Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 9: LỄ HỘI


Cuộc thi bắt đầu rồi, hai đứa chúng tôi là tiết mục thứ năm, cũng sắp tới rồi, nên chuẩn bị một chút.

Hai chúng tôi ngồi bên cánh gà, nhìn lại lời bài hát một chút, tôi và cậu ta chẳng ai nói với ai câu nào.

Nó bỗng nhiên thấy lạ ( sao cậu ta im lặng vậy chứ ?? lại còn nhìn như đang tức giận. Mình làm sai gì sao ?? hay là hắn nghe cô ta lợi dụng mình nên mới tức giận? ) Nó đột nhiên cảm thấy may mắn, có được người bạn thân như hắn, lúc nào cũng ra mặt bảo vệ nó.

Tôi kéo nhích ghế lại cạnh hắn, nhìn hắn đang cầm tời giấy mà như người vô hồn:

" Vũ Phong Sao im vậy?"

"Không có gì" Hắn dùng giọng âm độ đáp.

" Hả?, rốt cuộc cậu sao vậy ??"Nó bất ngờ nhích lại gần xíu nữa.

" Không có gì!" – Vẫn cái giọng khiến nó nổi da gà đó, hắn đáp.

" Giận gì hả? Giận tui? Lúc nãy con kia nói nên giận?" tôi mở to mắt chớp chớp nhìn hắn.

" Không có gì, đừng lo lắng!" Hắn đứng dậy xoa xoa đầu tôi, khiến tôi chả hiểu gì, đẩy tay hắn ra

"Á, rối tóc tao"

" Tôi giúp cậu buộc lại" Nói rồi không đợi tôi phản đối, hắn tháo dây thun ra, chải lại phần bị rối giúp nó tết lại ngay ngắn. Cuối cùng không quên nó thích đánh rối một chút liền giúp nó làm nốt bước này.

"Đi, tới mình rồi" Hắn đưa tay trước mặt tôi nắm lấy rồi đứng dậy, tung tăng đi sau (có lẽ mình nghĩ nhiều rồi, cậu thật sự không có gì ) Sắp đi lên đột nhiên tôi có chút sợ, run lên một cái, tay vô thức siết chặt tay hắn.

Hắn quay sang nhìn tôi đang căng thẳng kế bên, trong lòng muốn cười .Hắn đặt tay lên vai tôi , khẽ vỗ vỗ rồi siết chặt, cúi đầu ghé sát tay nói thật nhỏ:

" Có tôi ở đây!!"

Một câu nó nhẹ nhàng đánh bay toàn bộ sự sợ hãi trong tôi, tôi bất động vài giây.. Một hồi sau lấy lại ý thức mới ngước lên nhìn hắn, mỉm cười nhìn hắn một cái.

"MỌI NGƯỜIIII có mong đợi hay không? Mời tiết mục tiếp theo của AM24!!"

Tiếng MC vang lên, là thầy dạy thể dục lớp tôi , bình thường giọng đã bự, nay thêm cái micro là muốn thủng luôn cả cái sân khấu.

Tôi hít một hơi thật sâu, nắm lấy tay hắn kế mình, để hắn đi trước lên sân khấu.

Sân khấu khi hắn bước lên đột nhiên vỡ òa trong tiếng la hét, vỗ tay đến chói tai. Một giây sau thấy tôi bước lên, bọn con gái phía dưới lập tức ỉu xìu, còn đám con trai thì huýt sáo hò hét ,rồi bỗng thay mọi thứ bằng tiếng xì xầm to nhỏ.

Biết nó khó chịu hắn siết chặt nó, như mội lời an ủi, nhưng chỉ hắn biết, chỉ nó biết.

Hai đứa ngồi trên hai chiếc ghế cao đặt ở trung tâm sân khấu, nhũng ánh đèn chói lóa tắt đi, còn lại hai ánh sáng màu trắng nhè nhẹ rọi trên người chúng tôi.

Khung cảnh nhẹ nhàng, huyền ảo, tôn lên vẻ đẹp của nó, đến người ganh ghét nó cũng phải cảm thán, nó đẹp!

So với ban nãy thì giờ chúng tôi hợp nhau hơn rồi.

Nhạc nền vang lên, khung cảnh thì mơ mộng mà nhạc lại mang âm hưởng vui tươi, tuy vậy nhưng hợp lại trông rất hài hòa.

Liệu rằng một ngày nào anh như lời hứa, trở về

Nhịp chân đi từng bước mỏi mệt

Bàn tay chẳng thể buông yêu dấu

Nhìn về bầu  trời còn chìm trong màu tối, nguyện cầu

Giọt lệ rơi trong gió nhạt nhoà, nơi đâu em sẽ thấy anh thêm lần nữa

Ánh dương sáng ngời

Bỏ hết bóng đêm đằng sau

Don't let me cry

Giọng hát mạnh mẽ, nhưng lại vô cùng ấm áp của hắn cất lên, như mật ong rót vào lòng.

Bọn con gái vui sướng đến điên, câu đầu tiên la hét điên cuồng, tiếp theo liền im lặng nghe hắn hát. Họ lần đầu tiên nghe hắn hát, không ngờ hắn lại hát hay như vậy, cũng hơi khó tin. Bọn con trai khác, ngoài ganh tị cũng chỉ có ganh tị, bọn họ từ vẻ ngoài đến tài năng cũng thua hắn, chả trách hắn có nó.

Chỉ có một người đứng xa sân khấu nhất, dùng ánh mắt như lửa nhìn về phía sân khấu, bặm chặt môi.

Tôi nhẹ đưa mình đung đưa, đến khi vào lời, tôi đưa mic lên, mắt vẫn nhắm hờ.

Gọi tên anh trong gió ngẹn ngào

In sâu trong trái tim chẳng thể cất thành lời

Giọt lệ vẫn con đọng lại trên mi

Don't let me cry

Ở nơi đây em vẫn chờ đón mãi

Don't say goodbye

Người mang ánh dương về đây

Một ngày nắng anh sẽ về chốn này

Giọng hát trong veo, ngọt ngào, vừa hát một âm đầu tiên đã khiến bọn con gái thay đổi suy nghĩ về nó. Hay đến mức không thể chê được, không tìm được chỗ nào để nói, giọng hát đó với bài này vô cùng hợp nhau, hay đến mức nghe vào đột nhiên muốn yêu.

Đến đoạn hai người cũng hát, hắn đứng dậy, nắm tay tôi đứng theo, lại là những hành động thân mật khiến người ta phải ganh tị đến phát điên. Tuy là hắn nhìn tôi cười diu dàng như thế, nhưng tôi vẫn nhận ra ở đáy mắt hắn có một tia lạnh lùng, lúc nãy nó hỏi sao hắn cố tình giấu diếm, làm tôi lo lắng như vậy .

Những ngày qua em dường như là của anh

Ngỡ là thuộc về anh nhưng hóa ra lại không phải.

Liệu em có phủ nhện tình cảm này

Anh thực sự có chút hoài nghi 

Đừng cứng đầu nữa mà.

Em  khiến anh bối rối vô cùng.

Lúc này hắn bỗng nhiên một tay ôm eo tôi, tôi hơi giật mình run lên một cái, đầu cúi xuống ghé sát vào tai cười ngọt ngào:

"Anh không muốn chúng ta là bạn thêm nữa."

Tôi sau đó liền cười vui vẻ, đôi mắt nâu mọng cười đến híp lại, dễ thương cực kì, cất cao giọng tiếp tục hát:

Mỗi sáng thức giấc bằng tiếng gọi của anh

Anh có muốn chìm vào vào giấc ngủ cùng  em ??

Em muốn ôm anh trước bao người

Cũng như bao dôi tình nhân khác

Nhưng em quá trẻ con chưa thể nào hành động

Tôi cười khoát tay hắn quay mặt hướng về dưới sân khấu, đến lời của hắn:

Xin hãy vạch một lằn kẻ rõ ràng giữa hai ta.

Càng ngẫm nghĩ về sự thật, anh lại càng tò mò hơn.

Có lẽ chính anh cũng đang mong chờ một điều kì diệu.

Anh muốn một biểu hiện rõ ràng nhưng lại  sợ em không nhận

Xin em hãy nói lời yêu anh...

Sau câu hát cuối cùng của nó bài hát đã kết thúc, hắn cố tình muốn chọc nó nên nhân lúc còn nhạc, chiêm thêm một câu:

"I LOVE YOU" 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro