Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 3

Ngọc Ngũ Sắc gật đầu nhìn Dạ Minh Châu liếc mắt một cái, chột dạ quay mặt đi, “Chủ nhân, thời gian Ngài tồn tại ở thế giới hiện tại của Ngài chỉ kéo dài 6 tiếng nữa thôi a!!!”...

“Ách -- “

Ngọc Ngũ Sắc có cảm giác như cổ của mình bị một lực cường đại áp chế, nhìn đến gương mặt Dạ Minh Châu đang dần dần áp sát vào gương mặt của nó , nhất thời Ngọc Ngũ Sắc cảm thấy trong lòng thấp thỏm...

“Ngươi nói rõ ràng cho Ta! Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra? Cái gì mà Ta chỉ tồn tại được 6 tiếng nữa ở thế giới này ? Ý của ngươi là, ta chỉ có thể sống được khoảng 6 tiếng đồng hồ nữa thôi sao?!”

“Chủ nhân Ta khẳng định một điều với ngươi là ngươi chắc chắn sẽ sống đến bệnh tử nhan sắc không tàn phai quan hệ thì tha hồ mà đào hoa a...chỉ là cuộc đời của ngươi phải bước sang một trang mới ở một nơi khác thôi Đông Huỳnh đại lục...” Âm thanh của Ngọc Ngũ Sắc dần dần nhỏ đi, trộm nhìn khuôn mặt tức giận đến tái cả mặt của Dạ Minh Châu kia một cách sợ hãi

“Ý của ngươi là, bổn cô nương ta bị buộc phải xuyên đến Đông Huỳnh đại lục hả?” Dạ Minh Châu đối với chuyện xuyên không này vẫn là có hiểu biết đôi chút.”Hơn nữa là Ngươi có thể tùy ý mang theo một vài vật dụng của không gian hiện tại đến không gian xuyên qua a.” Ngọc Ngũ Sắc quên mất rằng chính bản thân mình đang bị uy hiếp, lập tức vỗ ngực kiêu ngạo nói “Sau khi Ngươi đến Đông Huỳnh đại lục, không gian này cũng sẽ không biến mất!”

“Vì sao lại là ta? Vừa rồi ở quầy hàng, ngươi vì sao lại cắn tay ta? Vậy nên --” Dạ Minh Châu đối với những lời mà Ngọc Ngũ Sắc nói cũng không có hoài nghi. Ngay cả không gian đều xuất hiện, xuyên không... còn có thể sao? Nàng có điểm không rõ, vì sao lại là nàng. Người nhà của nàng đều đã không còn tồn tại trên cõi đời này nữa nên kỳ thật đối với nàng việc xuyên không này cũng không ảnh hưởng lớn đối với nàng.

Ngọc Ngũ Sắc dừng một chút, đáy mắt hiện lên một tia phức tạp, xoay người lại như trước với một bộ dạng kiêu ngạo, “Được Thần thú của Đông Huỳnh đại lục bảo vệ, ngoài Ngươi ra không phải ai cũng có thể đâu nha”

“Ta không đồng ý được không?”

“Không được!” Ngọc Ngũ Sắc lắc đầu nguầy nguậy, bỗng nhiên, nó hướng Dạ Minh Châu khanh khách tà ác cười nói, “Chủ nhân, Bản thần thú đại nhân ta nhắc nhở ngươi một câu, thời gian của ngươi chỉ còn lại có 30 phút thôi a.” Cảm thấy bản thân mình sắp rời xa thế giới này không còn bao lâu nữa, Dạ Minh Châu buồn bực trong lòng trừng mắt về phía tiểu Ngũ Sắc kia..“Được rồi, Bản thần thú nhắc lại một chuyện giúp ngươi tỉnh một chút, Đông Huỳnh đại lục giống với Trung quốc cổ đại thời xã hội phong kiến. Kinh tế, khoa học kỹ thuật, chữa bệnh, giáo dục, chế tạo, nông nghiệp, chăn nuôi so với thế giới hiện đại thì kém xa, đúng rồi, nơi đó vẫn chưa có biết sản xuất vũ khí lạnh đâu a.” tiểu Ngũ Sắc cười xấu xa nói.

Mắt Dạ Minh Châu ngay lập tức sáng lên!

Vừa rồi Tiểu Ngũ Săc nói cái gì? Đến được Đông Huỳnh đại lục rồi, thế giới hiện đại của nàng cũng sẽ không biến mất? Vậy có phải rõ ràng là nàng có thể mang theo rất nhiều vật dụng cá nhân đi đến cổ đại? Phải không? Đúng chứ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: