Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 10 : Chiến thắng...rồi


Tiếng vỗ tay vang lên ầm ầm, chỉ thấy giám khảo ngồi phía dưới cũng gật gù theo, tôi cùng hắn chào một cái rồi lùi về sau cánh gà.

" hiaz mẹ ơi, mệt chết mất!" –Vừa vào tôi đã than thở.

" Diễn sâu ghê!!" Ngọc Hân từ đâu bước ra, chọc tôi.

" Ê ê thấy sao?" Tôi không thèm đếm xỉa lời trêu chọc ấy

"Dễ thương gần chết. Làm tao ganh tị" Bảo Vân cười nói.

"Như người yêu luôn vậy đó, sweet bỏ mẹ! Chắc mốt phải nghiêm cấm mấy hành vi làm người khác gato của tụi bây quá!" Diệp Thủy xen vào.

"ò vậy à" tôi gãi đầu cười

"Đi ăn chút gì không? Nãy không có ăn cơm tối" Ngọc Hân lên tiếng.

"được" Hắn đáp.

"Còn kết quả?" Tôi nán lại.

"Khoảng tiếng sau mới có, còn nhiều lớp chưa thi mà!" Diệp Thủy nói.

Chúng tôi đến một quán nhỏ gần trường quen thuộc, gọi bảy tô mf cay và bắt đầu chiến đấu, có vẻ như đói lắm rồi, từ sáng đến giờ mải chơi vẫn chưa có gì bỏ bụng mà.

Sau một hồi chiến mãnh liệt, tụi nó nán lại ngồi một chút, bỗng điện thoại tôi đổ chuông

"Alo ạ?"

"Tiểu Mai đang ở đâu?"giọng cô chủ nhiệm.

" À tụi em đang ở quán ăn cổng trường!" tôi lễ phép

" Ừ mau nhanh chuẩn bị đi, các em và hai lớp nữa lọt chung kết rồi."

Cô vui vẻ nói, trong giọng có vài phần bất ngờ, (thật khó tin bọn siêu quậy này cũng lọt tới vào chung kết cơ đấy )

"vâng , em vào ngay" tôi đáp rồi vộ vàng tắt máy.

Cả bọn kéo vào trường, hắn và tôi lại thay ra bộ trang phục khác, nhạc cũng đổi một bài mới, cũng là nội dung tương tự nhưng tôi là thích bài này hơn.

Hắn đúng là rất biết cách hấp dẫn người khác, tôi trước khi lên sân khấu cũng bị hắn hút hồn một hồi, cảm giác bờ vai rộng kia rất đáng tin tưởng.

Hai người bước lên sân khấu, như đôi tiên đồng ngọc nữ vô cùng hợp nhau, hắn mang vẻ dũng mãnh, khí chất cao sang như một vị hoàng tử lạnh lùng. Nó mang vẻ ngọt ngào, xinh đẹp như nàng công chúa tỏa nắng ấm

Hai người lần nữa làm mọi người há hốc miệng bất ngờ, tôn họ là hot boy hot girl toàn trường đúng là không sai mà, ganh tị chết người ta.

Nhạc nền vang lên, lần này vẫn là hắn hát trước, giọng hát mạnh mẽ lúc này được hắn hạ thấp, có phần dịu dàng, đáy mắt tràn đầy cưng chiều nhìn nó.

" Được ở bên em anh thật vui

Con tim anh như biết nói chuyện.

Nhưng khi gặp mặt rồi thì có chút bối rối."

Hắn làm động tác như đang độc thoại một mình mình, khuôn mặt vô cùng mãn nguyện kể về chuyện yêu đương của mình. Tôi lúc này cũng nhập vai, khớp với lời bài hát, tôi làm bộ mặt chán nản mà than thở.

"Mối quan hệ của chúng ta là gì?

Tại sao anh không giám nói

Nhưng dù thế nào thì em vẫn thích anh"

Lúc này nó một câu hắn một câu, diễn như đang trò chuyện với nhau vậy, lấy bối cảnh đôi trẻ đang làm quen, khung cảnh vui tươi thoải mái vô cùng.

"Hãy cho anh chút thời gian.

Đừng quá vội vàng.

Em có thể chờ đợi anh không?

Đừng che giấu, hãy mở rộng trái tim em. Yêu em "

Hắn hát xong câu này quay sang tôi vuốt nhẹ tóc, yêu thương cười, rồi hát tiếp.

"Anh có cảm giác như em đã thuộc về anh,

Và giờ em thật sự là của anh rồi.

Dường như càng hiểu rõ em, anh lại càng thích em hơn,

Love you!!"

Tôi hướng sang đáp lại bằng nụ hôn gió, hắn bất động một hồi rất muốn đặt một nụ hôn lên môi ,nhưng may mắn đã kiềm chế được.

"Thật khó để cứ mãi đùa giỡn thế này.

Em cứ muốn giữ cảm giác tim mình nhộn nhịp.

Mối quan hệ của chúng ta sâu sắc hơn bất cứ ai.

Dù em có vờ như mình không biết gì

Con tim em cũng giống như anh.

Nếu chậm chân thì em sẽ đánh mất đấy

Mình cùng bắt đầu nhé?"

Tôi lùi về đằng sau dựa người nhẹ vào hắn ngước đầu mình lên nhìn, hắn nhìn xuống nó lắc lắc đầu rồi cười:

Anh muốn nghe em nói những từ ấy.

Anh chờ rất lâu rồi!

Và giờ anh đã thật sự là của em rồi.

Càng hiểu thêm về anh, anh lại càng yêu em"

Lúc bài hát kết thúc, hắn thừa cơ hôn cái chụt lên má tôi , rồi nhìn tôi cười ,tôi lập tức phản ứng đánh hắn, không phải là không thích gì nhưng lúc này có rất nhiều người đang nhìnchúng tôi. Khán giả nhìn thấy một màn này không khỏi sửng sốt, hú hét ủng hộ, làm nó xấu hổ muốn kiếm lỗ chui vội vàng kéo hắn xuống sân khấu.

"Ê sắp có kết quả rồi đó" Bảo Vân bên ngoài chạy vào, vừa dứt lời đã nghe tiếng ông thầy thể dục vang vọng:

" Mọi người có muốn biết quán quân năm nay sẽ thuộc về ai không nào?"Thầy kéo dài giọng

" Muốnn!!"Bọn bên dưới la lớn.

" Quán quân năm nay thuộc về .... – Thầy kéo dài giọng cố ý ngừng một chút.

" Cặp đôi dễ thương của AM24!!"Cuối cùng dùng hết sức bình sinh để hét lên.

"YEEE HU"Bọn bên dưới vừa nghe được kết quả thì vui mừng vỗ tay, đám chúng nó hớn hở vô cùng, chỉ có tôi bị bất ngờ mà đứng yên một chỗ.

"Không ngờ mà?" tôi ngơ ngác nói như cái máy.

" Mừng thấymuốn chết ra lại còn giả nai"Hân châm chọc tôi, rồi cười.

"Muốn chết hả bà nội.. "tôi giơ nắm đấm trước mắt

"AM24 vô địch"

Cả lớp toi không biết từ đâu ào vào hậu trường, hú hét um sùm, cô chủ nhiệm cũng có mặt chúc mừng cùng chúng tôi, bọn này không ngờ chỉ có một giải duy nhất mà tụi nó lại tahrn nhiên giành được.

Cả bọn kéo nhau đi ăn mừng, mãi đến tận 12h mới về nhà, hắn chở tôi về tới cửa, để nó xuống xe rồi giúp tôi tháo mũ.

"ngủ sớm một chút" – Hắn xoa đầu

"ừ hi" tôi trả lời.

"Còn nữa chuyện hôm nay không nên nghĩ nhiều nữa!"Tay hắn khựng lại.

"Chuyện gì? " tôi ngước lên ngơ ngác hỏi.

"chuyện sân sau"

"Ahh.. ừm không nhắc thì toi cũng quên rồi ý" tôi à lên một tiếng, mém tí quên mất, còn phải trả thù nha.

"Tắm một cái rồi ngủ sớm, không thức khuya..." Hắn còn chưa nói xong tôi đã chen vào

" Ừ ừ. Biết hết rồi"tôi ngăn hắn lại.

"Ừ"

"Vũ Phong cục đá ngủ ngon nhé" Nói rồi cười một cái liền quay vào nhà.

Hắn ở đằng sau nhìn theo bóng lưng nó, lời chúc ngủ ngon chưa kịp thốt ra, chỉ có thể âm thầm nói trong lòng, đến bao giờ mới có thể quang minh chính đại cùng nó đây?

"ừm ngủ ngon"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro