông nên đã thăng cấp quân hàm, không còn là người mà cha tôi có thể tùy tiện thao túng nữa. Tôi và Cảnh Tư quyết định ở lại thành phố Toa Mông, đơn xin phép đã được phê duyệt rồi."
"Cả tôi và Cảnh Tư đều cảm thấy cần phải nói rõ chuyện này với cậu, cậu cũng coi như là nạn nhân trong chuyện này, nếu gia đình tôi có hỏi thì cậu cứ nói thật. Tôi đã nói chuyện với anh trai tôi rồi, có anh ấy ở đó cậu không cần lo lắng việc cha mẹ tôi sẽ gây khó dễ cho cậu đâu."
Ôn Xán ậm ừ một tiếng, vẫn cúi đầu ngó xuống mặt đất.
Tống Miện trút xong bầu tâm sự bèn thở phào nhẹ nhõm, lần đầu tiên anh ta nở một nụ cười với Ôn Xán.
"Chuyện này cuối cùng cũng xong rồi, tôi sẽ quay lại thành phố Toa Mông, Cảnh Tư vẫn đang đợi tôi. Chúc cậu sớm gặp được Lính gác mà mình thích, sau này gặp lại."
Ôn Xán lại ừ một tiếng, giọng điệu bình thản: "Tạm biệt."
Tống Miện rời đi, Ôn Xán cũng không ngồi đó thêm nữa, nhìn đồng hồ đã đến giờ trưa liền đứng dậy đi về phía căng tin.
#5.
Bữa trưa hôm nay có món ngô mà Ôn Xán rất thích, cậu lấy suất ăn rồi tìm chỗ ngồi, đột nhiên lại nghe thấy tiếng gọi của thầy giáo.
Thầy của Ôn Xán ở học viện Lính Gác Dẫn Đường cũng là trưởng khoa bây giờ của cậu luôn. Ôn Xán đi đến, đặt khay thức ăn xuống rồi chào thầy.
Thầy Chương đã hơn bốn mươi tuổi, tính tình dễ gần, luôn coi học trò như con cái nhà mình, thầy hỏi Ôn Xán: "Thầy vừa thấy đứa trẻ nhà họ Tống đến tìm con, sao, cậu ta đến bàn chuyện cưới xin à?"
Ôn Xán múc một thìa đậu, trả lời: "Không phải đâu ạ."
Thầy Chương tò mò: "Vậy cậu ta đến tìm con để làm gì?"
"Anh ấy đến bảo con hủy hôn."
"Hủy hôn?!" Nghe câu trả lời thản nhiên từ học trò mình, giọng thầy bỗng cao vút lên, thấy mọi người xung quanh nhìn về phía mình, thầy liền ho khẽ một tiếng.
"Con đồng ý rồi à? Gia đình cậu ta biết chưa?"
"Đồng ý rồi ạ, con cũng không rõ lắm." Ôn Xán trả lời một cách nghiêm túc, giống như việc này chẳng liên quan gì đến mình.
"Thằng Tống Miện này, chẳng lẽ nó không biết mấy tháng nữa con sẽ đến kỳ Kết Hợp Nhiệt à!"
Thầy Chương nhớ lại chuyện Tống Miện bỏ đi nửa năm trước, lại cảm thấy chán nản: "Cũng phải, nếu cậu ta có quan tâm thì nửa năm trước đã không bỏ đi rồi."
Ôn Xán vẫn cúi đầu, yên lặng ăn cơm.
Thầy Chương cảm thấy học trò mình thật tội nghiệp, trong lòng dâng lên tình thương của cha. Dù nói thật thì tuổi tác thầy đúng là có thể làm cha của Ôn Xán được luôn.
"Không sao đâu, thầy sẽ cho người đưa thông tin của con vào lại cơ sở dữ liệu, chắc chắn sẽ tìm được Lính Gác phù hợp trước khi con đến kỳ Kết Hợp Nhiệt."
"Dạ."
"Độ tương thích cao không thôi thì chưa đủ, lần này thầy sẽ thay con kén người, người nào vừa tốt tính vừa thích con thì mới cho gặp nhau chút."
"Dạ."
"Con đừng chỉ mãi "dạ, vâng" thế, nếu có yêu cầu gì thì cứ nói, thầy sẽ cố gắng giúp con tìm."
"Sao cũng được ạ."
"..."
#6.
Sau khi ăn trưa xong, thầy trò quay lại phòng làm việc, mọi người đều bước đi vội vàng, bận rộn như thường ngày.
Đội quân đi dọn dẹp dị biến ở thành phố Sa Long đã trở về. Họ lên đường cách đây một năm rưỡi, nhưng lại phát hiện dấu vết của thế lực đối địch "Kim Thiền" ở đó nên chưa thể trở về. Thích Tầm là chỉ huy đội đã yêu cầu tiếp tục tìm kiếm. Sau khi thảo luận, các lãnh đạo Liên quân đã đồng ý. Không phụ lòng mong đợi, Thích Tầm đã lật tẩy được một phòng thí nghiệm ở đó.
Tuy nhiên trên đường về họ đã gặp phải rất nhiều giống đột biến. Nhằm nhanh chóng kết thúc chiến sự để tất cả có thể về nhà, nhiều Lính Gác đã chiến đấu đến mức kiệt sức, trong khi số lượng Dẫn Đường thì không đủ, nên cần khẩn cấp nhập viện điều trị.
Ôn Xán thay đồ xong cũng chuẩn bị vào phòng điều trị để giúp đỡ, từ xa đã nghe thấy một giọng nói vừa quen thuộc vừa nghiêm khắc ngày càng gần hơn.
"... Vớ vẩn! Đã đến lúc này rồi mà vẫn cứng đầu! Thằng nhãi này, cậu bảo nó tự cắn răng mà chịu hoặc đi tìm Dẫn Đường nhận guiding đi, từ giờ một viên thuốc của bệnh viện Liên quân cũng không được phát cho nó!"
Nghe thấy tiếng động, cả phòng làm việc lập tức im re, những người đang tranh thủ nói chuyện cũng không dám mở miệng nữa.
Đó chính là Viện trưởng Cát của Bệnh viện liên quân. Bà rất nghiêm khắc, cũng là nhân tố chủ chốt trong việc phát triển vắc-xin năm đó, các lãnh đạo Liên quân rất kính trọng bà.
"Tôi không tin là không trị được nó!" Giọng của viện trưởng Cát càng lúc càng gần, sau đó cánh cửa phòng làm việc bị đẩy mạnh ra, viện trưởng Cát nhìn quanh một vòng: "Ôn Xán, lại đây, vào phòng điều trị 203 guiding cho Thích Tầm."
Ôn Xán gật đầu đồng ý, rồi bước ra ngoài. Trưởng khoa Chương ở phía sau không thể ngăn cản, bị viện trưởng liếc cho một cái liền không dám ho he, nóng ruột toát mồ hôi.
Đứa trẻ ngốc này, biết rõ tính khí của Thích Tầm mà còn dám đồng ý sao!
Lương Phối - Phần 1 (Hết)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro