Trái bưởi
Thoáng cái đã tới mùa bưởi, thời điểm đến lớp có bạn học trong nhà trồng bưởi mang đến một ít phân chia cho cả lớp, mỗi người mấy múi, thịt bưởi lộ ra ngoài căng mọng no đủ lại hồng hồng trong trong, nhìn thôi đã biết ngọt.
"Nhà tôi tự trồng đó, mang qua đây một ít."
"Cảm ơn cảm ơn!"
Mọi người vươn tay nhận lấy, cảm ơn tới bảy bảy bốn chín lần.
Quý Hướng Không nghe thấy tiếng động mới từ màn hình điện thoại ngẩng đầu lên, cho đám người la hét ầm ĩ nửa ánh mắt, vừa vặn đối diện với bạn học nhà trồng bưởi, bạn học đó liền nhiệt tình ôm hơn nửa quả có màu hồng đậm nhất ngọt nhất, nhét vào tay Quý Hướng Không.
"Quý thiếu, nhà tôi tự trồng đó, cậu nếm thử chút đi."
Quý Hướng Không sống rất qua loa, hoa quả cũng ăn ít, ngày trước chỉ vào mùa hè hắn mới chịu uống một cốc nước ép dưa hấu, từ ngày ở chung với Thái Đinh, thích nhất chính là từ trong miệng Vỏ bảo của hắn cướp được mấy miếng trái cây tươi cắt nhỏ.
Trong miệng ngập nước thịt quả, ngọt ngấy.
So với hoa quả, cánh môi anh đào của Thái Đinh còn ngọt hơn nhiều, Quý Hướng Không thích ăn nó nhất.
"Cảm ơn."
Ban đầu Quý Hướng Không muốn từ chối, hắn với Thái Đinh thuê trọ ngoài trường, tay ôm nửa quả bưởi đi trên đường, Quý Hướng Không cứ cảm thấy hơi ngu ngốc.
Nhưng mà trông thấy tép bưởi béo tốt trong ngực, Quý Hướng Không tiện tay bẻ một miếng bỏ vào miệng, quả nhiên rất ngọt, nghĩ thầm nếu Thái Đinh ăn được nhất định sẽ vui vẻ đến rung đùi đắc ý, phóng ra ánh sáng tình yêu.
Mặc kệ ngốc hay không ngốc, Quý Hướng Không bây giờ không ghét bỏ nó nữa, đem nửa quả bưởi nhét vào balo, mang đồ ăn về cho Vỏ Vỏ là quan trọng nhất.
"Quý Hướng Không! Quý Hướng Không!"
Chính mình tâm tâm niệm niệm, làm sao tự dưng lại nghe tiếng bảo bảo gọi hắn rồi. Quý Hướng Không nghĩ chắc là hắn yêu Thái Đinh quá đến nỗi xuất hiện ảo giác. Thái Đinh mà biết ắt hẳn là cảm động lắm.
Nhìn theo nơi phát ra âm thanh, bên cửa sổ có thêm cái đầu tròn tóc tơ mềm mại, ánh mắt trong veo như nước chớp chớp ra một làn thu thủy, Quý Hướng Không từ xa lập tức bị đánh trúng.
Hóa ra không phải ảo giác, Vỏ Vỏ nhà hắn thực sự đến đây.
Thời gian nghỉ giữa các tiết vẫn chưa hết, Thái Đinh từ lớp học của mình chạy đến chỗ Quý Hướng Không.
Đem người kéo xuống ngồi bên cạnh mình xong, Quý Hướng Không cứ như đang hiến vật quý mà đem nửa quả bưởi từ trong balo cẩn thận lấy ra, đưa cho Thái Đinh, "Bạn học anh cho đó, ngọt lắm."
Thái Đinh đầu tiên là chớp mắt ngạc nhiên, nửa quả bưởi che khuất gần hết khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo của cậu, vùi mặt vào hít một hơi thật sâu, hương bưởi trong veo quanh quẩn giữa khoang mũi, "Thơm quá đi!"
"Thì ra hoàng hậu ở trong cung không cần dùng đến huân hương, chỉ cần có hoa quả chín là được, này cũng quá hưởng thụ rồi!"
Nghe lời nói của Thái Đinh liền có thể phán đoán ra, gần đây cậu ăn cơm đại khái lại mở Chân Hoàn Truyện lên xem rồi.
Quý Hướng Không cầm lấy bưởi từ trong tay Thái Đinh, "Muốn ăn không, ngọt cực."
