Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

18.

Thái Đinh cực kỳ sửng sốt khi nhìn thấy tin nhắn của Quý Hướng Không, cậu quay đầu nhìn hắn, do dự muốn nói, cuối cùng lại thôi.

Quý Soái... cảm giác của anh đối với em...

Có lẽ Quý Soái chỉ xem cậu như bạn bè thôi...

Trong lòng Thái Đinh bồn chồn, cậu lắc đầu gạt bỏ ý nghĩ trong lòng.

Nghiêm túc mà nói, Thái Đinh quả thật không ngờ Quý Hướng Không sẽ trả lời như thế.

[Ông Khải của mày đây: Ahhhhhh! Vỏ Vỏ, Quý Soái chắc chắn thích cậu!]

[Vỏ Vỏ: Sao có thể... Quý Soái không biết rõ tớ đến mức đó đâu? Có lẽ Quý Soái chỉ coi tớ như một người bạn...]

[Phàm: Vỏ Vỏ, cậu đã nghe câu yêu em từ cái nhìn đầu tiên chưa?]

[Bobozi từ chối iu đương online: Vỏ Vỏ, Quý Soái có ở bên cạnh cậu không? Anh ấy không nói gì sao?]

Thái Đinh liếc nhìn Quý Hướng Không, phát hiện vẻ mặt hắn rất bình thường. Hắn tựa hồ cảm nhận được ánh mắt của Thái Đinh, quay đầu lại, dùng ánh mắt nóng rực nhìn cậu.

"Thái Đinh, em có thích ai chưa?"

"A?" Thái Đinh nghe được lời này sửng sốt, nhìn chằm chằm Quý Hướng Không một hồi lâu mới đáp: "Có ạ."

Trong đầu Thái Đinh tràn ngập hình ảnh của Quý Hướng Không, lúc này rốt cuộc cậu cũng nhìn thấu lòng mình: "Anh ấy đối với em rất tốt, cũng rất dịu dàng... Nhưng em còn chưa tỏ tình, sao Quý Soái lại có vẻ quan tâm tới người em thích thế~"

Quý Hướng Không hiển nhiên hơi bối rối, nhưng lại giả vờ bình tĩnh nói: "Thái Đinh, nếu như anh nói anh thích em, muốn làm bạn trai của em, muốn được yêu đương với em, em có đồng ý không?"

Hắn nói một hơi không ngừng.

Thái Đinh nghe xong vẫn im lặng, tư thế không thay đổi.

Đây là lần đầu tiên Quý Hướng Không thích một người, cũng là lần đầu tiên hắn tỏ tình, mấy giây im lặng này giống như một chiếc búa nặng nề, ép hắn gần như quên thở: "Đương nhiên, anh biết việc này hơi đột ngột, anh phải..."

Thái Đinh giật mình, quay đầu nhìn hắn: "Dạ."

"Em cũng thích anh~"

Còn gì hạnh phúc hơn khi người mình thích cũng thích mình.

Thái Đinh còn đang suy nghĩ có nên nói gì không, nhưng khi định thần lại, cả người liền cứng đờ, Quý Hướng Không hôn cậu.

Quý Hướng Không từng chút từng chút tiến lại gần, cẩn thận mổ mổ lên môi Thái Đinh. Sau khi nắm vững kỹ thuật, hắn tiến lại gần hơn, ép chặt hai đôi môi còn đang e ấp, hơi thở vương vấn quấn lấy nhau, thật lâu không tách rời.

Tim Thái Đinh đập thình thịch, sau khi hai người tách ra, cậu cúi đầu, không dám nhìn hắn.

Thái Đinh ngượng ngùng giả vờ bình tĩnh, cụp mắt xuống, là người đầu tiên lên tiếng: "Em đi ngủ trước, chúc ngủ ngon."

Nói xong cậu nhanh chóng bỏ trốn khỏi hiện trường.


Trong nhóm ký túc xá, Tống Ba tiếp tục spam tin nhắn nhưng không có hồi âm.

[Bobozi từ chối iu đương online: Được rồi, hình như tớ đã hiểu ra gì đó... Chúc mừng Vỏ Vỏ đã trở thành người đầu tiên thành công thoát kiếp độc thân trong ký túc xá!]

[Ông Khải của mày đây: Chúc mừng Vỏ Vỏ đã trở thành người đầu tiên thành công thoát kiếp độc thân trong ký túc xá!]

[Phàm: Chúc mừng Vỏ Vỏ đã trở thành người đầu tiên thành công thoát kiếp độc thân trong ký túc xá!]

Khi Thái Đinh mở WeChat lần nữa, cậu nhìn thấy một đống tin nhắn oanh tạc trong nhóm.

[Vỏ Vỏ: Ngày mai về trường tớ sẽ mời các cậu ăn tối!]


Trong đêm tối, Quý Hướng Không ngồi trên giường, suy nghĩ một lát, lấy điện thoại gửi tin nhắn WeChat cho Thái Đinh bằng tài khoản 85.

[85: Đào ngốc, gửi tôi địa chỉ của em đi, tình cờ tôi có hai vé xem trận đấu nội bộ của chiến đội BOOM.]

Thái Đinh nhận được tin nhắn của 85, cậu đang trằn trọc trên giường, hưng phấn không ngủ được.

[Đào ngốc: Cảm ơn anh 85, thật ngại quá, bạn em đã cho em vé xem trận đấu đó rồi. À, anh 85, anh biết cách để điều khiển Yao tốt hơn không? Em cảm thấy khả năng điều khiển của mình không tốt lắm.]

Quý Hướng Không không khỏi mỉm cười, vòng vo trả lời Thái Đinh.

[85: Lúc đầu, nếu Yao đi đường giữa dọn phòng tuyến của địch, em có thể thêm hai kỹ năng trước. Kỹ năng thứ hai có thể tiêu diệt lính. Đồng thời, nó cũng có thể giúp người đi rừng của chúng ta tiêu diệt quái ở giai đoạn đầu.]

[85: Sau khi Yao đạt level 4, em có thể đi theo người đi rừng để diệt địch ở đường trên và đường dưới. Đừng khinh suất khi sử dụng kỹ năng, hãy kiểm soát tướng địch khi em chắc chắn và giúp người đi rừng có được điểm hạ gục đầu tiên. Tuy nhiên, em nên chú ý xem thanh máu khi đi rừng có còn không, đặc biệt chú ý khi đi theo những tướng như Lý Bạch lúc băng qua tháp, đừng để mình bị ngã.]

[85: Bạn? Có phải là bạn trai không?]

Thái Đinh xấu hổ giấu mặt trong chăn, giơ điện thoại lên trả lời.

[Đào ngốc: (ngại ngùng) Dạ.]

Quý Hướng Không cười cười nhìn tin nhắn này, nghĩ đến phản ứng ngượng ngùng của Thái Đinh, hắn thật muốn đích thân đến hôn cậu.

[85: À! Xem ra vẫn là muộn một bước, vốn dĩ tôi còn tưởng rằng có thể gặp em vào ngày thi đấu nội bộ.]

???

Sao đột nhiên đại thần 85 lại muốn gặp mặt chứ!!

Thái Đinh nhìn màn hình điện thoại, không trả lời, cậu sợ hãi.

Nếu 85 biết mình không phải con gái, anh ấy sẽ nghĩ gì?

Mình phải làm sao?

Phải trả lời anh ấy thế nào đây?

Liệu anh ấy sẽ không tiếp tục tình bạn này nữa nếu biết sự thật không?

Thái Đinh do dự, vô hồn cầm điện thoại, không biết qua bao lâu, điện thoại khẽ rung lên.

Là báo thức nhắc nhở đã đến giờ đi ngủ.

[Đào ngốc: Không phải là em không muốn gặp anh 85, em chỉ nghĩ là hơi đột ngột, tài khoản của em còn chưa lên được cấp Vương giả...]

Quý Hướng Không không biết Thái Đinh đang nghĩ gì, cũng biết cậu lo lắng, nhưng hắn không chỉ ra, đành nhường một bước.

[85: Được, vậy em đưa tài khoản đây, tôi sẽ giúp em. Cùng nhau chơi khi em có thời gian. Nếu lên được Vương giả, chúng ta sẽ gặp nhau, được chứ?]

Thái Đinh nhìn màn hình điện thoại, không biết nên trả lời thế nào. Cậu phát hiện mình không thể diễn được nữa, trong lòng cảm thấy không ổn. Thái Đinh bực bội vò đầu, nghiến răng gõ gõ chữ.

[Đào ngốc: Dạ. Nếu anh 85 đến cấp Vương giả trước trận đấu nội bộ thì chúng ta sẽ gặp nhau vào ngày thi đấu.]

[85: Ừm.]

Quý Hướng Không dựa vào đầu giường, ánh mắt cụp xuống, tập trung vào trang trò chuyện trên điện thoại, khóe miệng nở nụ cười nhẹ.

---

​Sáng sớm hôm sau, hôm nay là ngày cuối cùng của kỳ nghỉ nên Thái Đinh đã dậy sớm thu dọn đồ đạc.

"Lát nữa em về trường à?"

"Dạ, em phải về trường để theo kịp tiến độ vẽ." Thái Đinh nói rồi đứng dậy.

"Anh tiễn em." Quý Hướng Không nói, liếc nhìn Thái Đinh, đứng lên: "Đi thôi."

Sự ngượng ngùng ban đầu của Thái Đinh khi mới ở cùng nhau đột nhiên biến mất, cậu sửng sốt một chút, kinh ngạc nhìn Quý Hướng Không: "Không phải hôm nay anh phải tăng cường huấn luyện sao? Sắp đến trận đấu nội bộ mà!"

"Đương nhiên tiễn bạn trai vẫn là ưu tiên hàng đầu chứ. Anh bảo họ bắt đầu huấn luyện trước, tiễn em xong anh sẽ quay lại."

Quý Hướng Không như thường lệ mở cửa xe cho Thái Đinh, Thái Đinh thấp giọng nói "cảm ơn" rồi cúi người ngồi vào.

Quý Hướng Không nhanh chóng vòng qua ghế lái ngồi xuống, thắt dây an toàn xong liếc nhìn Thái Đinh, phát hiện cậu đã sớm thắt dây an toàn.

Quý Hướng Không thở dài, khởi động xe, Thái Đinh quay đầu nhìn hắn một cái, tò mò hỏi: "Ghế phụ của anh đã có ai từng ngồi chưa?"

Động tác của Quý Hướng Không dừng lại, ngẩng đầu nhìn Thái Đinh: "Chỉ có em thôi, Vỏ Vỏ."

"Quý Soái... Em muốn hỏi anh cái này. Em có một người bạn. Cậu ấy quen một người bạn trên Internet. Người bạn đó muốn gặp cậu ấy, nhưng cậu ấy lại giấu người bạn đó một điều, nên bạn em không thể gặp người đó được. Anh nói xem bây giờ cậu ấy nên làm gì? Liệu người bạn đó có tức giận khi biết sự thật không?"

Thì ra đây chính là điều mà Vỏ Vỏ đang lo lắng.

Quý Hướng Không trong lúc nhất thời cảm xúc phức tạp: "Không đâu, cho dù có tức giận, chỉ cần bạn của em giải thích rõ ràng, anh tin người đó sẽ tha thứ cho cậu ấy."

Đầu óc Thái Đinh trống rỗng, không biết trả lời thế nào.

Đèn giao thông đổi màu, Quý Hướng Không khởi động xe, qua một đoạn rẽ nữa, cổng trường đại học hiện ra trước mặt. Nhà trường đã cho hắn đặc quyền nên xe của Quý Hướng Không nhanh chóng dừng lại trước cổng tòa nhà học viện Thiết kế.

"Cám ơn anh." Thái Đinh định mở cửa xe ra ngoài, lại bị Quý Hướng Không trong nháy mắt nắm lấy cánh tay.

"Vỏ Vỏ, em không quên gì sao?" Quý Hướng Không dùng đôi mắt cún đáng thương nhìn chằm chằm Thái Đinh.

Trong đầu Thái Đinh hoạt động hết mức, dường như hiểu ra ý tứ của Quý Hướng Không, lỗ tai cậu hơi đỏ lên, nghĩ nghĩ rồi chậm rãi đến gần Quý Hướng Không, nhanh chóng đặt lên môi hắn một nụ hôn nhẹ, ngượng ngùng cúi đầu, thấp giọng nói: "Em đi đây~"

Quý Hướng Không được cho ăn no dựa vào ghế, nhìn Thái Đinh vội vàng bước vào trường rồi lái xe rời đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro