Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chưa đặt tiêu đề 1

" Sao trên người em toàn máu vậy " 

" Chị biết hôm nay trên đường về em gặp ai không ? "

" Ai ? " 

" Là 

" Cô có bị điên không ? Tôi đã nói rồi, tôi không yêu cô ấy nữa, nếu cô ấy xảy ra chuyện gì, tôi sẽ không tha cho cô đâu ! " 

Tử Du tức giận, em siết chặt bàn tay, gân xanh nổi đầy trên mu bàn tay, ngữ điệu không khỏi  cao lên vài phần.

" Chồng, em không có đánh nhau với cô ấy. Là cô ấy đánh em " 

Sa Hạ rũ mi mắt xuống, dưới đáy mắt lộ ra tia bi thương, bấu chặt lấy gấu váy.

" Vậy máu trên người cô từ đâu ra ? "

" Là máu của em. Em để cho cô ấy đánh em, cô ấy không bị thương gì cả " 

Sa Hạ hít sâu một hơi, ngước mắt lên nhìn em, nở một nụ cười ngốc nghếch: 

" Cô ấy đã rất vui vẻ, Chị thấy em có ngoan không ? " 

" Cô ấy là thứ chị rất thích, làm sao em.. nỡ làm tổn thương chứ ? "

Vết thương trên khóe miệng của Sa Hạ có chút đau, nhưng mà, đau như thế nào cũng không đau bằng vết thương trong lòng nàng. 

Tử Du sừng sờ, nhận ra bản thân vừa rồi hơi quá đáng, vươn tay kéo lấy cánh tay của nàng, nói" 

" Chị xin lỗi, để chị đưa em đi bệnh viện " 

Sa Hạ để mặc cho Tử Du kéo nàng đi, không khí giữa hai người yên tĩnh, Sa Hạ đội nhiên hỏi em: 

" Chồng, em hỏi chị, từ trước đến bây giờ, chị đã từng yêu em chưa ? "

Chị đã từng chưa ? 

Một chút thôi cũng được. 

Nàng dùng 10 năm thanh xuân để yêu em. 

Nàng dùng 7 năm để xóa nhòa hình bóng của cô ấy trong tâm trí em. 

Nàng dùng 2 năm để cố gắng trở thành một người vợ mà em mong muốn.

Tất thảy, 10 năm dài đằng đẵng, nằng đơn phương một người, đơn phương đến trong trái tim chằng chịt những vết thương.

Năm 15 tuổi, lần đầu tiên Sa Hạ gặp Tử Du, nàng liền biêt, nàng rung động rồi.

Năm 18 tuổi, lần đầu tiên Sa Hạ nhìn thấy Tử Du đau đớn như vậy. Nhĩ Nhiên chia tay em rồi, Tử Du khi đó, đã đau đến nhường nào. Em đau bao nhiêu, Sa Hạ liền đau bấy nhiêu. 

Năm 19 tuổi, lần đầu tiên Sa Hạ tỏ tình với Tử Du, em đồng ý. Sa Hạ vì một câu " được " của em, như một kẻ ngốc cười một mình cả một ngày. Sau đó nàng liền biết, em đồng ý vì nàng và Nhĩ Nhiên có ngoại hình giống nhau, khi đó nàng chỉ mỉm cười chua xót, bi thương dưới đáy mắt hóa thành thực thể mà rơi xuống. 

Năm 23 tuổi, Sa Hạ gả cho Tử Du. Đêm tân hôn, Tử Du uống say, em liên tục gọi tên Nhĩ Nhiên. Sa Hạ lại mỉm cười, ý cười không đạt đến đáy mắt. Rõ ràng là đẹp đẽ như thế, lại làm cho lòng người lạnh đi vài phần. 

Sa Hạ dùng 10 năm thanh xuân trao cho em thứ tình cảm tốt đẹp nhất. Cuối cùng, nhận lại chỉ là tổn thương đầy mình. 

Nực cười. 

Nực cười cùng cực.

Sa Hạ cố chấp 10 năm, nhẫn nhịn 10 năm.

Đau lòng nhiều rồi, thất vọng cũng nhiều rồi, những vết thương linh hồn cũng chồng chất nhiều rồi.

Hiện tại, muốn buông tay rồi.

Tử Du nghe Sa Hạ hỏi, hơi khựng lại, đáy mắt lưu chuyển một tia cảm xúc vô hình, em siết chặt cổ tay Sa Hạ, tiếp tục bước đi. Cho đến khi Sa Hạ khẽ kêu một tiếng, em mới hoàn hồn, thấy rõ bản thân làm nàng đau, lo lắng nói: 

" Sa Hạ, xin lỗi. Chị không cố y, em có đau không ? "

Đau chứ, vì sao lại không đau. Nhưng là đau ở trong lòng, em có biết không ? 

Tử Du nhìn thấy một vòng đỏ trên cổ tay nàng, nhất thời chỉ biết nói lời xin lỗi. Sa Hạ dường như không nhận ra, khóe miệng mấp máy, cổ họng như bị bông gòn chặt lại, khó chịu vô cùng. Cố gắng gom nhặt tất cả những dũng khí trong mấy ngày nay, nói với em: 

" Tử Du, chúng ta ly hôn đi "

Nàng trả lại tử do cho em. Cũng chúc phúc cho em, một đời bình an. đau lòng nhất không phải là yêu đơn phương, mà là có được nhưng không giữ được. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #tz