"Muốn ~", Thái Đinh ngoan ngoãn gật đầu, nhưng nhìn thịt quả bị bọc trong vỏ dày, cặp mắt đẹp hơn lá liễu lại bắt đầu rủ xuống, "Nhưng mà còn phải bóc vỏ, phiền lắm, về nhà rồi ăn!"
Thái Đinh hạ quyết tâm siêu lớn, quyết định tạm thời chia tay bưởi nhỏ khoảng chừng hai tiết học.
"Bút với sách của anh đâu, lấy ra đây."
Sắp tới cuối kỳ, ủy viên học tập Vỏ Vỏ login, thay bạn trai không chịu hăng hái tranh giành tóm tắt lại trọng điểm kiến thức.
Giáo trình trên bàn Quý Hướng Không ngay cả giấy bọc vẫn còn nguyên si chưa hề xé ra, nhận ngay một ánh mắt xem thường sáng loáng của Thái Đinh.
Vị giáo sư già đeo một đôi kính thật giày đứng trên bục giảng bài một cách nghiêm túc, sinh viên trong giảng đường giống như những ly cocktail xếp tầng, tất cả đều lắng xuống vài dãy bàn cuối cùng, trống ở giữa, chia thành hai đầu rõ rệt.
Ngồi một vòng xung quanh Quý Hướng Không đều được chia bưởi, mỗi người mấy múi ăn đến là vui vẻ. Sinh viên năm tốt Thái Đinh ở chung với bọn họ cứ như người ngoại tộc, cầm chắc cây bút huỳnh quang chăm chú ghi theo lời giáo sư, đầu nhỏ chốc chốc lại ngước lên, cực kì tập trung.
Quý Hướng Không cảm động muốn khóc, xoa xoa khóe mắt không hề tồn tại giọt lệ nào, bóc sạch sẽ một miếng thịt quả đưa tới bên miệng Thái Đinh, "Bảo, há miệng."
"A?" Thái Đinh mê muội viết lách, nhìn không chớp mắt, dựa vào sự ăn ý của những người yêu nhau lâu ngày, chuẩn xác đem miếng bưởi cuốn vào miệng.
Đầu lưỡi ướt sũng đảo qua ngón tay Quý Hướng Không, lạnh lạnh.
"Ngọt quá!"
Thái Đinh nhai gần hết với phát hiện, hóa ra Quý Hướng Không đã bóc vỏ cho cậu rồi.
Ăn được đồ ngon, Thái Đinh quả nhiên vui vẻ lúc lắc cái đầu, Quý Hướng Không vươn tay lau vệt nước bên khóe mép cậu, thuận tiện bỏ vào miệng liếm đi.
Thái Đinh bị bàn tay đột ngột ghé thăm của Quý Hướng Không dọa sợ tới mức rụt cả cổ, thu hồi tầm mắt khỏi PPT trên bục giảng, ngắm nghía đôi tay chơi bóng vô cùng lợi hại của Quý Hướng Không, bàn tay to lớn chơi gì cũng giỏi, vụng về tách vỏ bưởi bằng mấy ngón tay bị chính hắn cắn cụt ngủn, cẩn thận xác nhận thịt quả đã được bóc sạch sẽ, mới đưa đến bên miệng Thái Đinh.
"Ăn thêm miếng nữa."
Bưởi này, ngọt tận vào tim.
Thái Đinh cười khúc khích nhìn Quý Hướng Không, đột nhiên liều lĩnh nói một câu: "Anh yêu em quá nha, Quý Hướng Không."
Quý Hướng Không sững sờ hai giây, quay đầu đối mặt với Thái Đinh, tiếng tim đập rõ ràng đều bị âm thanh giảng bài khô cằn của giáo sư lấn át, vẫn còn mạnh miệng: "Yêu chút xíu thôi."
"Đã thế này rồi mà chỉ yêu chút xíu thôi sao?" Thái Đinh vân vê cánh tay Quý Hướng Không, đem cằm nhẹ nhàng đặt vào hõm vai hắn, "Nhưng mà em yêu anh không chịu được luôn ó!"
Sợ người xung quanh nghe thấy, khúc sau Thái Đinh ghé sát vào nói bên tai Quý Hướng Không. Trong mắt người ngoài, cũng là Thái Đinh thầm thì một câu gì đó, rồi lại nhanh chóng lui ra.
Chỉ có vành tai nóng bừng của Quý Hướng Không mới biết, Quý Hướng Không cũng yêu Thái Đinh
——yêu đến không chịu nổi!
END.
------------------------
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro