Chương 82
Tác giả: Du Du Tiên
Editor: wannabegoodstudent
Đối với sự tình về Vệ Hoa, Cecil tỏ vẻ sẽ phái người điều tra, đến nỗi việc học sinh khác cô lập cậu cũng phải đợi điều tra rõ lại nói, Tổ Vũ bên này chỉ cần mọi thứ như cũ liền tốt.
Chờ về đến nhà, nghênh đón bọn họ chính là vẻ mặt rất không cao hứng của Tiểu Griffin.
Hôm nay Tiểu Griffin là hình người, mặc một bộ đồ liền nhỏ, bị đặt ở trên ghế trẻ con, bên cạnh là ba con tiểu ấu tể lớn nhỏ không đồng nhất cùng nhau xếp hàng ngồi nhìn bọn họ chằm chằm.
So sánh với ngày hôm trước, chúng nó nhiều ít đã thích ứng nhà chính thuộc về chủ nhân của hơi thở cường đại, thời điểm nhìn thấy Cecil cũng không sợ hãi.
Bất quá vẫn là so với ngày thường thoạt nhìn muốn ngoan ngoãn hơn một ít
Quản gia ở bên cạnh giải thích nói: “Ruin thiếu gia biết các ngươi gần về tới, nhất định phải ở cửa chờ.”
Kết quả, đã nói tốt là trước 5 giờ sẽ về nhà, Tổ Vũ lại kéo dài tới 5 giờ rưỡi, Tiểu Griffin đương nhiên không cao hứng.
Đã sớm có chuẩn bị, Tổ Vũ móc ra món đồ chơi mới mua cùng đồ ăn vặt, mới đem Tiểu Griffin hống cao hứng.
Cuối cũng, đồ ăn vặt bị Tiểu Griffin hào phóng phân cho tiểu đồng bọn của mình, nhưng thật ra món đồ chơi mới - một món đồ chơi lông tơ lấy hình mẫu vai chính phim hoạt hình mà Tiểu Griffin thích nhất – bị bé ôm vào trong ngực không chịu buông tay.
Gia trưởng đã trở lại, mấy tiểu ấu tể bồi chơi cũng đã được cha mẹ từng người lãnh trở về, nhìn ra được các ấu tể hai ngày này ở chung thực không tồi, thời điểm đi về, mỗi người lưu luyến không rời ước định ngày mai lại cùng nhau chơi.
“Lúc này mới hai ngày đã luyến tiếc như vậy, lại chơi mấy ngày, Ruin có phải hay không liền không cần ca?” Tổ Vũ ôm Tiểu Griffin, cọ vài cái trên đỉnh đầu bé.
Tiểu Griffin cười khanh khách lên: 【 muốn ca ca. 】
Tổ Vũ ở dưới lầu cùng Tiểu Griffin chơi đùa, bên này quản gia đang theo Cecil lên lầu thay quần áo nói chuyện.
Chỉ nghe ông rất kiêu ngạo nói với Cecil: “Ruin thiếu gia gần đây biến thân so với trước kia ổn định hơn rất nhiều, vì thế thời gian hình người cũng càng ngày càng dài, cùng hài tử năm sáu tuổi khác cũng không kém cái gì.”
Lúc trước Tiểu Griffin không khống chế được biến thân, nhưng gần đây cơ bản đều là muốn biến liền có thể biến, hơn nữa thời gian cũng vượt qua nửa tiếng, ví như hôm nay, quản gia thấy Tiểu Griffin khăng khăng muốn ở cửa, liền đưa điểm tâm vừa không no bụng lại có thể giết thời gian cho mấy ấu tể vừa ăn vừa chờ.
Kết quả Tiểu Griffin đại khái là ngại móng vuốt ấu tể không lấy đồ ăn được, liền biến mình thành bộ dáng em bé ngồi ở chỗ đó ôm một cây bánh quy sữa vốn là cho hai tiểu ấu tể Paddy cùng Branz nghiến răng dung, chậm rãi gặm, ăn đến khi Tổ Vũ trở về vẫn còn duy trì bộ dáng em bé.
Mà muốn khống chế thân hình chính mình cùng với thời gian dài duy trì hình người, đều là sau năm tuổi mới có thể làm được, có chút hóa hình, sợ là mười tuổi đều không nhất định so Tiểu Griffin làm tốt lắm.
Cecil khẽ nhếch khóe miệng, khẽ cười một tiếng.
Người khác không có vận khí đụng trúng đại yêu quái, còn được chuẩn bị thỏa đáng mọi chuyện.
Nói một chút tình huống ở nhà hôm nay của Tiểu Griffin, quản gia chuyển qua nói một sự kiện khác: “Lại qua một thời gian nữa chính là sinh nhật của Tiếu Ân nguyên soái, thiệp mời hẳn rất nhanh sẽ đưa tới, tiên sinh không bằng mang Tổ Vũ thiếu gia cùng đi?”
Cecil nghe vậy, động tác cởi cà vạt ngưng lại, anh quay đầu lại nhìn vào mắt quản gia, “Ta cho rằng ngươi sẽ muốn ta mang một bạn nữ.”
Nghe được câu trước, Cecil đã chuẩn bị tốt muốn cự tuyệt quản gia, không nghĩ tới quản gia thế mà muốn anh mang theo Tổ Vũ.
Mà cái đề nghị này, Cecil tất nhiên là động tâm.
Chỉ là không biết đề nghị này của quản gia là cố ý hay vô tình.
Quản gia hơi hơi mỉm cười: “Trừ thư ký, tiên sinh chưa bao giờ chịu mang bạn nữ, tiệc sinh nhật hàng năm của Tiếu Ân nguyên soái ngươi đều là đơn độc đi, ta có khuyên cũng không thể thay đổi quyết định của ngươi không phải sao? Chi bằng mang theo Tổ Vũ thiếu gia, để cậu ấy trông thấy việc đời.”
Cecil không từ biểu tình của quản gia nhìn ra cái gì, nhưng đề nghị này lại vừa vặn hợp lòng anh.
Cho nên Cecil thần sắc tự nhiên mà gật gật đầu.
Chờ anh đổi quần áo xong xuống lầu, liền nói tin tức này cho Tổ Vũ.
“Tiệc sinh nhật của Tiếu Ân nguyên soái?” Tổ Vũ kinh ngạc mở to hai mắt nhìn: “Cái loại yến hội quy cách này, ta đi thích hợp sao?”
Kể cả cậu cũng biết ba vị nguyên soái Liên Bang có bao nhiêu lợi hại, trong đó Tiếu Ân nguyên soái là người có tuổi nhỏ nhất trong ba vị nguyên soái ( kỳ thật cũng chỉ kém mười mấy tuổi ), nhưng thực lực quân đội dưới trướng lại mạnh nhất, ẩn ẩn có xu thế áp hai vị nguyên soái khác một cái đầu.
Tiệc sinh nhật của một đại nhân vật như vậy tất nhiên là yến hội cao cấp nhất Liên Bang, Tổ Vũ nếu lấy thân phận Leo thì còn được, nhưng hiện tại cậu muốn lấy thân phận một cô nhi, con nuôi quản gia đi, thấy thế nào đều không thích hợp đi?
“Yến hội sinh nhật Tiếu Ân nguyên soái tới rất nhiều khách nhân, trong đó hẳn là có mục tiêu của chúng ta.” Cecil rất rõ ràng muốn thuyết phục Tổ Vũ: “Ngươi cùng ta đi, tìm cơ hội thử một chút.”
“Mục tiêu? Ngươi sớm đã có đối tượng hoài nghi?”
“Chỉ là hoài nghi, sự tình rương ấp trứng tra được vài người, nhưng đến tột cùng là ai vẫn luôn không thể định luận, sau vụ bắt cóc bọn họ làm càng thêm cẩn thận, chúng ta đến bây giờ cũng không có manh mối gì, không bằng nhân cơ hội này tra rõ sự tình rương ấp trứng, nói không chừng sẽ có tiến triển.”
Bọn họ vẫn luôn hoài nghi cả hai vụ đều là cùng một đám người làm, nhưng sự kiện tinh tế hải tặc bắt cóc Khoa Khảo Đội cướp đoạt rương ấp trứng sau lưng ẩn ẩn có bút tích của mấy vị cao tầng chính phủ, cuối cùng cũng không tra được kết quả gì, chỉ tìm được mấy người bị đẩy ra làm kẻ chết thay, lúc sau chỉ có thể tạm thời hành quân lặng lẽ.
Mà sự việc Tiểu Griffin bị bắt cóc, Cecil cho rằng không phải việc cao tầng chính phủ sẽ làm được, hẳn chỉ là người nào đó đơn độc hành động.
Bất quá có hiềm nghi lại có thể khiến cho y muốn tra cũng tra không ra, hẳn là cũng chỉ có vài người như vậy mà thôi.
Tổ Vũ vừa nghe là muốn đi tìm chủ mưu phía sau màn lập tức đáp ứng muốn đi cùng Cecil.
Vì thế Cecil ấn định: “Cuối tuần ta mang ngươi đi đặt làm lễ phục.”
Quản gia vẫn luôn yên lặng nghe lén, lộ ra một nụ cười tiếp tục cúi đầu chiếu cố Ruin thiếu gia của ông.
Biến hóa của Cecil trong khoảng thời gian này giấu được những người khác nhưng giấu không được ông, tuy rằng ông hoàn toàn không nghĩ tới người chưa từng động tâm như tiên sinh thế mà lại thích Tổ Vũ thiếu gia, bối phận hai bên cũng kém quá xa.
Nhưng quản gia cũng không phải người cổ hủ, so với vấn đề bối phận không rõ ràng, ông càng quan tâm để ý là Cecil hạnh phúc.
Vài thập niên ông thấy Cecil bởi vì nguyên nhân thân thể mà một người bạn cũng không có, thậm chí còn tính toán cô độc sống quãng đời còn lại, liền cảm thấy đau lòng, cho nên mới ham thích vì anh tìm kiếm đối tượng xem mắt thích hợp, nhưng Cecil không để tâm, điểm này mới khiến cho quản gia bất đắc dĩ.
Hiện tại liền tốt, thân thể Cecil rất nhanh sẽ hồi phục hoàn toàn, còn có người mình thích, ông sao lại có thể không hỗ trợ đẩy một phen chứ?
Hơn nữa Tổ Vũ thiếu gia thoạt nhìn đối với tiên sinh cũng có ý tứ như vậy không phải sao?
Đối với việc tìm đối tượng cho Cecil trước nay không thành công, quản gia cho rằng lần này là lúc ông xoay người.
Mới nói đến tiệc sinh nhật, ngày hôm sau thiệp mời của Tiếu Ân nguyên soái đã đưa tới cửa.
Người đưa thiệp mời tới trước sau như một truyền đạt ý nguyện của nguyên soái tới Cecil, hy vọng anh mang theo bạn tham gia tiệc sinh nhật, mọi lần Cecil trả lời đều trầm mặc.
Nhưng lần này anh lại gật gật đầu với người tới: “Xin trả lời ông, ta sẽ.”
Câu trả lời này khiến người truyền lời giật nảy mình, nghĩ đến mỗi lần đều sẽ hỏi, nhưng kỳ thật trước nay Tiếu Ân nguyên soái đều không ôm hy vọng sẽ so với hắn càng thêm khiếp sợ.
Mà bên kia, Tổ Vũ ở trong trường học vẫn như cũ bị mọi người cô lập, chỉ có Vệ Hoa đồng dạng bị cô lập cùng cậu cơ hồ như hình với bóng, đi học tan học đều ở bên nhau.
Bọn họ thoạt nhìn giống như thật sự thành một đôi bạn tốt.
“Tổ Vũ, cuối tuần ngươi có rảnh không?” Hôm nay sau khi tan học, Vệ Hoa cùng Tổ Vũ nói: “Ngươi biết đó, ta vừa mới tới Chủ Tinh không lâu, còn chưa đi dạo qua tinh cầu này, nhưng một mình ta đi ra ngoài cảm thấy có chút khẩn trương, mà ngươi là người mà ta nhận thức duy nhất ở chỗ này, cho nên ta muốn tìm ngươi cùng nhau đi ra ngoài.”
“Tuy rằng ta cũng rất muốn, nhưng mà cuối tuần này không được.” Tổ Vũ bất đắc dĩ lắc đầu: “Ta đã cùng trong nhà nói tốt ngày mai đi đặt làm lễ phục.”
Vệ Hoa nghe vậy đáng tiếc thở dài: “Nếu ngươi đã có hẹn, ta đây lần sau lại hẹn ngươi.”
Tổ Vũ ngượng ngùng nói: “Xin lỗi a.”
“Không có việc gì, vốn dĩ là ta nói chậm.” Vệ Hoa cười cười: “Bất quá ngươi làm lễ phục làm cái gì? Tham gia yến hội?”
“Đúng vậy, có tiệc sinh nhật muốn tham gia.” Tổ Vũ gật đầu thừa nhận, sau đó nhìn thời gian: “Ta muốn đi chạy bộ, ngươi đi không?”
“À, được.”
Lúc sau Vệ Hoa có chút thất thần, Tổ Vũ chỉ làm như không chú ý tới, chạy đủ bước liền cùng hắn từ biệt rời đi.
Hôm nay Tổ Vũ cũng về nhà cùng Cecil, nhân viên của Cecil đã có quen với việc đại lão bản bọn họ về sớm, do không quá quan tâm nên các loại đồn đãi của anh cùng Tổ Vũ cũng bởi vậy mà truyền khắp công ty không người nào không biết, thậm chí còn có xu thế khuếch tán thêm.
“Ta cho rằng hắn sẽ giả bộ chuyên nghiệp hơn một ít, nhưng hôm nay hắn thoạt nhìn thật sự quá rõ ràng, hắn giống như rất để ý tới việc ta muốn đi tham gia tiệc sinh nhật, có cái gì đáng để ý?”
Tổ Vũ không hiểu lắm, Vệ Hoa vì cái gì mà phản ứng như vậy, thế mà chỉ vì một câu liền bại lộ rõ ràng như vậy.
—— kỳ thật cũng không có rõ ràng như vậy, cũng do Tổ Vũ đã sớm phát hiện hắn không đúng, bằng không đổi thành người không hiểu rõ, phỏng chừng căn bản sẽ không để ý Vệ Hoa thất thần.
“Hắn đại khái là đoán được ngươi muốn tham gia yến hội gì.”
“Tiệc sinh nhật của Tiếu Ân nguyên soái? Tuy rằng cái này xác thật nghe tới làm người ta cảm thấy vinh hạnh, nhưng cũng không cần thiết như vậy đi?”
“Ngươi không phải đã cho người tra chuyện của hắn sao? Kết quả thế nào.”
“Tạm thời còn chưa có tin tức, đồng học này của ngươi ngày thường phạm vi hoạt động rất nhỏ, ban ngày cơ bản đều cùng ngươi ở bên nhau, chờ ngươi đi rồi hắn ăn xong cơm chiều sẽ trở về ký túc xá, thẳng đến ngày hôm sau mới có thể rời đi, giáo viên nhà ăn ký túc xá ba điểm một đường, hoàn toàn không có bất luận cái gì đặc biệt.”
Nếu không phải Tổ Vũ phát hiện không đúng, sau khi Cecil điều tra đến phỏng chừng sẽ cho rằng người này cũng không có vấn đề gì, tiến tới xem nhẹ hắn.
Tổ Vũ lắc lắc đầu: “Cảm giác càng ngày càng cổ quái.”
“Nghĩ không ra thì đừng nghĩ, ngày thường chú ý nhiều là được.”
Đuôi cáo đều lòi ra rồi, sớm muộn gì cũng bắt được.
………
Lần đầu edit nên có lỗi chỗ nào thì mn chỉ để mình beta lại nhoa 😘
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro