Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

23 | Chiếc Gương Ảo Ảnh

Stories To Tell

Author | Hoseki13
Dịch | Phi Nguyệt

Summary: Những câu chuyện có lẽ là vô nghĩa.

. . . . .

23 | Chiếc Gương Ảo Ảnh

"Woah! Chỗ này lớn quá!!" Lambo mười lăm tuổi hét lên khi nhìn xung quanh, kinh ngạc với công trình kiến ​​trúc to lớn này.

"Đương nhiên phải lớn rồi. Đây là một lâu đài mà." Gokudera đứng phía sau nói.

"Chắc cũng lâu lắm rồi, ở trước khi bị bỏ hoang, hẳn nó rất xinh đẹp. Không biết nó trông như thế nào nhỉ..." I-pin tự hỏi.

Yamamoto ngửa đầu, huýt nhẹ một tiếng khi thấy được trần nhà của nơi này cao đến mức nào. "Nghĩ cũng cực lắm mới dọn dẹp được cái chỗ này."

Mukuro và Chrome bước vào đại sảnh nơi mọi người đang tập trung, Hibari lặng lẽ theo sau. "Kufufu, tôi sẽ không ngạc nhiên nếu chỗ này có bẫy ngầm đâu." Anh giảo hoạt cười bảo.

"Mukuro, làm ơn đừng." Tsuna cảnh báo. "Cả mọi người nữa, hãy ở gần nhau. Tớ không muốn có ai bị lạc ở đây đâu." Cậu bổ sung thêm.

Reborn - ngồi trên đầu Tsuna, hài lòng gật đầu khi nhìn học trò của mình dẫn dắt Gia đình tiến vào chốn hoang tàn này.

"Chúng ta đang tìm cái gì vậy, Reborn?" Tsuna hỏi khi đi xuyên qua lâu đài bỏ hoang.

"Một chiếc gương, có người nói có thể chiếu ra khát vọng sâu thẳm nhất trong lòng người." Reborn cung cấp. "Nó được gọi là Chiếc Gương Ảo Ảnh."

Tsuna ậm ừ, nửa là tò mò nửa là nghi ngờ về điều này. Mặc dù vậy, cậu vẫn tiếp tục cho đến khi nhìn thấy một cánh cửa kép bằng sắt.

Với một chút do dự, Tsuna đẩy cửa ra, để lộ một căn phòng chất đầy những chiếc tủ sờn màu, nội thất cũ nát cùng những thứ cũ kỹ khác.

"Chà, nếu chúng ta đang cố tìm một chiếc gương, tớ đoán đây sẽ là nơi tuyệt vời để bắt đầu," Tsuna thở dài.

Nói xong, mọi người chia nhau ra, họ bắt đầu lục tung đống đồ cổ lên để tìm thứ gì đó trông giống như Chiếc Gương Ảo Ảnh.

Khi Tsuna nhìn quanh, một tia sáng lóe lên phía sau chiếc ghế cũ đập vào mắt cậu. Vòng qua nó, thiếu niên nhìn thấy mình đang đứng đối diện với một chiếc gương soi toàn thân phủ đầy bụi và mạng nhện.

Cậu ngừng thở, phủi sạch nó đi, đồng thời ho một tiếng. Sau khi làm xong, cậu nhìn vào gương còn Reborn thì đứng ngay bên cạnh. "Nó có phải là chiếc gương đó không, Reborn?" Tsuna hỏi.

Reborn không trả lời, chỉ nhìn chằm chằm vào hình ảnh trong gương. Một người đàn ông có hai sợi tóc mai hai bên, mặc vest đen, đội mũ phớt cùng màu được thắt một dải lụa vàng đang nhìn anh, nụ cười nhếch mép treo trên môi.

Tsuna khó hiểu nhìn Reborn, rồi lại nhìn vào gương. Điều duy nhất cậu thấy là cậu và Reborn, cả hai đang soi gương, còn có Gia đình của cậu, họ đã bắt đầu quần ẩu nhau khi lục tung đống đồ, khiến nơi này càng lộn xộn hơn. Rên nhẹ một tiếng, Tsuna rời khỏi đó, cậu chạy về phía những Người bảo vệ, ngăn cản hành vi tự giết hại của họ, cũng trách nhẹ cả đám vì đã gây ra mớ hỗn loạn này.

Reborn lại nhìn hình dạng ban đầu của mình thêm một giây trước khi kéo vành mũ xuống, che hai mắt lại khỏi hình ảnh đó. Thở dài, anh cũng rời xa chiếc gương và gia nhập vào trận chiến, khóe môi nhếch lên một nụ cười xấu xa khi nghe thấy tiếng hét uể oải của Tsuna.

Khát vọng sâu thẳm nhất của anh có thể là trở lại hình dạng ban đầu, nhưng hiện tại, Reborn rất thoả mãn khi ở bên học trò và Gia đình của mình.

END

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro