27.
Sáng hôm sau.
Thái Đinh bị Quý Hướng Không kéo ra khỏi giường ấm áp, cậu dụi dụi mắt, vừa đi vào phòng tắm vừa hỏi: "Ừm... Không Không, chúng ta đi đâu sớm thế?"
"Khu vui chơi, nghe nói hôm nay mẹ dự định dẫn chúng ta đi mua sắm, em muốn đi đâu?"
Thái Đinh do dự một lát, nhìn Quý Hướng Không cười nói: "Khu vui chơi."
Hai người để lại lời nhắn cho bố mẹ rồi lén lút chạy ra ngoài, khi đang trên đường đến khu vui chơi, Thái Đinh thì thầm: "Thật ra đi mua sắm cũng không sao, nhưng nếu chúng ta đi chung thế này, cô và chú sẽ không mắng anh nữa, em không muốn mọi người cãi nhau vì em."
Quý Hướng Không cười cười, ánh mắt càng bất đắc dĩ, ngữ khí đặc biệt trìu mến, ngón trỏ nhẹ nhàng chọc vào trán Thái Đinh: "Gần đây em lại đọc được cái gì vậy?"
Sau khi hai người lấy vé, Thái Đinh chú ý ánh mắt và đám đông tụ tập xung quanh mình, cậu lo lắng nhìn Quý Hướng Không bên cạnh.
Hai người đều quên mất Quý Hướng Không là nam thần thể thao điện tử nổi tiếng, bất cứ lúc nào cũng sẽ lên hotsearch!
"Không Không," Thái Đinh chợt nảy ra ý tưởng, đeo túi lên lưng, nhẹ nhàng kéo góc áo Quý Hướng Không, nhỏ giọng nói vào tai hắn, "Hay là chúng ta cùng nhau xông ra ngoài đi!"
Kỳ thật Quý Hướng Không cũng đã nhận ra có chút không ổn, hắn chỉ muốn nhân cơ hội này công khai, nhưng nhìn thấy Thái Đinh thần sắc căng thẳng, hắn không nỡ từ chối lòng tốt của cậu, dù sao hắn cũng không thể cản bọn họ chụp ảnh.
"Chúng ta đi nhà ma đi, bọn họ nhất định sẽ không vào." Thái Đinh nắm tay Quý Hướng Không, không để ý đám người xung quanh càng lúc càng dày đặc, đi về phía cách đó không xa vang lên những tiếng la hét.
Quý Hướng Không thở dài, quan sát tình hình xung quanh, mãi đến khi hai người dần dần ra khỏi vòng vây, hắn mới thở phào nhẹ nhõm nói: "Vỏ Vỏ, em không sợ sao?"
Thái Đinh dừng lại một chút, ngẩng đầu nhìn Quý Hướng Không, thấp giọng nói: "Vậy anh bảo vệ em đi."
Câu nói này hiển nhiên rất có tác dụng đối với Quý Hướng Không, hắn vốn hơi kháng cự với nhà ma, gật gật đầu kéo Thái Đinh: "Được, anh sẽ bảo vệ em."
Trong nhà ma tối đen như mực, Thái Đinh ôm lấy cánh tay Quý Hướng Không, cảm giác được phía sau có một trận gió mạnh.
Đột nhiên trước mặt lóe lên một luồng sáng đỏ kỳ lạ, nhìn kỹ, một người đàn ông mặc áo khoác trắng bất ngờ xuất hiện.
"Ahhhhh!!!"
Quý Hướng Không lập tức hét lên một tiếng, theo bản năng tóm lấy người bên cạnh, trực tiếp đứng ở phía sau Thái Đinh.
Thái Đinh còn chưa kịp sợ hãi đã bị Quý Hướng không làm cho giật mình.
Cậu cười lớn.
"Không Không, đừng sợ, để em bảo vệ anh."
Quý Hướng Không lấy lại bình tĩnh, hơi đỏ mặt, lúng túng ho khan: "Anh không có sợ, cái này không có làm anh sợ chút nào."
"Được được, anh không sợ."
Vừa nói xong Thái Đinh đã cảm thấy lòng bàn tay nóng lên, tay trái bị Quý Hướng Không tóm lấy, hai bàn tay đan vào nhau, nắm tay nhau đi qua hai gian phòng, thành công lấy được thẻ thông quan, theo hướng dẫn tìm lối ra ngoài. Đi được một lúc đã thấy ánh sáng phía trước.
"Wow! Ra rồi!"
Một nhóm các cô gái và hai người bọn họ thành công thoát ra khỏi nhà ma. Bỗng một cô gái phấn khích hét lên, khiến Thái Đinh và Quý Hướng Không nhìn về phía bọn họ. Cô gái lắc lắc cánh tay bạn mình, lắp bắp nói: "Anh, anh, anh, anh ấy hình như là Quý Soái!"
Phần lớn khuôn mặt của Quý Hướng Không đã được khẩu trang đen che lại, chỉ lộ ra một đôi đôi mắt trong suốt xinh đẹp.
Lời của cô gái khiến hắn nhướng mày, dường như xác nhận lời của cô ấy.
"Wow wow wow! Thật sự là Quý Soái!!! Hóa ra những gì trên mạng nói là thật!! Đây có phải là em trai Thái Đinh không!!!"
Cô gái hơi lắp bắp, vội vàng lấy cuốn sổ ra, người bạn bên cạnh lập tức giúp đỡ nói: "Quý Soái có thể ký tên được không?"
Đôi mắt đẹp của Thái Đinh cong cong, cậu liếc nhìn Quý Hướng Không, ra hiệu cho hắn nhanh chóng ký tên cho cô gái.
Sau khi nhận được sự cho phép, Quý Hướng Không đưa bàn tay mảnh khảnh như ngọc về phía cô gái, cầm bút ký tên vào sổ.
Sau vài nét, những đường cong uyển chuyển trải ra trên mặt giấy, chỉ trong vài giây, một chữ ký rất nghệ thuật đã xuất hiện.
"Cám ơn, cám ơn, cám ơn!" Cô gái cẩn thận nhận lại cuốn sổ, trên mặt lộ ra vẻ cuồng nhiệt, Quý Hướng Không sao có thể đẹp trai như vậy? Đẹp trai như vậy aaa!!!
"Quý Soái chúc anh hạnh phúc!! Em có một yêu cầu nhỏ. Chúng ta có thể chụp ảnh cùng nhau không? Chỉ một thôi..."
"Tất nhiên rồi~"
Cô gái vui vẻ chạy đi với bức ảnh, vừa chạy vừa quay người lại, làm động tác cổ vũ cho Quý Hướng Không và Thái Đinh.
Thấy đã gần trưa, hai người hạ quyết tâm bàn bạc đi ăn trưa trước rồi lại chơi.
"Vỏ Bảo, em muốn ăn ở đâu?"
"Em muốn ăn kem, sau đó đi ăn đồ Nhật. Em muốn ăn mì udon."
"Được, đợi anh ở đây nhé, anh sẽ mua kem cho em."
Quý Hướng Không và Thái Đinh cũng không nhắc nhở cô gái không được đăng ảnh lên mạng nên bức ảnh đã nhanh chóng được phát tán trên internet.
[Cả nhà ơiiii! Hôm nay tôi đã gặp Quý Soái ở công viên giải trí! Quý Soái có bạn trai! Em trai đó rất hiền lành và đẹp trai! Tôi muốn xỉu trước khuôn mặt của cậu ấy!]
Quý Hướng Không vẫn là đánh giá thấp tốc độ lướt web của cư dân mạng, chỉ mới mấy phút, mọi người đều đã đoán ra Quý Hướng Không đang ở khu vui chơi nào.
[Cười: Má ơi! Thật trùng hợp, giờ tôi đang ở công viên giải trí này!]
[Chồng của Quý Soái: Tôi sẽ bay tới ngay lập tức! Quý Soái đợi tôi!]
[Đào Đào Đào: Đúng vậy, đúng vậy! Tôi vừa thấy Quý Soái đang xếp hàng mua kem! Cố lên các chị em!]
[Đợi gió ngừng: Tại sao cả thế giới đều gặp được Quý Soái, còn tôi lại đang ở trong lớp chứ...]
Nhưng, chỉ năm phút sau, hai người đã vô cùng xấu hổ trốn trong bụi cỏ, Thái Đinh dùng cành cây chặn người, còn Quý Hướng Không thì lấy một chiếc lá chuối lớn che mặt. Xung quanh là tiếng la hét cuồng loạn của người hâm mộ: Quý Soái!!! Anh ở đâu, ký tên cho bọn em với!! Em cũng muốn chụp ảnh với anh!!
"Hôm nay chúng ta phải ôm bụng đói về nhà thôi." Thái Đinh đau đầu nhìn đám fan cuồng tìm kiếm khắp nơi, đáng thương quay đầu nhìn Quý Hướng Không bên cạnh.
"Anh đã liên lạc với nhân viên khu vui chơi, họ sẽ sớm tới đây." Quý Hướng Không siết chặt bàn tay nhỏ bé của Thái Đinh, nhẹ nhàng an ủi: "Một lát anh sẽ đánh lạc hướng bọn họ, em và nhân viên rời đi trước nhé."
Sau đó Quý Hướng Không đứng dậy, lại bị Thái Đinh nắm lấy tay.
"Không," Thái Đinh lắc đầu, quả quyết bác bỏ quyết định của Quý Hướng Không, "Chúng ta cùng đi."
Quý Hướng Không nghe vậy nhướng mày, mỉm cười ghé sát bên tai Thái Đinh: "Vỏ Vỏ, em nghĩ kỹ chưa? Nếu chúng ta cùng nhau đi, đồng nghĩa với lời công bố chính thức đấy."
"Em đã nghĩ về điều đó trước khi hẹn hò với anh rồi."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro