Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2

1 tháng sau.

Berlin , Đức .

'Ngài Reborn , tài liệu ngài cần đã có rồi ạ 'Một người đàn ông mặc vest đen , thuộc Vongola báo cáo với vị sát thủ đang hòa nhã uống trà , ngắm cảnh kia .

Dừng uống tách trà trên tay , Reborn nhận tập tài liệu kia , rồi bảo anh ta : 'Ngươi ra ngoài đi .'

Lướt qua tập tài liệu một lượt , ánh mắt anh trống rỗng . Tập tài liệu kia là tất cả những gì đã xảy ra ngày hôm ấy , sau khi xa cậu tầm một tháng , anh dần cảm thấy nghi ngờ . Qủa thật như anh đoán , Tsuna bị vu oan . Chết tiệt ,lúc đó anh quá ngạc nhiên rồi buông những lời lẽ đáng ghê tởm ấy với người mà anh yêu thương nhất ...

----------- Hn, ngày hôm ấy ----------------

Reborn ánh mắt tràn đầy sự khinh thường , ghê tởm . Nhìn người học trò mà anh yêu thương nhất giờ đây đang như một con quỷ khát máu . Mái tóc nâu che hết biểu cảm trên khuôn mặt nhỏ nhắn ấy . Buông ra một câu lạnh lùng :' Cậu làm tôi thật thất vọng ,Dame -Tsuna .'

Anh không hề biết rằng , chính câu nói ấy đã làm anh hối hận suốt 5 năm trời dài ròng rã .

Cũng lúc đó  , tim anh đau như bị ai cứa sâu vào vậy , nhưng anh hoàn toàn lờ đi nó để chịu dày vò suốt 5 năm vì không tin cậu .

---------------------------------------------------- 

' Mau chuẩn bị một chiếc phi cơ về Vongola cho tôi .' Reborn quát . Anh thật sự nhớ Tsuna , nhớ lắm ...

2 phút sau , một chiếc phi cơ đã ở trước sân biệt thự mà Reborn đang ở . Anh nhanh chóng trở về Tổng bộ Vongola .

Chiếc cổng không làm gì đắc tội với anh mà nó cũng bị méo mó một vài chỗ . Các bạn hỏi tại sao Reborn không cho chiếc cổng đi đời nhà ma luôn phải không .Lí do rất chi là đơn giản , anh chả muốn đống giấy tờ làm quà cho Tsuna đáng yêu đâu

Đi trên hành lang , anh nhíu mày , thật im lặng . Im lặng tới mức anh có thể nghe thấy tiếng thở của mình . Mở cánh cửa phòng làm việc của Vongola Decimo , cảnh vật vẫn như vậy , anh lại gần bàn làm việc của Tsuna . 

Người chả thấy đâu , chỉ còn một mảnh vải trắng muốt nhiễm huyết hồng . Run run lật mảnh vải lên , Reborn chỉ thấy hai chữ 'Vĩnh biệt ' đỏ thẫm. 

Ôm mảnh vải , anh khụy xuống . Nước mắt anh lần đầu rơi . Tâm tình của anh lúc này chỉ có hai chữ TUYỆT VỌNG . 

'HIEEE, Reborn cậu không thể đánh thức tớ một cách bình thường được sao ?'

'Reborn , cậu là bạn của tớ '...

'Reborn , dậy thôi nào '...

'Reborn , lại thêm giấy tờ sao '...

'Reborn , cậu không thể đỡ phá một chút được sao ?'...

'Reborn , chúc mừng sinh nhật .'..

'Reborn , cậu không sao chứ '...

...

Anh nhớ , nhớ khuôn mặt dịu dàng ấy , nhớ tiếng cằn nhằn khó chịu khi giấy tờ lại ngày càng nhiều thêm . Nhớ nụ cười của Bầu trời đó , anh nhớ cậu...

Nhưng ,...

Anh có tư cách đó sao ? Anh còn có tư cách nhớ cậu ấy khi mà cậu đã đưa ánh mắt tuyệt vọng về phía anh , khi buông những lời lẽ ấy ? 

Không .... đã không còn tư cách nữa rồi...

----------------------------------------------------------------------------

Ta thật sự chưa bao giờ cảm thấy văn phong của mình tệ như thế này . 

Ủng hộ ta với . Lần sau sẽ cố đăng dài hơn.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #all27#khr