Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Tg1: Theo dõi (12)

Thực sự có hình ảnh .

  Mấy ngày nay, Tô Đào đến trường học kế bên để đợi  đàn chị tan học.

  Có một số hình ảnh tại một quán cà phê . Tô Đào đang chăm chú pha cà phê , còn chị gái với mái tóc dài đang tận tình hướng dẫn cậu.

  Một số lại ở công viên giải trí, Tô Đào đang mặc đồ gấu , tay ôm đầu gấu , quay đầu hơi ướt mồ hôi cười đùa với chị gái đang cầm vé.

  Chị gái thanh tú duyên dáng, còn Tô Đào thì đẹp trai, nhìn hai người đang cười nói bong bóng màu hồng cứ bay tung tóe.

  Thật khó chịu... Cố Ngọc nhịn không được muốn xé nát khuôn mặt tươi cười của đàn chị ra từng mảnh.

  Hãy nhốt Tô Đào lại để cậu không thể tiếp tục trưng gương mặt đó cho người khác xem.

  Sắc mặt Cố Ngọc càng ngày càng u ám, đáng tiếc hắn thậm chí còn không biết vì sao Tô Đào lại xa cách hắn.

  Hắn có tính chiếm hữu vặn vẹo, nhưng Tô Đào, một kẻ biến thái dễ thương , rõ ràng là cậu tiếp cận hắn trước.

  Theo dõi hắn, gửi cho hắn những bức thư tràn đầy cảm xúc, tâm tư thầm kín của cậu.

  Lúc đầu hắn muốn thoát khỏi kẻ biến thái , nhưng sau khi biết đó là Tô Đào, hắn cảm thấy chuyện này thật thú vị.

  Có lẽ người này có thể để giúp hắn giải tỏa tật xấu của mình, hay thậm chí là thấu hiểu, san sẻ với hắn.

 
     Những lần sau đó, càng khiến hắn khẳng định suy nghĩ của mình là đúng.

  Hắn đe dọa Tô Đào không được đến gần con mèo, Tô Đào lại đáp lại hắn bằng một mảnh giấy dán trên cửa với dòng chữ ' nhà không có mèo " vô cùng đáng yêu.

   Hiện tại, khi hắn nghĩ cả hai đã dần hòa hoãn, cậu lại muốn bỏ rơi hắn đi tìm người khác ?

  Người phụ nữ đó có ý nghĩa gì với Tô Đào , cô ta có phải là ánh trăng sáng trong lòng cậu không?

  Liệu cô ta có thể khiến Tô Đào run lên vì sợ hãi bởi những cảm xúc quá khích không? Liệu cô ta có thể bóc vỏ quả đào xinh đẹp và hút nước ngọt bên trong không?

  Cô ta không thể.

  Bởi vì Cố Ngọc sẽ không cho cô ta cơ hội đó.

  Màn hình điện thoại gần như muốn vỡ khi hắn cố tình siết chặt tay.

  " Cậu ở đây à!"

  Đường Hiểu Thiên cùng bạn thân tình cờ đi ngang qua, nhìn thấy Cố Ngọc đang đứng trong bóng tối với vẻ mặt người sống chớ lại gần.

  Đường Hiểu Thiên nuốt khan, cẩn thận kéo cô bạn thân đã gọi Cố Ngọc đi.

  Cô vô tình bắt gặp ánh mắt của Cố Ngọc , ánh mắt lạnh lùng như muốn giết cô ngay tại chỗ.

  Thật đáng sợ.

  Bạn thân nhất của cô phản ứng rất dữ dội khi thấy bài đăng trên diễn đàn, vì cô ta biết OTP của mình sắp hoá thành tro rồi, cô cũng biết chắc tâm trạng của Cố Ngọc không khá hơn là bao.

  "Có chuyện gì ?" Cố Ngọc có chút không kiên nhẫn.

  Lúc này trong đầu hắn tràn ngập hình ảnh Tô Đào hẹn hò với đàn chị trường bên.

  Nghĩ về nó càng nhiều, hắn lại càng bình tĩnh hơn.

  Hắn bình tĩnh đến mức không biết trong đầu đã hiện ra bao nhiêu cách giải quyết vấn đề triệt để theo hướng tàn bạo nhất .

  Hắn không có nhiều thời gian để đối phó với đám người này .

  "À, giáo viên bảo chúng ta mua một ít đồ dùng cho lớp." Đường Hiểu Thiên thì thầm "Sau giờ học cậu đi nhanh quá, nên tôi nhờ bạn thân đi mua cùng, nhưng có rất nhiều việc hai chúng tôi không thể làm xuể... Cậu có rảnh không, cùng đi đi ?" Giọng nói của Đường Hiểu Thiên càng lúc càng nhỏ , giống như chỉ hận không thể co thành một quả bóng trước mặt Cố Ngọc.

  Cố Ngọc bỗng nhiên nhớ tới có chuyện như vậy.

  Vì mỗi tháng sẽ có một lần thế này nên hắn không cần phải tham gia các hoạt động khác.

  Còn người còn lại thầy sẽ phân ngẫu nhiên.

  Quả thực còn rất nhiều chuyện, Cố Ngọc sẽ không giao việc của mình cho người khác.

  Và... nếu bây giờ hắn bắt được Tô Đào , có lẽ hắn sẽ làm một số chuyện quá đáng.

  “ Vậy các cậu tranh thủ đi đi .”

  “ Tôi về trước nhé. Vốn dĩ tôi  có hẹn xem phim với bạn, ban đầu tôi tính phụ một ít nhưng có Cố Ngọc ở đây rồi thì tôi cũng an tâm, vậy các cậu đi vui vẻ nhe!"

  " Ê..."

  Đường Hiểu Thiên lén nhìn Cố Ngọc, cô không khỏi rùng mình.

  Việc mua sắm phức tạp thế này phải mất ít nhất một hoặc hai giờ. Cô không muốn ở một mình với Cố Ngọc lâu vậy đâu.

  Thật đáng sợ...

  Ở bên kia, Tô Đào đang nói lời tạm biệt với đàn chị.

  "Chị ơi, lần sau có công việc bán thời gian nào tốt tốt thì chị nhớ giới thiệu cho em với nhe."

_____

Edit: vitzero

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro