Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Không đề 25

Chương 25 - XÁC ĐỊNH PHẨM CẤP

Gia nhân nhóm công tử lạc tuyển rất nhanh đã thu thập xong hành trang hồi gia, mà Tô Dự chẳng hiểu vì sao trúng tuyển liền độc chiếm điện Tầm Dương, mấy ngày kế tiếp sẽ phải nhận huấn luyện trước khi vào cung, cẩn thận học tập qui củ, mười ngày sau Hoàng thượng sẽ nghênh thú hắn.

Thế tử Lỗ Quốc công vô cùng cao hứng dẫn thanh thông mã của hắn đi rồi, Thế tử Trường Xuân hầu vẫn lo lắng cho muội tử của hắn không thôi, trước khi đi còn đặc biệt tới gặp Tô Dự.

"Thế tử có ý gì vậy?"Tô Dự nhìn hộp nhỏ trên bàn, hơi nhíu mày.

"Ta với Tô huynh nhất kiến như cố, vốn nghĩ chờ ra khỏi cung sẽ tới Tiên Mãn Đường, ai ngờ Tô huynh được giữ lại, đây là quà trước khi chia tay, mong Tô huynh đừng ghét bỏ." Trường Xuân hầu Thế tử nói đến thành khẩn, đặt hộp nhỏ lên tay Tô Dự.

Tô Dự mở hộp, bên trong có mấy tấm ngân phiếu, nhìn sơ qua cũng phải một ngàn lượng, lập tức đóng nắp đẩy trở về, "Ta không thể nhận, Thế tử có việc gì cứ nói."

Trường Xuân hầu Thế tử thở dài, "Thực không dám giấu diếm, hôm nay Thái hậu tuyển tú nữ có cả muội tử ta qua phục tuyển. Nàng trời sinh tính tình ngoan liệt, không rành thế sự, trong cung e sẽ đắc tội nhiều người, một nam tử như ta cũng không thể phó thác nàng cho phi tần nào, chỉ có thể cầu Tô huynh chiếu cố một chút, về sau nếu Sầm gia có phúc xin cùng hưởng, tuyệt không hai lời."

"Ta chỉ là một trù tử, ở trong cung sợ là không bằng được Sầm tiểu thư..." Tô Dự chẳng còn lời gì để nói, bản thân hắn dốt đặc cám mai mấy chuyện cung đấu trạch đấu, vậy mà còn có người nhờ hắn chiếu cố.

"Tô huynh đừng tự coi nhẹ mình, Quốc sư nếu đã chọn Tô huynh nhất định là vì có chỗ hơn người!"Trường Xuân hầu Thế tử chắc chắn, phải biết rằng Đại An tuy có thể tuyển nam phi, nhưng nam phi chân chính vào được cấm cung qua các triều đại chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, phàm có thể vào chung tuyển đều là nhân vật kinh tài tuyệt diễm, về sau thăng quan tiến chức tiền đồ vô lượng.

Cuối cùng, Trường Xuân hầu Thế tử vẫn để ngân phiếu lại cho Tô Dự, nói một tràng rất thâm ảo, Tô Dự nghe xong gật gật đầu cho xong.

Hỗn loạn một ngày rốt cuộc cũng xong, trên mặt lập tức tươi cười, An Hoằng Triệt búng trán đệ đệ đang mệt mỏi muốn ngủ, "Đêm nay trẫm muốn triệu người thị tẩm, đệ đi thiên điện ngủ đi."

Quả cầu béo mơ mơ màng màng bị búng cho tỉnh, "Meo?"

Uông công công đứng một bên nghe xong lập tức tươi cười, Hoàng thượng cập quan đã lâu như vậy nay thông suốt rồi, nhanh nhảu nói, "Không biết Hoàng thượng muốn tuyên vị nào ạ?"

Thực ra do trước hai mươi tuổi, thân hình người khó khống chế, nếu quá kích động hay va chạm ngoài ý muốn có thể khiến Hoàng thượng biến thành mèo, cho nên Hoàng thượng lớn như vậy vẫn chưa tuyên triệu phi tần lần nào.

An Hoằng Triệt khó hiểu liếc Uông công công một cái, "Đương nhiên là tuyên Tô Dự." Còn có thể tuyên ai vào đây?

"Này...Hoàng thượng, Tô công tử còn chưa vào cung, chỉ sợ không thích hợp." Uông công công vẻ mặt khó xử, Tô Dự tuy đã được chọn nhưng chưa định phẩm cấp, chưa chính thức nghênh thú, Hoàng thượng giờ tuyên hắn thị tẩm là không hợp quy củ.

"Hừ, vậy trẫm tới Tầm Dương điện lâm hạnh hắn!" An Hoằng Triệt hừ lạnh, tùy tiện thả đệ đệ đang ngủ trên đùi xuống, đứng dậy muốn đi.

"Hoàng thượng..." Uông công công không ngăn kịp, chỉ thấy Hoàng thượng hóa thành một tia sáng vàng (the flash=O+) phóng ra khỏi đại điện.

"Khởi bẩm công công, Thái hậu thỉnh Hoàng thượng tới Từ An cung một chuyến." Hoàng thượng chân trước vừa đi, liền có tiểu thái giám đến thông bẩm.

Uông Phúc Hải quay đầu nhìn Chiêu vương điện hạ đang ngủ vùi, lại nhìn vương tọa trống rỗng, đau đầu không thôi.

Tô Dự ở trong phòng nhàm chán nhìn khay ớt, tính xem cuộc sống mình sau này thế nào.

Hôm nay Dương công công phổ cập rất nhiều thường thức trong cung cho hắn, đại khái hiểu biết tình thế hậu cung đương triều, Tô Dự thật sự là không muốn ở lại đây.

Tiên đế băng hà sớm, đương kim Hoàng thượng đăng cơ khi thiếu niên, thể yếu lại nhiều bệnh thường xuyên không thể vào triều, bởi thế đế vị cũng không an ổn. Thừa tướng chính là biểu huynh của Thái hậu, mấy năm nay ngoại thích giam chính đã khiến tình hình rất nghiêm trọng, mà ở hậu cung, lúc Hoàng thượng vừa mới đăng cơ liền bị bắt nạp Lộ thị nữ làm Quý phi. Có thể thấy tiền triều hậu cung đều gà bay chó sủa, đến một ngày cũng không yên tĩnh.

Hắn chỉ là một đầu bếp, muốn an an phận phận mở đại lý nhà hàng của hắn thôi mà, căn bản chẳng màng tham dự vào cuộc tranh đấu này, huống chi còn phải hầu hạ một nam nhân chưa từng gặp mặt! Nghĩ tới liền không nhịn được run lên.

"Tương nhi, thật quá hoang đường rồi," Tô Dự nội tâm bi thương ỉu xìu chôn mặt trong lớp lông vàng kim, muốn tiểu miêu trộm đến thăm hắn an ủi, "Vì sao một nam nhân như ta phải gả cho Hoàng thượng a!"

An Hoằng Triệt vốn đang dùng sức đỡ lấy cái đầu Tô Dự ngẩn người, lập tức tức giận cào hắn một cái, xuẩn nô, không gả cho trẫm thì gả cho ai?

"Mà thôi, lấy đức hạnh này của ta, phỏng chừng hai ngày là Hoàng thượng thả ta về ngay thôi," Tô Dự tự an ủi, càng vùi mũi vào lông mềm, rầm rì, "Gả cho ngươi thì tốt rồi, ta không cần hầu hạ Hoàng thượng, chỉ cần hầu hạ ngươi thôi."

Xem như ngươi thức thời! Mèo nhỏ hơi nâng nâng cằm, cái đuôi dài đắc ý quơ quơ, trẫm sẽ không ghét bỏ ngươi.

Mấy ngày sau, chung tuyển tú nữ bên kia cũng kết thúc, trong cung thiết yến tại điện Thanh Bình.

Đây là phân đoạn cuối cùng của chung tuyển, phàm là người trúng cử đều phải tham gia ngày cung yến này, được Hoàng thượng ban phong hào.

Nam phi cùng nữ phi đều có phong hào hơi khác một chút, nam tử phân bậc từ thấp đến cao là thị quân, thượng quân, phi, quý phi, hoàng hậu; mà nữ tử là tài tử, chiêu nghi, phi, quý phi, hoàng hậu. Người mới vào cung phần lớn đều bắt đầu từ vị trí thấp nhất, trừ phi có lý do đặc biệt.

"Hiện giờ hậu cung rất ít phi tần, cấp bậc lại không thấp, ai gia cho rằng lần này có thể trực tiếp chọn một phi vị." Trong Từ An cung, Thái hậu ôm mèo béo nhỏ trong lòng đùa, vừa vuốt lông vừa nói với Hoàng thượng đang nhấp nhổm.

"Ừm." An Hoằng Triệt ngồi ở chủ vị, xem thường đệ đệ nhà mình không tiền đồ làm nũng trong lòng mẫu thân.

"Đích tiểu thư Trường Xuân hầu gia xuất thân cao nhất..." Thái hậu không giống Hoàng đế, một đôi mắt hạnh tròn giống hệt Chiêu vương, lúc nói chuyện rất chậm rãi, rất ôn nhu.

"Vậy Tô Dự đi." Hoàng đế bệ hạ không kiên nhẫn đáp, tiểu thư phu nhân gì chứ, có liên quan gì tới y sao?

"Hắn dù sao cũng chỉ là nhi tử của một nhị đẳng tướng quân." Thái hậu bất đắc dĩ nói.

"Trẫm đều có suy xét cả." An Hoằng Triệt nói xong đứng dậy, thuận tay xách cổ quả cầu béo trong lòng mẫu thân xoay người đi.

Thái hậu thở dài, cung nữ bên người tiến lên cẩn thận phủi lông mèo dính trên y phục, thấy Thái hậu không vui lòng liền trấn an, "Thái hậu nếu thích mèo nhỏ kia, chi bằng thỉnh Hoàng thượng cho nó đến chơi mấy hôm." Nàng nhớ rõ Hoàng thượng nuôi một con mèo màu vàng kim, con hôm nay chưa từng thấy qua.

"Nuôi mèo là nuôi cả một cái nhà, ai gia lớn tuổi, không quản được." Thái hậu khẽ thở dài.

Cung nữ cảm thấy trong lời nói của Thái hậu có thâm ý, không dám nói thêm nữa.

Điện Thanh Bình, thiên hạ thanh minh, bình an hỉ nhạc, là nơi hoàng cung thường dùng mở tiệc.

Cung yến này là để Hoàng thượng tuyển phi tần, Thái hậu không tham gia, các hoàng thân khác cũng không có mặt, trước khi khai yến, trừ Tô Dự cùng các tú nữ khác, chỉ có Dương công công và người quản lý nhóm tú nữ Trần cô cô.

Trong đại điện trống trải có hai hàng bàn thấp, Tô Dự ngồi bên trái, nhóm tú nữ ngồi bên phải.

"Năm nay thậm chí có cả nam tử a!" Vài tú nữ khẽ nói nhỏ.

"Hắn lớn lên cũng tuấn tú đó..."

"Khẳng định không tuấn tú bằng Hoàng thượng, nghe phụ thân ta nói, Hoàng thượng chính là mỹ nam tử hiếm có..."

"Lát nữa nhảy múa đẹp vào, không chừng Hoàng thượng sẽ trực tiếp phong ta làm quý phi."

"Lời này đừng nói lung tung, cẩn thận Lộ quý phi nghe được..."

Vị Sầm tiểu thư nhà Trường Xuân hầu kia lạnh mắt nhìn Tô Dự ngồi đối diện, gia nhân đã báo về chuyện nhờ Tô Dự chiếu cố, Tô gia trong triều không hề có căn cơ, chỉ có thể dựa vào Hầu phủ bọn họ, về sau vào cung cũng nhờ vả bọn họ. Nghĩ nghĩ, Sầm tiểu thư đứng dậy tới trước mặt Tô Dự, từ trên cao nhìn xuống nói, "Nghe muội muội ngươi nói, ngươi mà một tên bán cá..."

Tô Dự ngẩng đầu nhìn vị tiểu thư lạ hoắc, không rõ.

"Cha ta là Trường Xuân hầu," Sầm tiểu thư nhìn Tô Dự không hề biết cung kính mà âm thầm cắn răng, trong nhà sao lại tìm một tên bán cá giúp đỡ nàng chứ, đức hạnh này chỉ sợ thượng quân cũng không làm được, "Nghe nói tài tử cùng thị quân không có tẩm cung riêng, cũng không tùy ý đi lại, chờ ngươi được phong thượng quân rồi tính."

Ý chính là, không làm ra chuyện gì nên hồn thì đừng tìm bổn tiểu thư.

Tô Dự lúc này mới hiểu được, bản thân đang bị đồng đội ghét bỏ à?

"Thánh chỉ đến!" Đang nói, một thanh âm ngân dài truyền đến từ ngoài điện, Đại tổng quản Uông Phúc Hải tới, nhưng mà Hoàng thượng thì không.

Mọi người nhanh chóng quỳ tiếp chỉ, Uông công công hắng giọng nói, "Chư vị quý nhân, Hoàng thượng bận rộn chính vụ, hôm nay không tiện đến cung yến, tạp gia thay người tuyên chỉ, mong chư vị bao dung."

Nghe nói Hoàng thượng không tới, nhóm tú nữ không khỏi thất vọng, mà ngay cả Sầm tiểu thư không muốn khiêu vũ cũng tỏ vẻ mất mát.

"Phụng thiên thừa vận, Hoàng đế chiếu viết, trẫm chọn phi tần, do mèo trẫm yêu thân tuyển." Uông công công nghiêm trang thu lại thánh chỉ ngắn gọn này, cố nhịn không nhìn bộ dáng gặp quỷ của đám tú nữ, cung kính nhận cái khay trên tay tiểu thái giám, bên trên có một tiểu miêu kim sắc đang ngồi.

Tương nhi! Tô Dự mở to mắt nhìn, không nghĩ nhóc này lại do Hoàng thượng nuôi! Nhưng mà giao việc chọn phi cho Tương nhi...Tô Dự đột nhiên có dự cảm cực xấu.

"Hoàng thượng có chỉ, mèo này chọn vị quý nhân nào liền phong phi cho vị đó." Uông công công đặt khay xuống, mèo nhỏ liền nhảy ra.

Nhóm tú nữ kịp phản ứng, không quản được chuyện này khó tưởng tượng cỡ nào, trước mắt là cơ hội quan trọng để đạt phi vị của các nàng, tất nhiên không thể buông tha.

"Tiểu bảo bối, tới đây nào!" Có người vỗ tay thu hút sự chú ý của mèo nhỏ.

"Mèo con, mèo con, nhìn đây!" Có người quơ ti thao bên hông muốn quấy nhiễu tầm mắt.

Chỉ có Tô Dự vẻ mặt run rẩy, thấp giọng bảo, "Tương nhi à, đừng tới đây, đừng tới đây..."

Mèo nhỏ không hề chớp mắt chậm rãi đi tới trước mặt Tô Dự, nhảy lên, sau đó nhào vào lòng Tô Dự.

-Hết chương 25-

Tiểu kịch trường:

Uông công công: Từ nay về sau, bất luận giàu có hay thiên tai nhân họa, người có nguyện cùng Tô tiên sinh không chia xa, thủy chung làm bạn cả một đời không?

Miêu công: Ta nguyện ý!

Uông công công : Từ nay về sau, bất luận giàu có hay thiên tai nhân họa, ngươi có nguyện ý vì y chải lông, tắm rửa, làm đệm tựa, mỗi ngày vào trù phòng làm bánh cá và canh cá cho y không ?

Cá nhỏ : Ta...cảm thấy hình như có chỗ nào không đúng lắm thì phải...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #linhtinh