Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 4 : Cuộc hẹn.


Hôm nay là ngày chủ nhật.

Ánh mặt trời ấm áp rọi vào khung cửa sổ, chiếu lên chiếc giường trắng tinh giữa phòng. Thân hình nhỏ đang lười biếng trong tấm chăn dày khẽ cựa mình. Thời tiết lành lạnh thế này, làm cho ta cảm thấy thật muốn ngủ.

Từng đường nét tinh xảo trên khuôn mặt cô gái nhỏ, được ánh mặt trời chiếu qua lung linh rạng ngời đến kì lạ cuốn hút .

Khuôn mặt trái xoan thon cổ điển với làn da trắng nõn mượt mà, không có một vết tích của cái  mụn nào ? . Đôi mắt nâu nho nhỏ, nay được che lấp đi bởi mí mắt khép hờ. Hàng lông mi cong dài, theo từng cử động nhỏ trên mặt mà rung động. Lông mày đẹp như được tỉa cắt tỉ mỉ, sóng mũi cao thẳng tắp. Đôi môi hồng đào hơi mấp máy, lâu lâu lại cong lên cười mê hoặc, trong mộng đẹp gặp được gì sao cô gái?

.....

I need your love
I need your time
When everything's wrong
You make it right
I feel so high
I come alive
I need to be free with you tonight
I need your love   

          -I need your love-

  Tiếng chuông điện thoại quen thuộc vang lên, tôi đưa tay với lấy chiếc điện thoại trên đầu giường. Mơ mơ màng màng cũng không thèm nhìn xem ai gọi đến mà  đã bấm nghe.

  " DƯƠNG TIỂU MAI !!!! BÀ CÓ DẬY CHƯA HẢ??? " Lạc Diệp Thủy hét hết volum bên đầu dây kia làm tôi giật nảy mình, đưa điện cách xa lỗ tai ra một chút.

" Con hâm này, mày hết chuyện làm hả đi phá giấc ngủ của mị " – Tôi ngái ngủ đáp.

"  Chắc tao phải đạp đập mày quá, hôm qua đã hẹn nay đi chuẩn bị cho lễ hội sắp tới mà mà. Mày cứ như ở trên trời mới bị rơi  xuống í ". –Diệp Thủy  tiếp tục hét lớn.  

" ờ nhả, không có mày thì tao quên mất. Cho tao 20 phút tao sẽ có mặt ở đó  " tôi lười biếng nhấc thân dậy, làm vệ sinh cá nhân xong, mới lật đật lục tủ tìm áo mặc. Lúc nào cũng là câu hỏi "hôm nay mặc gì?"

 Sau một hồi loay hoay tôi  chọn một chiếc quần bò âu điểm xước xước đen phối với áo thun trễ vai  trắng. Tuy mặt mộc mà vẫn trắng hồng, mái tóc đen buộc đuôi ngựa cao, một mặt năng động. Tôi gom hết các thứ vào balô, xách lên nhanh chóng chạy xuống lầu. Vừa tới phòng khách tôi đã thấy Vũ Phong ngồi ở đó, đúng vậy chỉ là ngồi và không làm gì thêm nữa. Lúc này tôi mới để ý quan sát hắn.

Cả người một bộ màu đen, áo thun trắng, quần jean đen, giày thể thao trắng. ( mà khoan đã hình như đôi giày đó giống đôi tôi đang mang....đúng rồi là lần trước hai người cùng đi mua sao!? hì hì ) Không hẹn trước mà  lại mặc chung màu áo, màu quần, lại còn giày cũng giống nhau!?

Tôi  đứng ở góc cầu thang một lúc nhìn hắn, hắn lúc này vẫn chưa biết là tôi đã xuống. Gương mặt hắn lúc trầm tư suy nghĩ đặc biệt hút hồn, trông rất nam tính còn mê người. Mí mắt hơn rũ xuống khiến hàng lông mi che đi con mắt sắc lạnh đen láy. Môi mỏng khép hờ, hai tay chống cằm, tư thế rất là suy tư.   ( ai ya lại linh tinh rồi ) tôi gõ vào đầu một cái đau điếng lúc này hắn mới ngẩng lên.

"dậy rồi sao?"_"ừm sao lại không gọi tôi dậy" tôi giận lẫy

"sợ cậu tối qua sợ quá nên tôi để cậu ngủ thêm" hắn giải thích_" haha thôi tha cho ông, nhanh đi thôi " tôi nhìn hắn cười nói.

" Mẹ, con đi một lát." –tôi quay lại nói vọng vào.

Bà không nói gì chỉ đứng trong bếp quay đầu lại mỉm cười hiền hậu.

"Xe ông đâu rồi???" Ra khỏi cổng, tôi mới phát hiện hắn không lái xe ( không phải chứ chẳng lẽ muốn đi bộ? Từ đây đến công viên tụi nó nói còn xa lắm nha.)

"Đi xe máy"Hắn hất đầu về phía chiếc Airblance màu trắng, rồi kéo tay tôi đi qua đó.

" ể  lạ nhá ông mua xe lúc nào vậy!  "– Tôi  bĩu môi nhìn hắn cười.

" sáng nay bố mạ tôi gửi về " Hắn vừa trả lời vừa đội nón bảo hiểm lên, lo cho mình xong hắn mới quay qua giúp tôi đội. Hắn thích làm những việc nhỏ nhỏ thế này, cảm giác rất thành tựu.

"Leo lên." – Hắn gọi. Tôi leo lên sau yên, tay đặt trên eo hắn, chỉ là đặt không có ôm. Mắt hắn nhanh chóng xẹt qua một tia cười, vặn ga chiếc xe lập tức phóng đi.Tôi  theo quan tính bị giật ngược ra sau, sợ hãi đến mức không nghĩ gì đã ôm chặt hắn. ( Tên này tính giết mình sao, chạy nhanh như vậy làm gì, cũng không phải gấp gáp quá mà ).

" Từ... Từ.. Từ từ.. TỪ TỪ THÔI."Tôi  nói lắp bắp không rõ đột nhiên la lớn lên, hắn gấp gáp đi đầu thai hay sao mà chạy như điên vậy . Hắn bị chắc là bị tôi chọc đến phì cười, tôi lúc nào cũng bị hù dọa như vậy, nên hắn có thể yên tâm tôi sẽ cũng dựa dẫm vào hắn hoài hoài. Đến khi xe chạy chậm lại tôi  mới thở phào, tính bỏ tay ra thì đã bị hắn bắt được, cố định trên eo hắn không cho bỏ ra.

  Tầm 10 phút sao hắn và tôi đã có mặt hội tụ với bọn chúng, vừa tới nó đã lãnh ngay cả tràng chửi của con Thủy.

" Mày hại cả đám đợi mày cả sáng đó con quỷ. Đã hẹn rồi mà cũng quên được." – Cô tức sôi máu.

"Ahihi.. Xin lỗi mà "–Tôi  gãi đầu, cười lấy lòng.

  "nhanh đi tập đi " hắn quăng lại câu nói rồi ngoảnh mặt đi  

" ây Vũ Phong càng ngày càng ngầu nha! " một con bạn châm chọc_" hôm nay lại đi xe gắn máy đưa đón Tiểu Mai í í í " con Ngọc Hân lên tiếng.

Tôi nghe vậy mặt bắt đầu đỏ bừng, không tự chủ được liền chạy đi vào lớp.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro