Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 6 : Bây giờ tôi đã thành gối ôm của cậu ta

NóI rồi TÔI chạy biến lên lầu. ( đứa bé này, sớm như thế chắc chắn chưa ăn sáng ) thế là bàn ăn hôm đó có thêm một phần.

Tôi đẩy cửa phòng hắn, hành động vô cùng nhẹ nhàng, lưu loát, như đã rất quen với việc này rồi. Hắn luôn không khóa cửa phòng, còn tôi thì lúc nào cũng khóa chặt. Tôi không hiểu tại sao, hắn không sợ sẽ có người vào phòng hắn xem trộm đồ sao?

Hắn từng nói muốn tôi  lúc nào cần cũng có thể tìm được hắn, hắn biết tùy hứng tôi sẽ nhảy sang nhà hắn chơi. Hắn không muốn tôi ngồi bơ vơ một mình dưới nhà trong khi hắn đang ngủ hay tắm trên này, nên của phòng lúc nào cũng mở.

Giống như hôm nay, tôi vào trong phòng, để ba lô lên bàn của hắn, tự nhiên đi đến cạnh giường. Làm gì? Ngắm hắn ngủ! Tôi cảm thấy, lúc hắn ngủ là lúc hắn đẹp nhất, mọi chi tiết trên khuôn mặt đều vô cùng đẹp.

Tôi ngồi xổm xuống đất, vừa đủ cao chống tay lên thành giường,quan sát hắn cẩn thận từng chi tiết.

Đôi mắt khép chặt, hàng lông mi cong, lâu lâu lại khẽ động, mái tóc ngắn vì ngủ mà rối lên. Chiếc mũi cao kiêu hãnh, đôi môi mỏng khép hờ, khuôn mặt hài hòa dễ nhìn. Tôi tự hỏi, có phải ông trời thiên vị hay không? Sao hắn đẹp thế này? Đẹp có một chút giống con gái, tôi ganh tị nha, là con gái mà không đẹp bằng hắn.

Hắn bị tôi  nhìn từ trong mộng tỉnh lại, trong khi tôi đang gật gà gật gù, nhận xét từng nét trên mặt hắn, không biết là hắn đã dậy, còn đang nhìn tôi.

Năm phút cứ thế trôi qua..

"Nhìn đủ chưa?? "– Hắn giọng còn ngái ngủ nói.Tôi  giật mình ( hắn dậy lúc nào?? ), giờ nghĩ lại để hắn nhìn thấy mất mặt quá đi.

" ông... ông.. Dậy lúc nào? "– tôi lắp bắp.

" Năm phút trước. " – Hắn chống tay lên gối.

"Sao dậy mà không kêu tôi " tôi ngượng ngạo.

-Lúc nãy hắn thấy nó nhìn hắn đến ngất ngây, trong lòng có chút vui, hắn thích nó nhìn mình như thế. Hắn thích nó mê mẩn hắn, thích mình đối với nó là quan trọng nhất, đẹp nhất, là thứ không thể thay thế. Không phải ích kỉ, mà là nó đã rất quan trọng đối với hắn rồi, không thể thay thế, trái tim hắn hai ngăn, một ngăn cho ba mẹ, ngăn còn lại toàn bộ đều là nó -

" Sao nay dậy sớm vậy? " Hắn đưa tay lên vuốt mặt tôi , kéo tay tôi đứng dậy rồi vỗ vỗ lên giường.

"t..ui  dậy sớm lạ lắm hả!? Nãy mẹ chọc tao, qua đây cô Mộc  cũng chọc, giờ tới mày."Tôi ngoan ngoãn ngồi xuống giường cạnh hắn đang nằm, than thở.

" Lạ thật "– Hắn cười cười. ( Nhưng tôi thích )

Xong tôi ngước nhìn đồng hồ trên tường, 5 giờ 40, tự nhiên sao giờ buồn ngủ rồi?

" Tự nhiên lại buồn ngủ. "– Tôi dụi mắt. Thấy tôi nói thế hắn kéo tay tôi ngã xuống giường và xích qua chừa chỗ cho tôi , hắn nằm xuống rất tự nhiên, như là chuyện này đã lập lại nhiều lần rồi vậy. 

" oáp buồn ngủ, buồn ngủ" tôi  ngáp một cái thật dài rồi ngủ lúc nào không hay 

( Nó có thói quen lúc ngủ phải có gối ôm, còn không thì ôm chăn hay thú bông mới ngủ được vậy mà bây giờ tôi đã thành gối ôm của cậu ta)

.....teng..teng..teng....

" alo , tôi Mộc Ly nghe đây"

" Mộc Ly hả ?? ta Nguyệt Linh đây!!" đầu dây bên kia là giọng phụ nữ trững tuổi_" Aaa bà chủ, bà hôm nay sao không gọi qua máy của cậu hay của tôi mà gọi qua máy bàn vậy! "

" tôi sợ Phong Nhi chưa dậy nên gọi qua đây để hỏi tình hình của thằng bé thôi !"_" cậu chủ đang ngủ nhưng bà yên tâm cậu ấy vẫn rất khỏe "

"vậy hả? nhờ chị chăm lo cho nó nhé ! có thể tuần sau sắp xếp được lịch vợ chồng tôi sẽ về "

"vậy thì tốt quá ! à mà bà muốn nói chuyện với Tiểu Mai không ??"

"Tiểu Mai cũng ở đây hả ??" bà vui mừng ngắt quãng

'vâng bà đợi chút để tôi đi gọi" rồi cô ấy đặt điện thoại và đi lên lầu

Cốc...cốc

"gì mộc hả? có chuyện gì sao?? " ( Tiểu Mai đang ngủ sao? nhìn hai đứa nó thật dễ thương )

" ừmmmm không có gì đâu? tôi chỉ định bảo cô ấy ăn gì tôi làm thôi "

" tí nữa đi gì, cậu ấy ngủ rồi ! con không muốn đánh thức " cậu ra hiệu cho gì đi ra.

....

" bà chủ hí hí tôi vừa nhìn thấy chuyện thú vị lắm" cô cười

" có chuyện gì vậy ??? tiểu mai về rồi sao?? hay hai chúng nó cãi nhau?" bà hỏi luôn một hồi

"không không bà yên tâm Tiểu Mai và Cậu đang ngủ rồi "

" CÁI GÌ NGỦ Á....hahahahhahahah ông trời ơi tôi đợi ngày nó về làm con dâu tôi lâu lắm rồi " bà cười lớn có khi ngoài đường cũng nghe thấy rõ mồn một

" không ý tôi là ngủ cùng chứ không như bà nghĩ đâu?" cô ngắt lời

" vậy cũng được, chị nhớ phải tạo nhiều thời gian cho chúng nha "

"vâng, thưa bà"

cốc...cốc "vào đi" bà gọi

" phó tổng bà có công văn" giọng nhân viên truyền qua máy

" tôi bận rồi để lần khác nói chuyện nhá, bye"

" vâng tạm biệt bà"

phù ( giờ thì đi làm món ngon cho hai đứa thôi ) cô suy nghĩ cười rồi đi vào bếp.

......

tíc tóc ...tíc tóc reng reng reng đồng hồ điểm đã 7 giờ. Nhưng con sâu lười vẫn chưa chịu dậy ( đúng là hết cách với cậu rồi , ở nhà con trai mà còn ngủ ngon như vậy ) hắn nhìn vào cô cười , làn gió đưa  qua cửa dổ khẽ lướt qua tóc cô làm nó rối bay lên trước mặt, anh nhẹ nhàng đưa ngón tay vuốt khẽ đưa làn tóc rối về phía sau tai cô.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro