chap2
Chap2:
Cô rất bất ngờ, tại sao anh lại giúp cô?, tại sao anh lại biết được? Nhiều câu hỏi dấy lên, cô ngu ngơ hỏi:
_ tại sao.......anh lại giúp tôi.
Anh hừ lạnh nhìn cô rồi trả lời một cách lạnh nhạt:
_ giúp cô? Tôi có nói là sẽ giúp cô à? Chính cô......chính cô là người đã đâm chiếc xe dơ bẩn đó vào người vợ của tôi. Tôi sẽ khiến cô phải hối hận khi đã làm ra việc này.
Cô muốn phản bác, nhưng sẽ chẳng có ai tin cô đâu.
***************************
Anh vứt cho cô tờ giấy
_ kí tên vào.
Cô nhìn kĩ, thì ra là giấy đăng kí kết hôn, hóa ra anh ta dùng thủ đoạn này để qua mắt cha cô, thỏa thuận ngầm với mụ dì ghẻ.
Ngày cưới là ngày trọng đại nhất của người con gái vậy mà cô chỉ cần ghi vài chữ vào tờ giấy này đã trở thành người có chồng. Thật nực cười.
*************************
Vậy là, cô được đưa đến biệt thự nhà anh, xung quanh là những tiếng rì rầm to nhỏ.
_ này, chúng mày chính con đàn bà kia là người đã đâm vào thiếu phu nhân đấy. Vậy mà chúng ta cứ trách cậu chủ là người có mới quên cũ, hóa ra cậu chủ muốn trả thù cho phu nhân. Vậy chúng ta phải cùng cậu chủ đàn áp, hành hạ con đàn bà này.
_ Đúng, đúng phải trả thù cho phu nhân.
Vừa đúng lúc bà quản gia đến:
_ Tại sao không làm việc mà suốt ngày hóng vặt thế. Chuyện của người ta không đến lượt các cô quan tâm.
***********
Hôm nay bà quản gia xin về quê. Bọn người hầu lúc này được đà quá trớn bắt cô làm tất cả mọi việc, cô không sợ .....chỉ là cô đã quen rồi.
Cô cũng không hề giận bọn họ, bọn họ chỉ muốn trả thù cho chủ bọn họ thôi.
Dù anh ghét cô, thù hận cô nhưng cô cũng không oán giận, có lẽ............cô thích anh rồi. Với cái vẻ đẹp ấy, khi cười chắc là đẹp lắm. Chỉ cần hàng ngày có thể nhìn thấy anh, chỉ cần như vậy thôi đã đủ khiến cô hạnh phúc và mãn nguyện rồi.
*************************
Buổi tối hôm ấy anh về nhà, cô đã đứng sẵn ở cửa chờ.
_ Anh .....anh đã về.
Anh lướt qua cô như một cơn gió, coi cô như không khí, hùng hổ bước vào nhà. Trong lòng đau nhói , nhưng không sao , cô đã quen.
Cô đành vào thư phòng dọn dẹp.
Khi đang lau bức ảnh của anh chụp với vợ cũ, anh mỉm cười, thật đẹp, ước gì một ngày nào đó anh mỉm cười với cô nhỉ.
Bỗng tay cô bị chuột rút( hậu quả do lau hết căn biệt thự) bức ảnh tụt khỏi tay rơi xuống vỡ choang, tung tóe ra khắp sàn nhà.
Anh liền đẩy cửa chạy vào,cô hốt hoảng thu dọn đống thủy tinh, máu từ tay chảy ra do những miếng thủy tinh đâm vào. Anh chạy lại đẩy cô ra xa, đầu đập vào cạnh tủ, máu lại tuôn ra một lần nữa.
_ cô cút đi. Từ bây giờ cấm cô đụng vào đồ của tôi và vợ tôi. Cút cút ngay.
Cô choáng váng bò dạy chạy ra ngoài, để lại bên trong tiếng khóc ai oán, tội nghiệp.
Đi được vài bước cô ngã xuống , ngất đi. Bọn hầu thấy thế lôi cô ra ngoài dội hết nước bẩn vừa lau sàn lên người cô.
_ hừ, cô đừng có giả bộ, dậy làm việc nhanh lên.
_ Nó vẫn không tỉnh, chúng mày mau dùng biện pháp mạnh.
Vậy là chúng tát cô, đánh cô. Cô đau đớn kêu khóc.
Tối đến chúng nhốt cô ở bên ngoài và không cho cô vào trong. Cô chấp nhận , tối lại ngủ ở sàn nhà khác gì ngoài này. Muỗi cắn, đói bụng, đau đớn cứ quấy rầy cô, cho đến khi bà quản gia chạy đến ẵm cô vào nhà, bôi thuốc , đưa cơm cho cô.
_ tôi biết ngay là sẽ xảy ra chuyện này nên xong việc là tôi đi luôn. Sao cô không kể mọi chuyện với cậu chủ?
_ Không ai tin tôi đâu.
Bà lão thương cảm xót xa cho số phận của cô, đúng là hồng nhan bạc phận.
***** ***********************
Tối hôm sau, anh về nhà trong tình trạng say khướt.
Cô đang trong phòng ngủ dọn dẹp, anh liền nhầm tưởng cô là người vợ cũ, chạy đến ôm hôn cô một cách mãnh liệt.
_ Hạ Hạ anh yêu em, anh nhớ em. Hãy về bên anh.
Anh đẩy cô xuống giường ra sức chiếm đoạt, nhưng lại luôn miệng gọi tên người phụ nữ đó. Nhưng không sao, chỉ cần khiến anh thỏa mãn là cô vui rồi.
***************
Sáng hôm sau.
Tạm dừng, anh nghĩ nó nhạt nên không viết thêm, anh mỏi tay rồi .
😞😞😞😞😞😞😞😞😞😞😞😞😞😞
Nó nhạt cũng đừng bơ anh. Anh buồn
Hẹn gặp vào tối mai.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro